Khi cô đưa ra quyết định này cũng đã suy đi nghĩ lại rất kỹ, trên thực tế sau khi nằm mơ thấy giấc mơ đó lúc năm mới, Trình Nguyên Hoa đã cảm thấy cuộc hôn nhân mà cô sợ hãi trước đây bây giờ không đáng sợ chút nào.
So với việc kết hôn, cô càng sợ không có Diệp Dư Chiêu ở bên cạnh hơn.
Nhưng lúc đó cô không có vội nói lại suy nghĩ thêm nửa năm nữa và đáp án cuối cùng vẫn như cũ…
Cô bằng lòng cùng đi đến hôn nhân với anh.
Từ đó về sau, cùng nhau nắm tay già đi.
Con đường phía trước còn dài, cho dù gió mưa hay là khó khăn đều cùng nhau đi tiếp.
Cho nên cô nói sau lễ kỷ niệm tròn năm lần này, bọn họ đi đăng ký kết hôn, trở thành một đôi vợ chồng chính thức được nhà nước công nhận.
Chỉ cần nghĩ đến hai chữ này, khóe miệng nhịn không được lộ ra nụ cười.
Diệp Dư Chiêu thì càng không phải nói nữa, lúc này trong đầu anh không có mọi thứ ở xung quanh, cũng không biết mình đang ở đâu, trong mắt anh và lòng anh đều chỉ có mình người phụ nữ trong vòng tay mình này, cũng chỉ có sự vui mừng điên cuồng.
“Nguyên Hoa… ” Giọng anh cao lên, ôm người chặt hơn.
Trình Nguyên Hoa ôm lại anh, hai người ôm chặt lấy nhau.
Ôm nhau khoảng năm phút Trình Nguyên Hoa mới chú ý đến ba người Sư Huyền, Tang Ngu và Nhiễm Lệ đang đứng ở cửa phòng bếp, ba người đứng một hàng mặt không cảm xúc nhìn bọn họ.
Mà những người khác của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, bao gồm Trưởng thôn cũng quay đầu nhìn bọn họ, đều là dáng vẻ kinh ngạc trợn tròn mắt.
Mặt Trình Nguyên Hoa đỏ lên, lập tức leo xuống khỏi người Diệp Dư Chiêu, cô muốn đẩy anh ra nhưng không đẩy ra, chỉ có thể giấu mặt đi.
Trong mắt Diệp Dư Chiêu mang theo ý cười nhìn mọi người, lại cúi đầu dịu dàng nhìn Trình Nguyên Hoa.
Trình Nguyên Hoa cũng từ trong lòng tay anh nhìn ra, chạm mắt với mọi người.
Rồi sau đó…
Tất cả mọi người trong tiệm: “Ôi~~~~~~”
m thanh kéo dài, vẻ mặt ghét bỏ.
Sắc mặt Diệp Dư Chiêu không thay đổi, tự hào lại đắc ý: “Mọi người đang ghen tỵ với tôi.”
Trình Nguyên Hoa: “….”
Mấy người khác: “….”
–
Trình Nguyên Hoa và Diệp Dư Chiêu sắp kết hôn rồi, rốt cuộc mọi người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều vô cùng vui vẻ.
Tất cả những biểu cảm ghét bỏ lúc trước chỉ là do bị thồn cẩu lương nhiều quá mà thôi.
Bọn họ đang đánh cuộc rốt cuộc hai người này khi nào kết hôn và đều cho rằng còn ít nhất một năm, không nghĩ đến Trình Nguyên Hoa vậy mà lại sớm như vậy đã mở lời rồi.
Tất cả mọi người trong tiệm đều đang chúc phúc bọn họ.
Vì lý do này Trình Nguyên Hoa đã đăng Weibo cũng đưa ra kế hoạch ngày lễ kỷ niệm … –
Không giới hạn người.
Những gì lễ kỷ niệm tròn năm năm ngoái có, năm nay đều có.
Còn có món Cháo vô danh cùng với thịt nướng tại chỗ và lẩu.
Ngoài ra còn có các loại mỹ thực đặc sản của Trình Ký.
Thời gian cử hành là hai ngày.
Thông tin này vừa được tung ra thì cả Weibo đều bùng nổ…
“A!! Mua vé thôi!!”
“Mau mua vé, chậm hơn người khác sợ là vé đã bị tranh hết rồi!!”
“A a a Tiệm Mỹ Thực Trình Ký muôn năm, tôi phải dắt cả gia đình tôi đi!!”
“Bà chủ Trình và ông Diệp, hai người ngày nào cũng đi lấy chứng nhận được không? Tôi muốn mỗi ngày đều không giới hạn người!”
“Nhiều loại đặc sản của Trình Ký! Còn tận hai ngày! Hu hu hu hu mẹ hỏi tôi tại sao lại kích động đến khóc vậy!”
“Cùng cả nhóm xem ở đây!”
….
Đây là trong nước, còn nước ngoài thì…
“Ôi!! Trình muốn chúc mừng kết hôn và lễ kỷ niệm tròn năm, tổng cộng hai ngày và không giới hạn người, mau mua vé đi Trung Quốc đi.”
“Mua vé!! Ăn được một lần thì không tranh được vé nữa, lần này lại có thể ăn được rồi!”
“Thật tuyệt vời, tôi cũng muốn đi, việc đặt trước này thực sự là không thân thiện với mạng của người nước ngoài chúng tôi!”
“Ôi, tuyệt! Tôi nhất định phải nếm thử mỹ thực của đầu bếp hàng đầu thế giới!”
….
Thế là một làn sóng lớn người nước ngoài cũng bắt đầu đặt vé.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất