Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 685 

Bản thân hắn cũng không hiểu sao Vũ Hoàng Yến làm được. 

Rời môi, Vũ Hoàng Yến nhu tình như nước mà nói: “Cửu Thiên, đây mới là cái tôi muốn trước khi rời đi.” 

Nói xong, quần áo trên người Vũ Hoàng Yến đột nhiên biến mất. 

Mọi sự hoàn mỹ lộ hết dưới ánh trăng. 

Cửu Thiên chỉ cảm thấy ngọn lửa ở bụng nhỏ bùng lên thiêu đốt tất cả. 

Sau đó, hắn chỉ ôm lấy Vũ Hoàng Yến. 

Dưới ánh trăng, sắc xuân vô tận. 

Đêm khuya tĩnh lặng, gió nhẹ nhàng. 

Kết hợp với âm thanh quấn quýt và ngâm nga. 

Tạo thành khúc nhạc hay nhất đêm khuya. 

Ánh sáng canh khí trên người Cửu Thiên bao trùm hai người. 

Canh khí cuồn cuộn vẫn đang tăng lên, ánh sáng dần dần vượt qua ánh trăng, chiếu sáng cả hậu viện. 

Sáng sớm ngày hôm sau, Cửu Thiên trần như nhộng nằm ở hậu viện. 

Quần áo đắp ở thân dưới, một thân cơ bắp lộ hết dưới ánh mặt trời. 

Mở hai mắt ra, Cửu Thiên sờ đầu, hắn rất nhanh nhớ ra sự điên cuồng đêm qua. 

Nhưng quay đầu nhìn sang, Vũ Hoàng Yến sớm đã biến mất. 

Bên cạnh có một lá thư, bức thư màu đen, chữ màu trắng, tiết lộ sự khác biệt với mọi người. 

Cửu Thiên cầm thư lên đọc kỹ, bên trên viết ngay ngắn. 

“Cửu Thiên, hỏa tinh của cậu tôi đã lấy đi. Còn cả Võ Ý Bội của cậu, tôi cũng lấy đi. Rất xin lỗi, tôi đã lừa cậu, có được cơ thể của tôi, cậu không thể gia tăng bao nhiêu lực lượng. Ngược lại thì lực lượng của cậu, tôi đã hấp thụ không ít. Nhớ sau này đừng mù quáng tin lực lượng của mình nữa, có một số thứ không phải thuốc độc, nhưng lại trí mạng hơn thuốc độc. Quên tôi đi, hy vọng sau này chúng ta đừng gặp lại nữa. Tôi không muốn có một ngày, chính tay giết cậu. Cậu là một người tốt, hy vọng cậu có thể làm người tốt cả đời.” 

Nét chữ đẹp, giống như con người của Vũ Hoàng Yến. 

Cửu Thiên khẽ cười một tiếng, cô gái này thật sự khác biệt với mọi người. 

Thân thế mà cô nói khi ở trong thạch thất là giả sao? 

Cửu Thiên không cho rằng như vậy. Lúc giả là thật thật là giả, thật thật giả giả, ai phân biệt rõ được. 

Cửu Thiên vẫn nguyện ý tin cô gái nhỏ có thân thế đáng thương ở trong thạch thất. 

Lật mặt khác của lá thư, còn có chữ. 

“Gặp nhau không bằng hoài niệm, hoài niệm không cần thiết gặp lại.” 

Cửu Thiên lẩm bẩm mấy lần, sau đó trong tay bốc lên ngọn lửa, tờ giấy lập tức bị đốt thành tro. 

Lúc này giọng nói của Cửu Long Huyền Cung Tháp vang lên trong cơ thể của hắn. 

“Chủ nhân vĩ đại, người tỉnh rồi. Cảnh tượng đêm qua ta lưu lại hết rồi. Người muốn thưởng thức chút không?” 

Cửu Thiên lập tức há to miệng, sau đó gầm lên ở trong lòng: “Cái gì, ngươi lưu cái gì? Mau xóa ngay cho ta, đợi đã, trước tiên đừng xóa, bỏ đi, cứ để đó đã.” 

