Thấy kết cục của Minh Phẩm Các, Trình Nguyên Hoa vui vẻ tổ chức một buổi rút thăm trúng thưởng, mà phần thưởng là bốn loại Điểm Tâm của tiệm Mỹ thực Trình Ký.
Cuối tháng bảy, thời tiết nóng bức, những cây cối héo rũ lúc vào đông nay trở nên xanh tươi hơn, cây lê ở sân sau cũng có quả chín.
“Sư phụ, người tham gia rút thăm trúng thưởng lần này quá nhiều. Nhiều người không rút trúng, không vui nên chê chúng ta ra số lượng quá ít.” Lưu Toàn Phúc vừa nhìn máy tính vừa nói.
Trình Nguyên Hoa đang gọt lê.
Diệp Dư Chiêu, Nhiễm Lệ, Tang Ngu và hai vợ chồng Dương Lâm đang ngồi bên cạnh, vây xung quanh, nhìn cô.
Đúng, là vây xung quanh nhìn cô.
…Bởi vì động tác của cô cực kỳ đẹp mắt!
Cô cầm dao Diệp Dư Chiêu đưa trong tay, bàn tay nhẹ nhàng vuốt, “soàn soạt”, vỏ quả lê đã rớt xuống.
Không giống gọt vỏ táo thành dây dài như lúc trước. lúc này, vỏ gọt ra là từng miếng, cực kỳ mỏng cũng cực kỳ đều nhau. Thậm chí trông như mỗi một mảnh đều giống nhau lại có từng nét đẹp riêng.
Bên cạnh có một cái ghế nhỏ, trên đó có một cái đĩa trắng.
Những cái vỏ đó sau khi được gọt ra thì bay đến đĩa, nhìn như lộn xộn lại có trật tự mà rơi xuống.
Không lâu sau, trên tay Trình Nguyên Hoa chỉ còn quả lê không có vỏ mượt mà.
Nhiễm Lệ lấy đĩa đựng vỏ ra, lại lấy một cái đĩa trắng khác để vào.
Bàn tay Trình Nguyên Hoa di chuyển với biên độ lớn hơn, bắt đầu cắt quả lê không có vỏ kia.
Cô nói với giọng điệu thờ ơ: “Lần này cứ để như vậy đi nhưng phải đăng một bài nói với họ rằng sang tháng tám sẽ có một đợt rút thăm trúng thưởng nữa.”
Tang Ngu ngồi bên cạnh, tò mò hỏi: “Tháng tám rút thăm trúng thưởng làm gì?”
Trình Nguyên Hoa: “Ngày lễ của tiệm.”
Nói xong, cô nhìn những hạt còn lại trên tay, nói: “Ăn được rồi.”
Những lát lê giống nhau như đúc xếp thành từng tầng cạnh nhau.
Tang Ngu cầm lấy một miếng, vừa ăn vừa hỏi: “Ngày lễ gì của tiệm?”
Lưu Toàn Phúc cũng đi đến, đưa tay lấy lê ăn, cũng thắc mắc: “Đúng vậy, ngày lễ gì vậy?”
Diệp Dư Chiêu trả lời thay cho Trình Nguyên Hoa: “Lễ kỷ niệm của tiệm Mỹ thực Trình Ký, tiệm này cũng đã khai trương được một năm rồi.”
Trong mắt Trình Nguyên Hoa hiện lên ý cười, cô nhìn Diệp Dư Chiêu, nói: “Thì ra anh còn nhớ.”
Cô vẫn luôn nhớ rõ, vào ngày đầu tiên tiệm Mỹ thực Trình Ký khai trương, ngoại trừ mấy người trong thôn đến ủng hộ và mấy người nước ngoài, Diệp Dư Chiêu là người đầu tiên vào tiệm mỹ thực Trình Ký.
…Huống hồ anh còn lớn lên đẹp trai như vậy.
Nhớ lại thì người mà cô quen biết đầu tiên trong những người ở tiệm là Diệp Dư Chiêu.
Những người khác đều là sau này mới đến.
Tang Ngu là vào trễ nhất, Nhiễm Lệ cũng không sớm hơn bao lâu.
Lưu Toàn Phúc thì vào sau Diệp Dư Chiêu không lâu, là lúc Trình Ký cho ra món rau xào đầu tiên, thịt xào hương cá.
Trong mắt Diệp Dư Chiêu hiện lên ý cười, anh nhẹ nhàng nói: “Nhớ rõ.”
Sao không nhớ rõ được chứ?
Đó là lần đầu tiên anh đến tiệm mỹ thực Trình Ký, cũng là lần đầu tiên anh gặp Trình Nguyên Hoa.
Tang Ngu nghe được là kỷ niệm thành lập một năm, lập tức kích động, tò mò hỏi: “Vậy ngày đó chúng ta phải làm gì? Cần làm hoạt động gì nữa không? Hay chỉ rút thăm trúng thưởng thôi?”
Trình Nguyên Hoa cầm một miếng lê, cắn một cái: “Thật ra tôi còn chưa nghĩ ra, hay là chúng ta khảo sát ý kiến của khách hàng trên mạng thử xem! Lúc trước tôi cũng chưa từng tổ chức lễ kỷ niệm của tiệm.”
“Được thôi.” Lưu Toàn Phúc lại đứng lên, hào hứng đăng Weibo.
Mấy tháng này họ vẫn luôn hóng chuyện của Minh Phẩm Các, không có chuyện gì đặc biệt phải làm, nghe được là sắp tổ chức lễ kỷ niệm của tiệm, ai nấy đều hào hứng muốn ăn.
Bây giờ, fans của tiệm Mỹ thực Trình Ký khá đông. Một nửa là khách từng ăn ở đây, còn một nửa là fan của Hoàng Thượng.
Đúng, là fan của Hoàng Thượng.
Năm trước, Hoàng Thượng cùng quay một bộ phim với Sư Huyền, bộ phim đó vừa mới được chiếu trong khoảng thời gian vừa rồi, cực kỳ nổi tiếng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất