Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Trình Nguyên Hoa lấy canh ra đút cho anh, anh là một người đàn ông như vậy, nếu là biết sẽ có ngày cần dùng ống để ăn cơm, sợ là trong lòng rất khó chịu?
“Anh yên tâm, em không ghét bỏ của anh.”
Trình Nguyên Hoa giả bộ vui vẻ, nói đùa: “Nhưng bây giờ em đã nắm được nhược điểm của anh, nếu anh không nhanh chóng tỉnh lại, em vẫn dùng chuyện này cười nhạo anh.”
Người trên giường vẫn không có động tĩnh, Trình Nguyên Hoa cũng đã quen, đút đồ ăn xong, dọn dẹp sạch sẽ.
Lúc này, mấy tiếng bước chân vội vàng vang lên.
Còn không chỉ là một người.
Trình Nguyên Hoa ngẩng đầu nhìn qua, ông cụ Diệp, cha Diệp, mẹ Diệp đều đến, phía sau còn có hai người đàn ông lạ mặt.
“Đây là…” Giọng điệu Trình Nguyên Hoa mang theo sự kinh ngạc.
Ông cụ Diệp ngồi xuống sô pha, gương mặt lạnh lùng nói: “Đúng lúc cô bé Trình cũng tại đây, đến đây đi, nghe một chút từ đầu đến cuối trận tai nạn giao thông kia.”
Trận tai nạn giao thông kia tất cả mọi người nhìn ra được sự kỳ lạ, nhưng người gây tai nạn cũng đã chết, hơn nữa dựa vào tin tức tra được có thể thấy, người gây tai nạn kia tính tình luôn không tốt, vô cùng chán đời.
Đột nhiên luẩn quẩn trong lòng nên tự sát, hơn nữa trên các tờ báo thường thấy thì họ muốn người khác chết chung với mình, cũng không phải không có khả năng.
…Nhưng người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký và người nhà họ Diệp cũng không tin.
Vốn Trình Nguyên Hoa cũng muốn điều tra, người nhà họ Diệp nói, chuyện này để bọn họ tra, lấy năng lực của bọn họ, sẽ tra được càng rõ ràng hơn.
Cô vẫn luôn chờ kết quả.
Nghe vậy, Trình Nguyên Hoa thúc ngẩng đầu nhìn về hướng hai người xa lạ kia.
Minh Phẩm Các.
“Lau sạch sẽ dấu vết sao?” Giọng điệu Tá Thước sốt ruột.
Người đứng ở trước mặt ông ta vội gật đầu, cũng trắng bệch, sắc mặt vô cùng khó coi, anh ta nói: “Lau sạch sẽ rồi, nhưng mà… Đó là người nhà họ Diệp! Tôi cũng không thể đảm bảo bọn họ không tra được!”
Tá Thước ngã xuống ngồi trên sô pha.
Bốn ngày trước, ông ta ở nhà đợi kết quả.
Đúng vậy. Ông ta là người tạo ra trận mưu sát này.
Tá Thước là một người đàn ông có dã tâm, ông ta đi đến được ngày hôm nay không dễ dàng gì, tích lũy vốn là một quá trình lâu dài.
Vì duy trì địa vị của ông ta, Minh Phẩm Các tuyệt đối không thể ra một chút vấn đề nào!
Nhưng từ sau sự kiện bánh ngọt, danh tiếng của Minh Phẩm Các đã bị hạ xuống, giá thị trường cũng bị bốc hơi hết phân nửa.
Bây giờ vốn là nỏ mạnh hết đà, thị trường chính là như vậy, không tiến lên thì sẽ bị thụt lùi.
Nếu tiếp theo vẫn là như vậy thì Minh Phẩm Các bọn họ sẽ hoàn toàn xong đời, Tá Thước, ông ta sẽ từ một đại gia biến thành không có bất cứ thứ gì cả, thậm chí sẽ nợ chồng chất.
Vì thế, ông ta cắn răng tham gia giải thưởng mỹ thực, đợi cơ hội duy nhất để được trở mình.
Vốn là không có chuyện của hiệp hội mỹ thực, không ngờ, chú Nam làm ầm ĩ một trận, lại được Mã Khắc Lập tán thưởng.
Anh ta khen ngợi Trình Nguyên Hoa làm bánh Trung thu thì không nói, còn đặc biệt cho bọn họ một cái danh ngạch trực tiếp tiến thẳng vào.
Nếu Tiệm Mỹ Thực Trình Ký cũng muốn tham gia, vậy thì bốn loại bánh ngọt mà Minh Phẩm Các lấy ra, tất nhiên vị ngon sẽ không so được với Trình Nguyên Hoa, cứ như vậy, bọn họ vốn muốn dựa vào giải thực mỹ thực làm cơ hội để xoay người đã bị nẫng tay trên.
Tá Thước đối với Trình Nguyên Hoa quả thật là hận đến nghiến răng.
Trước đây là “Bánh ngọt có độc” của cô, bây giờ cô lại muốn xuất hiện ở giải thưởng mỹ thực!
Cô quả thực là cùng Minh Phẩm Các đối nghịch!
Nếu Minh Phẩm Các xảy ra chuyện gì, như vậy thì Tá Thước hận không thể chết chung với Trình Nguyên Hoa.
Lúc này, trong đầu ông ta đột nhiên có một ý nghĩ, nghĩ là… Nếu Trình Nguyên Hoa không thể tham gia thi đấu?
Dù sao Minh Phẩm Các thật sự không trụ được nữa, ông ta cũng không muốn sống, vậy thì sao không tìm người… Giết chết Trình Nguyên Hoa chứ?

Ads
';
Advertisement