Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Còn có một số người đang suy nghĩ xem làm sao để xin nghỉ phép thì công ty phát thông báo…
Còn có một số tiệm treo thông báo trước…
Trình Nguyên Hoa vừa công bố trên Weibo thì trực tiếp mang một từ bạo lên đầu tiêu đề.
Gần như là tất cả mọi người đều hành động giống như là bữa tiệc toàn dân chúc mừng.
Diệp Dư Chiêu lại cau mày: “Sao không ai chúc mừng chúng ta?”
Tang Ngu đảo trắng mắt, cạn lời: “Nửa năm này hai người rắc cẩu lương còn ít hả? Chuyện hai người muốn kết hôn là chuyện mà dùng chân cũng có thể nghĩ được, sao mà hấp dẫn bằng lễ kỷ niệm của tiệm?”
Diệp Dư Chiêu: “….” Anh lại có hơi chộn rộn rồi.
Trình Nguyên Hoa nhìn một cái giống như là biết anh đang nghĩ cái gì, đè tay anh lại: “Anh trai, đừng quảng cáo nữa! Em mệt mỏi làm việc mệt mỏi kiếm tiền, một cái quảng cáo của anh là hết rồi!”
Quả nhiên Diệp Dư Chiêu buông điện thoại xuống, mặt hơi đỏ.
Trình Nguyên Hoa sững sờ một lát.
Anh nhỏ giọng nói: “Tiền anh kiếm được…. cũng là tiền của em….”
Trình Nguyên Hoa cũng đỏ mặt.
Tang Ngu: “….”
Anh ta đảo trắng mắt, thuận tiện giũ giũ cái tay nổi da gà.
Chính phủ và trong thôn đã chuẩn bị trước cho lễ kỷ niệm của tiệm, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký cũng đã chuẩn bị trước vài ngày, toàn bộ kho lạnh đã được lấp đầy, cả phòng bếp cũng đều đã đầy ắp.
Lần này trong tiệm không có khách cũ dùng bữa, Trình Nguyên Hoa ở bên ngoài chủ trì đại cục, cả sảnh ăn đều dùng để chuẩn bị nguyên liệu cần thiết cho lễ kỷ niệm của tiệm, vận chuyển ra ngoài trong thời gian đó.
Tự mình Trình Nguyên Hoa cảm thấy là mình đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ rồi nhưng đến ngày lễ kỷ niệm của tiệm đó….
Cô và mọi người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký nhìn đường sắp bị lấp hết rồi, các thực khách đa dạng màu da thì mặt đều trắng bệch.
Đây cũng là quá nhiều người rồi đó!!!
Còn có rất nhiều rất nhiều người nước ngoài!
“Sư, sư phụ,,, đây đây đây phải làm sao đây?!” giọng Lưu Toàn Phúc lắp bắp.
Ngay cả các đầu bếp đến giúp đỡ cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc nhìn đến ngây ngốc: “Đây…. cũng quá nhiều người rồi đó!”
Trình Nguyên Hoa lập tức quyết định, kêu người tiếp tục vận chuyển nguyên liệu tới đây, vốn cho rằng hai ngày lễ kỷ niệm nhất định sẽ có đủ nguyên liệu, nhưng sợ là chỉ có khả năng kéo dài một ngày.
Cả đám người ríu rít…
“Thật hạnh phúc, tôi vừa vào đã ngửi được đủ loại mùi hương rồi!”
“Trứng luộc nước trà, đồ nướng, lẩu, tôi đều đã ngửi được mấy mùi hương này rồi!”
“Ôi, thượng đế của tôi ơi, thực sự là quá nhiều người rồi, nhưng cũng không nỡ rời khỏi đây.”
Còn có người nhìn thấy bọn họ đứng ở cửa Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã cùng nhau hét lên…
“Bà chủ Trình!! Bà chủ Trình!!”
“bà chủ Trình!!”
“Bà chủ Trình— Bà chủ Trình… ”
Trình Nguyên Hoa hít sâu một hơi, cô nên sớm nghĩ đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký của cô nhận được nhiều sự hoan nghênh như vậy!
Diệp Dư Chiêu ở bên cạnh nhắc nhở cô nói chuyện.
Trình Nguyên Hoa cầm micro đã chuẩn bị, hắng giọng.
m vang đã truyền giọng nói của cô đến cả thôn Thang Hòe, tất cả các thực khách đều có thể nghe rõ ràng…
“Chào mọi người, tôi là Trình Nguyên Hoa, hoan nghênh mọi người tham gia lễ kỷ niệm tròn năm của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký!”
“Hy vọng mọi người có thể ăn ngon uống đủ.”
Trên đầu cô là năm chữ “Tiệm Mỹ Thực Trình Ký” vừa đẹp vừa rõ ràng, mang theo cảm giác trang nghiêm.
Đứng bên cạnh cô là Diệp Dư Chiêu, Dương Lâm, Từ Tú Uyển, Lưu Toàn Phúc, sau lưng bọn họ là Sư Huyền, Tang Ngu, chú Nam, Nhiễm Lệ, Lưu Toàn Bội, Trịnh Uyển, ông Vinh cùng với người nhà họ Diệp.
Đứng cách đó không xa là vô số các thực khách, ánh mắt đều đang nhìn về phía cô.
Trình Nguyên Hoa khẽ cười, nụ cười xán lạn, lộ ra má lúm đồng tiền…
“Bây giờ, tôi tuyên bố… Lễ kỷ niệm tròn hai năm của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chính thức bắt đầu!”

Ads
';
Advertisement