Sắc mặt của Cửu Thiên lại thay đổi, đột nhiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Lão Cửu, đêm qua ta có phải đã trúng thuốc mê không. Tại sao ngươi không giải giúp ta. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nhỏ giọng nói: “Chủ nhân vĩ đại, loại chuyện này chắc không nên giải đâu. Lúc đầu tên Thập Phương đó cầu còn chả cầu được. Ta thấy cô nương đó khá xinh đẹp, hơn nữa cũng không phải dùng mê hương gì đó, thuần túy là mùi hương cơ thể mà thôi. Cô ta là mị thể trời sinh, cũng không có độc tính gì, vậy 

nên ta không giải.” 

Cửu Thiên nhíu mày nói: “Mị thể trời sinh?” 

eyJpdiI6ImpsbGNyOEhYRklVdll3YjhKMnB3N2c9PSIsInZhbHVlIjoiQUFONUZTWWhFY2ZiSWlRa28wOCtQQzJmYkpjMUp1SWk0MjlRbmNvdGxxVGp5UHVvUlZ4OVJPK2I3Z015cHY3bjdTTXlQVis3Q3NmV2plUk9lcnc4eUUrcmgwOERqMEpjXC9CaGlDRUVcLzlaQ2I5VjRCeGdpVlo4WHdQVjlhVGNaN2tZNUtNREhCZ0daaHpRTUtPaVNFc1NHZSt2RVZZTko2TWFLUTM5RmlqV2FWRG1HRG40RVBqN1orekwxNGxPMUwxS1l3WFIrVytpV1R3YTZOUTIwdXVCMWt1XC9FaUFcL3F0Nlk5OHFPMUlETnB1Sk1NN3pPV3pyREpoVVdwSDBob2V2cEJrVmd1Wld3ajU3Mm9kQXNsZ2o2TkxMSkhUWklzK0U1OWlZd01nZktHMHpSdU1HYXN6QXc1bTRQSStLb2NZRjR3NVRaa3Q4MlZMWThkSlI4dHE1Uzdwa3RPa3BpNW1iOHQyS0I0S09RMzNObHNNOE4rOGYzdHBLbnJXUW9zcyIsIm1hYyI6ImQzYzUyYjRlMmNhNTExMjhjYTY3MjJjMzdhODhlOWVhMGFmMDQzZWY1NTI3ZGMxYWZjM2MxOTg5NTYwMmFmN2YifQ==
eyJpdiI6Ijh3MElVUEFUNUxkejNuRGw1bzVoOEE9PSIsInZhbHVlIjoiYW81Q3J0VUp1UU9QTXNkbGg1N2xYcVwvSzJ1OURscEYwY3dvaHpVRlQwTmxaamFZVGpNTkhYNW8zWlpmK2VQY2lrZXVqZUV6OFRvb2ZyRDBOV0VcL3hmK0dCbFVxTXdpZW1lZHFpVmpKVnFYdmtHMkNsZ0xaRzQ4T04yVDlmdVpFTm1xekJ0S1wvTzBPWnRyaUtVM083TkxtcXRWVGVlQUNHS09wV3J2cEZ1WCtzUlhEcUlvaldOMjVPVjJuOTdcL1g0aWlCMmtjdlRtQzJvVzhveHEwK1JvUkFKNjBFelFNWEZlQ2JjR0hMZXA4RG9lU29neFlzS25VOUN5Yjd4UUlCYnI3djFzUG9mVFhzSVBNc2NMVkR2eGlZdUdCcHUzUGhPZklcL3VEZUh1b1NOOD0iLCJtYWMiOiJhNmVmNjBlNTJkM2VjZGQ5ZGE2YzAxZDY3MWMwZTJmNDE1NzY2OTg2MDdlNDFlYWE5M2Q4Njc5ODhlN2VhYjkxIn0=

“Lão Cửu, sau này còn gặp phải loại chuyện này, ngươi buộc phải giải độc ngay, sau đó tránh đi. Tránh đi ngươi có hiểu không? Nếu ngươi không hiểu thì ta ném ngươi ra ngoài.”

Ads
';
Advertisement