Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 686 

Cửu Long Huyền Cung Tháp vội vàng nói: “Hiểu hiểu. Không thành vấn đề, ta trực tiếp chui vào trong thần đan, chủ nhân người yên tâm, tuyệt đối không nhìn trộm. Khí linh như ta, nhìn những cái này cũng vô dụng, thuần túy chỉ là xem cho vui.” 

Cửu Thiên cứ cảm thấy có loại cảm giác bị người khác nhìn sạch, chính vào lúc này. 

Một giọng nói truyền tới. 

“Cửu Thiên gia chủ, Cầm Nhi tới hầu hạ người.” 

Cửu Thiên vừa nghe thấy giọng nói thì nhìn thấy thị nữ Cầm Nhi đi vào. 

Ngay lập tức, Cầm Nhi kêu lên. Bởi vì bây giờ Cửu Thiên căn bản không mặc gì. 

Cửu Thiên lập tức ôm bộ phận quan trọng, lớn tiếng nói: “Ra ngoài, ra ngoài.” 

Cầm Nhi đỏ bừng mặt, vội vàng lùi ra khỏi sân. 

Mấy thị vệ canh viện cười ha hả. 

“Cầm Nhi cô nương, bổ mắt rồi nhỉ!” 

Cầm Nhi trực tiếp nhổ một bãi cho mỗi người bọn họ, hai tên này vậy mà không nhắc nhở cô ta, thật sự xấu xa mà. 

Cửu Thiên luống cuống tay chân mặc quần áo vào. 

Lúc này mới kêu Cầm Nhi đi vào, thị nữ nhỏ bé này vậy mà cũng tới thành phố Đông Hoa rồi. 

Cửu Thiên ngại ngùng nhìn cô ta nói: “Có chuyện gì?” 

Cầm Nhi nói: “Cũng không có chuyện gì. Tôi tới hầu hạ người, đây là bổn phận. Còn nữa lão gia kêu tôi thông báo cho người, người của triều đình tới rồi, còn cả Từ tướng quân của Châu mục phủ cũng tới rồi, đang ở đại sảnh. Kêu người sau khi dậy thì mau tới đó.” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Ừm, tôi biết rồi. Lát nữa tôi sẽ qua. 

Cầm Nhi giúp Cửu Thiên chỉnh lại quần áo, sau đó đưa khăn lông đã chuẩn bị sẵn. 

Cửu Thiên tùy tiện lau, sau đó đi ra ngoài. 

Quả thật vừa rồi có hơi ngại ngùng quá, đứng ở bên cạnh Cầm Nhi, hắn cũng có chút không tự nhiên. 

Hắn rảo bước đi tới đại sảnh, quả nhiên đã ngồi kín người. 

Cửu Hạo Nhiên, Cửu Phong đang nói chuyện vui vẻ với Từ tướng quân và một ông lão. 

Nhìn thấy Cửu Thiên xuất hiện, lập tức mọi người đứng dậy. 

Cửu Thiên nở nụ cười ôm quyền nói: “Từ tướng quân, lâu rồi không gặp, sau này mong Từ tướng quân nhọc lòng” 

Từ tướng quân cười nói: “Nên làm.” 

“Vị này là?” 

Cửu Thiên lại nhìn sang ông lão. 

Ông lão cười ha ha, nói: “Lão phu họ Chu, tên chỉ một chữ Thế. Cửu tuần ra, không cần khách sáo. Phong thưởng của triều đình dành cho cậu đã tới, nhận thưởng đi.” 

Cửu Thiên lập tức cung kính giơ hai tay ra, võ giả không cần quỳ. 

Ông lão xua tay nói: “Lục tuần ra, có một người bên trên không tới. Ta lát nữa còn phải lên đường, trực tiếp đưa đồ cho cậu. Triều đình phong thưởng, thành phố Long Cửu đổi tên thành Cửu Thành, thuộc sở hữu của Cửu gia. Đây là thành chủ lệnh, bên trên khắc chữ Cửu. Sau đó, thưởng ba lọ Vân Linh Thiên Khởi Đan, 10 cây nhân sâm trường sinh, một bộ võ bào hắc vận.” 

