Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Có tủ bát khử trùng cạnh quầy tính tiền trong nhà hàng, mấy người này được cử đi lấy bát và đũa trong lặng lẽ không phát ra tiếng, không dám làm phiền mấy vị đầu bếp lớn đang ngồi trên bàn thưởng thức.
Bình thường người đến chung chỉ là đến làm chứng, nhưng người đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký rất tạp, vẫn là chuẩn bị thức ăn cho hết.
Mà đã chuẩn bị cho bọn họ ăn rồi nên dĩ nhiên bọn họ cũng không khách sáo múc uống.
Hai mươi người ngồi trên bàn cũng bưng canh lên, Lưu Toàn Bội và Trịnh Uyển lui về phòng bếp, mọi người cũng không hay nói chuyện, bưng bát cầm muỗng múc uống.
Không thể không nói canh cá của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký thực sự rất ngon.
Nhưng bởi vì bình thường món ngon quá nhiều mà nhiều người lại phải gọi canh Dưỡng sinh, còn có canh gà hầm nấm cũng vô cùng ngon, vì dưới tình huống như vậy buộc phải bỏ bớt một số món, cho nên doanh số bán canh cá giảm mạnh.
Đối với người lần đầu uống mà nói thì hoàn toàn khác.
“Ngon!” Lưu Cẩm Vinh vừa uống vừa không nhịn được gật đầu.
Kim Bảo Phương ở bên cạnh cũng biểu hiện đồng ý, ông ấy còn nói: “Canh cá này cũng có thể chọn vào thực đơn của Hiệp hội Mỹ Thực rồi.”
Ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký trước mắt ăn được ba món mà mùi vị của ba món này đều vừa vô cùng đặc biệt vừa ngon, đủ để chọn vào Hiệp hội Mỹ Thực rồi.
Những người khác không nói gì, ngược lại là ông Tần của hệ ẩm thực Tứ Xuyên cười chế giễu Mạc Nguyên: “Tiểu Mạc à, cậu cảm thấy như thế nào”
Mạc Nguyên gật đầu nhận xét: “Không tồi.”
“Ha ha, đây được tính là hệ ẩm thực Sơn Đông của mấy người, có so sánh được không?”
Mạc Nguyên nhàn nhạt nói: “Ẩm thực Sơn Đông thiên về canh, nhưng món canh cá mè nhiều hệ ẩm thực đều đang làm, mùi vị món canh cá tươi của quán này điều phối hợp lý, là phối phương bí mật của bọn họ, không thuộc bất kỳ hệ ẩm thực lớn nào cả.”
Ông Tần nói câu này rõ ràng là có hiềm nghi “gây chia rẽ”, cũng có lạnh nhạt ghét bỏ muốn lăng nhục Mạc Nguyên.
Mấy hệ ẩm thực lớn vẫn luôn không hợp nhau, có thể có cơ hội lăng nhục nhau thì bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Hương vị món canh cá này rất tươi ngon, là món ngon hiếm có, Mạc Nguyên nổi tiếng với món canh hải sản này nhất, nói như vậy hiển nhiên là đang lăng nhục Món ngon Triệu Thị bọn họ.
Thấy Mạc Nguyên không bị mắc lừa nên ông Tần tiếp tục nói: “Tôi nhớ Hội trưởng từng nói qua trước đây là bà chủ của quán này trước đây xuất thân từ Nhà hàng Trình Gia, là Ẩm thực Sơn Đông đúng không? Tiểu Mạc à, cậu thực sự không suy nghĩ thi so sánh với bà chủ quán này sao?”
Mạc Nguyên vẫn không nói chuyện.
Lúc này Lưu Toàn Bội và Trịnh Uyển lại mỗi người bưng một đĩa món ăn lên, là hai món giống nhau, một món để ở bên trái, một món để ở bên phải.
“Món thứ hai của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký— Thịt thái sợi xào sốt tỏi ớt.” Lưu Toàn Bội tiếp tục báo tên món.
Khi nãy ông Tần còn đang lăng nhục Mạc Nguyên đã im lặng.
Đầu bếp của Thái Nghĩa Tửu Hiên có quan hệ tốt với Mạc Nguyên cười lớn chế giễu ông ta: “Ông Tần, đây không phải là Ẩm thực Tứ Xuyên của mấy ông sao? Ông có muốn thử ngay không, xem thử tay nghề của đầu bếp Tiệm Mỹ Thực Trình Ký có thể so sánh được với Nhà hàng Tần Gia của mấy ông không?”
Ông Tần: “….”
Dù thế nào cũng không nghĩ đến vừa sỉ nhục Mạc Nguyên xong thì quay đầu lại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã lên món Thịt thái sợi xào sốt tỏi ớt của Tứ Xuyên!
Mạc Nguyên đã cầm đũa lên ăn, thần sắc khẽ ngừng lại.
Thịt lợn xắt sợi xào của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký…
Rất khác với mọi người!
Mạc Nguyên nhịn không được nói: “Không tồi, đây là món Thịt thái sợi xào sốt tỏi ớt ngon nhất tôi từng ăn từ trước đến nay.”
Ông Tần: “…”
Nếu không biết tính cách Mạc Nguyên như thế nào thì sẽ tưởng rằng câu nói khi nãy là đang sỉ nhục Nhà hàng Tần Gia bọn họ rồi!

Ads
';
Advertisement