Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Khóe miệng cô cong lên, tay nắm dao hơi buông lỏng ra, không nắm chặt mà chỉ nằm hờ, nhờ vậy mà độ linh hoạt càng cao.
Rồi sau đó, cô cử động tay!
Không thể nhanh bằng Mạc Nguyên nhưng không hề tính là chậm. Động tác lưu loát liền mạch, cả cánh tay đều dùng lực khiến những lát cá hơi bắn lên rồi xếp gọn ở bên cạnh.
“Đây…” Ông Tần sợ ngây người, trừng lớn đôi mắt.
Lưu Cẩm Vinh cũng hết sức ngạc nhiên, thậm chí còn ngạc nhiên hơn lúc biết Trình Nguyên Hoa có thể sử dụng kỹ thuật dùng dao của Lưu Gia!
Ấy thế mà cô có thể dung hòa kỹ thuật dùng dao của Món ngon Triệu Thị vào kỹ thuật dùng dao của mình!
Rõ ràng cô chỉ mới nhìn thấy Mạc Nguyên nấu ăn mỗi một lần vừa rồi thôi mà!
Ngay cả Mạc Nguyên cũng nhìn về phía cô, ánh mắt hiện rõ sự kinh ngạc. Kỹ thuật dùng dao hiện tại của cô có xu hướng kết hợp cả Triệu Gia và Lưu Gia vào làm một.
Kỹ thuật này còn khá mới lạ, yêu cầu cần phải luyện tập kết hợp nhiều hơn nữa, cũng không làm tốt bằng Mạc Nguyên và Lưu Cẩm Vinh.
Thế nhưng đã lợi hại hơn hẳn kỹ thuật trước đây của cô!
Đợi đến khi cô luyện tập được thêm mấy năm nữa thì đến lúc đấy, kỹ thuật dùng dao của cô còn kém hơn Mạc Nguyên và Lưu Cẩm Vinh nữa sao?
Những người khác đều sợ ngây người, chốc chốc lại nhìn Mạc Nguyên, chốc chốc lại nhìn Trình Nguyên Hoa.
Mối nghi ngờ của ông Tần và bà Ban lúc nãy lập tức biến mất, chỉ dựa vào kỹ thuật mà cô vừa trình diễn, tuyệt đối cô có năng lực nấu ra những món ăn đó!
Lưu Cẩm Vinh và chú Nam quen cô lâu hơn thì đều đưa mắt nhìn nhau, một người là khiếp sợ, còn một người tự hào.
Suy cho cùng thì Lưu Cẩm Vinh không có cơ hội tiếp xúc với Trình Nguyên Hoa lâu dài, không biết khả năng học tập của cô đáng kinh ngạc đến mức nào.
Nhưng chú Nam thì không giống vậy, chú Nam thường xuyên ở trong phòng bếp với cô. Mỗi lần ông ấy nhắc đến một điều gì đó, cô đều có thể nhớ rõ mồn một, lúc sử dụng cũng không cứng nhắc, thậm chí có thể sáng tạo thêm.
Ông ấy có mắt sáng thấy ngọc, chọn được địa phương này và người này, ông ấy cực kỳ tự hào.
Cứ đà này, bây giờ đã đạt đến trình độ này thì không biết mấy năm sau, mười năm sau, thậm chí là hai mươi năm sau, Trình Nguyên Hoa sẽ phát triển đến mức nào nữa?
Trình Nguyên Hoa không đoái hoài đến sự ngỡ ngàng của những đầu bếp này, cô dành toàn tâm toàn lực để thực hiện tốt món cá quế thái lát tái còn đang dở dang. Ban nãy do quan sát kỹ thuật dùng dao của Mạc Nguyên mà cô đã lãng phí thời gian.
Trước khi cho lát cá vào nồi, cô nhúng lát cá vào nồi nước trước, chính là nồi canh hầm trên bếp lò bên cạnh.
Những người khác đều biết đây là điểm mấu chốt làm nên hương vị cho món ăn của cô!
Nhưng cũng chẳng có ai lên tiếng hỏi.
… Dù sao đây cũng là bí kíp mà cô nhắc đến!
Trình Nguyên Hoa cố tình làm nhanh hơn, còn Mạc Nguyên thì cố tình chờ cô nên vì thế mà hai người đồng thời nổi lửa bắc nồi.
Hai đĩa cá quế thái lát tái, từ ngoại hình đã không giống nhau hoàn toàn.
Về phần màu sắc món cá quế thái lát tái của Mạc Nguyên, lát cá trắng muốt tựa như là tuyết, dường như không nêm nếm bất cứ gia vị gì, sạch sẽ không dính chút bụi bặm.
“Về cách trình bày và màu sắc, cả hai thứ Mạc Nguyên đều xuất sắc hơn.” Đầu bếp trưởng của nhà hàng Hoài Dương nghiêm túc nhận xét.
Trình Nguyên Hoa gật gật đầu.
Bởi vì địa điểm là tiệm Mỹ Thực Trình Ký nên những người đến đây ăn uống đều yêu thích hương vị món ăn do cô làm ra, không chú ý đến cách trình bày.
Cũng bởi vậy mà cách trình bày của tiệm Mỹ Thực Trình Ký khá dân dã, thua xa Mạc Nguyên – người đã quen trình bày món ăn một cách tinh xảo để phục vụ cho yến tiệc cấp quốc gia.
Đây là điều mà chính Trình Nguyên Hoa cũng biết, cũng gật đầu thừa nhận.

Ads
';
Advertisement