Ông lão cầm một cái hộp để vào trong tay Cửu Thiên. 

Mở ra xem, quả nhiên là những thứ vừa nói, tất cả ở bên trong. 

Cửu Thiên cười nói: “Phong thưởng của triều đình khá phong phú mà.” 

“Hôm nay quan viên đổi tên thành trì chắc cũng đã tới thành phố Long Cửu. Cửu tuần tra cậu có thể phái người quay về đóng giữ rồi. Ta còn có việc, đi trước một bước. Sau này Cửu tuần tra tới đô thành, xin nói giúp ta vài câu tốt đẹp.” 

Ông lão cười nói. 

Cửu Thiên gật đầu đáp: “Nhất định!” 

Ông lão chắp tay ôm quyền, sau đó rời đi. 

Cửu Thiên nhìn đan dược, chắc chắn là từ Linh cấp trở lên, dược liệu cũng là cực phẩm. 

Mấu chốt nhất là võ bào Hắc Vân, thật sự không tồi. 

Cửu Hạo Nhiên ghé lại, nói: “Cửu Thiên, những thứ này cháu cất đi mà tự dùng. Mau chóng nâng cao thực lực. 

Cửu Thiên để lại một lọ đan dược và võ bào, sau đó giao những thứ còn lại cho Cửu Hạo Nhiên, nói: “Ông nội, những thứ này, ông cầm đi, để lại cho người của Cửu gia khi cần.” 

eyJpdiI6IjJPenZZSTRhQkVQXC9UMUdxY2F1MjhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlpsQ1wvRWtEYmplR1JNMnR0eER4ZXNmeGg4U3RSUis4dGZ1cStKeXF2U2tCMG03SVIzNkJMTUcwMmJUOU5sNnNGNDVsd0oyVnBDTTRKeFFHU3N5UDR1djBlMGE3N3BYajJXdTVhK09zclRKazZrd0Z6KzZCQ09NMWY4UjFZS0JcL0ZXN0JxWEREMFVtRWpJcmtSYmJGbW9VZm9qcktoOVwvTGxNdkgrdmRucURlTWtBXC9lR0J5bGE0SFozNjhFeUNHbTdqN2tuYWMxVmpjTFhFN0hkQnZKdlhZbDN2WE5CREhkM3FjZzVDYXY2RDZjVmR2XC9IRVNLNUJER0dFVDhSUzF5b1BYcUluV2NwOGhjUlRwUUJSS1N4TndjTDJaXC9ZVXlPWjN4ZUZMT2VBUHNBPSIsIm1hYyI6ImI2MTE1YWQxN2M4ZDU1ZWI0YjIzODIwMzI4NTc0MWFmNWI3ZmI1Y2NjNmQ2ZTE5ZWFiMGQzMzM5NzVjZmI2MmYifQ==
eyJpdiI6ImJzRSt3K1FBNkZkOEVtYWRMdVFDamc9PSIsInZhbHVlIjoiTytqaHJvQ3NwdjM0eHI2K1hUREpLUSt5Y0JxUXNCTGwxaDhCRDU3ZFkraE9KWkdTUzl4NFBIYTZNU3gzQVdwRVhySHlhK0pCY2JOdUlmYVpJS1daeFwvdU1PRUZcL0ZmYWN4ZFlyaUl0aHV1NmJ2bGVtbVlwVmRGRWZMcTJVSnRiUW92QWk3UWlJSXhoamJZb01WcWxCZmZhQ2ErWHh1MnppblMybzBpMXRPZHc1UnNwUkxzQmo0Y3JDUlc4OVlhRVUxc2JPVllvMklZZ0xDRG5BRVIwYTREeGFyK1JleHFDRFdERWtCWFBHNXF4dlwvNnZKRXlFdVZWT2xmOGFKNkJDNCIsIm1hYyI6IjBhNDkxNWRiNGM0OTlmOWFlYjExZTc4Y2MzMWE5YWM1YzIzMjFjNTlhZWIzOTY2ZDVjNDI1NDBmMDZmNGZmNjgifQ==

Cửu Hạo Nhiên gật đầu, nói: “Được!”

Ads
';
Advertisement