Chú Nam nhìn Trình Nguyên Hoa bận rộn, lại nhìn Sư Huyền ngồi ở sân sau, hai mắt trống rỗng, ông ấy tò mò hỏi: “Nhóc béo, thằng nhóc đó là ai? Là trai bao bà chủ cậu nuôi?”
Nếu như không phải trai bao, nào có chuyện chỉ ăn không làm việc?
Lưu béo nghe xong cũng không quan tâm việc chú Nam sẽ tức, bắt đầu ghen tỵ nói: “Người ta là Ảnh đế, là thần tượng, có thể ăn cơm mà không cần làm việc, còn được gọi món không cần trả tiền.
Chú Nam: “…”
Ông ấy nghĩ rồi hỏi: “Thần tượng có yêu cầu gì? Ta có khả năng không?”
Lưu Toàn Phúc: “…Sao chú lại nghĩ vậy chứ?”
Thực ra bản thân cậu cũng rất muốn, chỉ là ngoại hình không cho phép.
Vì vậy, lúc Sư Huyền không hề hay biết, anh ta có thêm một antifans.
Lại còn là một anti fans lớn tuổi.
Mười một giờ, người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký hơi mất tập trung, chốc chốc lại liếc ra ngoài cửa, tai cũng dựng lên nghe xem có tiếng ô tô không.
“Rất nhiều khách cũ không tranh được, rốt cuộc người tranh được là những ai đây?” Lưu Toàn Phúc tò mò.
Trình Nguyên Hoa lắc đầu: “Không biết, chốc nữa đến không phải sẽ biết sao?”
“Tối qua lúc không giờ, một lúc đã bị tranh đặt hết, rốt cuộc là thực sự muốn ăn hay là muốn chơi chúng ta? Trong số tám bàn của buổi trưa, có bảy bàn đã gọi đồ, còn có một bàn chưa gọi, không biết là muốn đến hay là định cho chúng ta leo cây?” Lưu Toàn Phúc vẫn hơi lo lắng.
Đây là ngày đầu tiên thực hiện việc đặt bàn trước của quán ăn, lại còn phải tranh nhau đặt chỗ trước, chứ không phải gọi điện đặt trước.
Trình Nguyên Hoa lại rất bình tĩnh, cô vỗ vai Lưu Toàn Phúc: “Nếu như đồ ăn hôm nay không bán hết thì đóng gói chân không, rút thưởng tặng cho cư dân mạng đi.”
Lưu Toàn Phúc: “!!!”
Cậu không thể nhịn được lập tức lấy điện thoại ra đăng tin tốt này.
Sau đó cư dân mạng không giành được chỗ hoặc là ở quá xa lập tức biểu diễn buổi cầu phúc ở khu bình luận.
“Ông trời phù hộ, tín nữ cầu xin phù hộ có người không giữ chữ tín không đến ăn.”
“Ông trời phù hộ cầu xin nguyên liệu còn thừa.”
“Huhuhu, tôi đã không còn ôm hy vọng gì nữa, cho dù có thừa, chúng ta cũng không dễ trúng thưởng.”
“Cũng đang cầu nguyện phù hộ có người không giữ chữ tín.”
“111 đốt hương, cầu có người không giữ chữ tín, tôi bằng lòng trả giá bằng việc hôm nay bớt ăn một quả trứng luộc nước trà.”
……
Lưu toàn Phúc xem đến mức vui mừng.
Mà lúc này, trong số những khách đặt đã có một khách đến.
Những người này vừa vào sân của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, người trong tiệm đã ngây ra.
Đây là thanh niên cao to đẹp trai.
Trình Nguyên Hoa: “…”
Lưu Toàn Phúc: “…”
Một anh trai không phát trực tiếp tiến lên chớp chớp mắt với Trình Nguyên Hoa trình diễn nhan sắc, sau đó nói: “Chủ quán của mấy người ở đâu? Tôi muốn bàn bạc với chủ quán việc này.”
Lưu Toàn Phúc rất biết bảo vệ sư phụ mình, cậu lập tức tiến lên hất cằm: “Mấy người phát trực tiếp tốt nhất chỉ quay bản thân thôi, đặc biệt là chủ quán của chúng tôi, tuyệt đối không được để bị quay vào. Trước khi đặt bàn, trong phần quy định có nói rõ, nếu như mọi người quay vào sẽ là vi phạm quy định, cũng xâm phạm quyền hình ảnh, chúng tôi sẽ truy cứu trách nhiệm, phải đền bù.”
Anh trai đó lập tức xua tay: “Không không không, chúng tôi thấy có người nổi tiếng vì phát trực tiếp về món ăn ở đây, nên tối qua chúng tôi canh giờ mãi mới tranh được một chỗ buổi trưa, mọi người yên tâm, chúng tôi chỉ phát trực tiếp quay mình và đồ ăn, không quay người khác, được không?”
Thái độ của anh ta rất tốt, lại cười hì hì, người ta đã chân thành như vậy thì không tiện từ chối, Lưu Toàn Phúc nhìn về phía Trình Nguyên Hoa.
Thấy đối phương gật đầu, cậu mới nói: “Được, vậy mấy người chú ý hơn chút.”
Sau đó năm anh chàng đẹp trai lập tức ngồi xuống.
Lưu Toàn Phúc đi đến bên cạnh Trình Nguyên Hoa, cậu lầu bầu: “Gầy như vậy còn phát trực tiếp ăn uống gì chứ…”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất