Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Lão đại: “Ăn cái rắm! Chúng ta đi chụp ảnh! Đi đi!”
Hắn tìm được hứng thú ban đầu của mình liền mang theo Tiểu Vương vòng qua đám người đi về phía cửa sau của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Không thể không nói, có một số người vận khí thật sự tốt.
Cửa sau của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký tương đối bí ẩn, hôm nay có một bảo vệ canh giữ ở hậu viện không cho người khác đi qua nhưng vừa rồi vị bảo vệ kia thấy không có ai liền đi vệ sinh trước mà không nghĩ tới lúc này, Tiểu Vương cùng lão đại của cậu ta lại từ nơi này đi qua.
Hơn nữa trùng hợp, vừa lúc nhìn thấy ba người đàn ông mang bộ dạng đẹp nhất đi từ cửa sau, trên tay họ đều mang theo cá đi vào.
Bọn họ ăn mặc khá đơn giản, trên tay còn xách không ít cá vẫn còn sống đang muốn nhảy loạn.
Trong lúc Tiểu Vương ngây người thì lão đại của cậu ta đã lấy máy ảnh ra “cạch cạch cạch”, một trận chụp ảnh như vũ bão.
Ba người đều bước vào phòng.
Bên cạnh, lão đại mang vẻ mặt hưng phấn.
Tiểu Vương mờ mịt: “Ba người vừa rồi…… Thật quen mặt……”
Lão đại hưng phấn: “Có thể không quen mặt sao?! Đây chính là ảnh đế Sư Huyền cùng siêu sao với lưu lượng lớn Kỷ Khanh!!”
Tiểu Vương: “!!!”
Lão đại còn đang hưng phấn, thanh âm đã run rẩy: “A a a! Tôi thế mà lại chụp được Sư Huyền cùng Kỷ Khanh xuất hiện trước ống kính, hơn nữa bọn họ còn mang theo cá!!! Hình ảnh như vậy quả là có một không hai!!”
Tiểu Vương nghi hoặc: “Vậy người kia là ai vậy anh? Sao bộ dạng so với ảnh đế và siêu sao lưu lượng còn đẹp hơn?”
Lão đại thu hồi hưng phấn nghiêm túc suy nghĩ một chút, ánh mắt đồng dạng mang theo nghi hoặc: “Đó là…… Tôi cũng cảm thấy rất quen mặt nha.”
Hồi lâu, con ngươi hắn co rụt lại, vẻ mặt không thể tin nhìn máy ảnh trên tay thiếu chút nữa về với đất mẹ.
“A – -” Hắn dồn dập kinh hô một tiếng, rồi sau đó hung hăng bắt lấy tay Tiểu Vương muốn xông ra cửa.
Tiểu Vương kéo anh ta lại: “Lão đại! Chúng ta không thể tự ý xông vào nhà dân!”
“Nhưng đó là Tang Ngu!! Chụp được anh ta, cho dù ngồi tù cũng kiếm lời rồi!!” Lão đại hưng phấn đến đỏ cả mắt.
“Tang Ngu!” Tiểu Vương cũng là vẻ mặt khiếp sợ, sợ ngây người.
Này này này……
Sư Huyền ở chỗ này còn bình thường, Kỷ Khanh cũng có thể là ngày hôm qua đã có tin tức để lộ, thế nhưng Tang Ngu cũng ở đây, con mẹ nó thật giống như là gặp quỷ!!
Bọn họ còn cùng nhau kết bạn, cùng nhau xách cá vào cửa, thế giới này rốt cuộc là làm sao vậy?!
Tiểu Vương bị lão đại lôi kéo đành phải rón rén dựa vào tường cẩn thận đi về phía cửa.
Lúc này có một giọng nói yếu ớt vang lên sau lưng: “Tôi nghĩ anh cùng tiểu đệ của anh sẽ trung thực một chút nhưng tôi không ngờ hai người lại khác với suy nghĩ của tôi như vậy.”
Hai người hoảng sợ quay đầu lại liền phát hiện hoá là người đàn ông vừa nhắc nhở bọn họ không nên ăn nhiều.
Tiểu Vương lập tức bảo vệ lão đại ở sau lưng.
Lão đại ở bên kia sờ sờ trên người mình liền phát hiện máy ảnh vừa rồi còn đeo trên lưng bây giờ đã ở trên tay người đàn ông kia!
Lão đại phản ứng coi như khá nhanh liền vội vàng sờ túi: “Anh là người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký phải không? Trả lại máy ảnh cho tôi, chúng tôi cũng không làm gì, chỉ là chụp một tấm ảnh, số tiền này đều …”
Khóe miệng người đàn ông kia cười như không cười, đánh giá máy ảnh một chút sau đó thao tác thuần thục nhìn ảnh chụp.
“A – -” Lão đại bổ nhào qua.
Người đàn ông lùi sang một bên và tiếp tục nói: “Tôi không xóa nhưng tôi khuyên anh nên đi ngay bây giờ, nếu không… Tôi sẽ không bảo đảm bản thân có thể trả lại một máy ảnh lành lặn cho anh hay không.”
“Sao anh có thể như vậy?! Tôi muốn đi kiện anh!” Tiểu vương khí hung hăng.
Người đàn ông cười lạnh: “Phía trước có viết rằng người ngoài không được vào, anh nghĩ sao lại còn muốn kiện tôi? Vậy trước tiên giải thích một chút, các người có phải đến trộm cắp cơ mật thương mại hay không? Đây không phải là tội có thể tạm giam mà là bắt giữ hình sự……”

Ads
';
Advertisement