Giống như ông cụ Cốc chuyên Ẩm thực Quảng Đông khi nãy vừa cãi nhau với Lưu Cẩm Vinh mà lúc nãy cũng ăn đến vui vẻ, người Quảng Châu bọn họ thích ăn đồ ngọt.
Đương nhiên cũng mấy đầu bếp lớn thái độ cứng rắn, bĩu môi nói—
“Đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực Trung Quốc mà lại làm mấy thứ đồ phương Tây lòe loẹt này.”
Có người tiếp lời: “Còn không phải sao, nếu như đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực hôm nay đều là mấy thứ như này vậy thì cũng không cần làm nữa, bây tời tôi lập tức mua vé về.”
“Đồng ý, nếu đều là như vậy thì không cần lãng phí thời gian nữa!”
Đang lúc mấy đầu bếp lớn này đang tức giận thì có âm thanh nhỏ nhẹ vang lên.
“Đinh—-” m thanh đồng hồ khẽ vang lên.
Nụ cười Lưu Toàn Phúc ngày càng xán lạn, cậu nói—
“Bây giờ đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực chính thức bắt đầu!”
“Lên món!”
Mọi người đều sững sờ.
Bây giờ mới chính thức bắt đầu?
Cho nên khi nãy ăn trứng luộc nước trà và bánh ngọt đều chỉ là món khai vị?
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký này….
Món khai vị cũng đặc biệt như vậy!
Sảnh ăn chỉ có một cái bàn lớn, những cái bàn khác đều được tạm thời chuyển đi rồi, cái bàn lớn này có thể ngồi được hai mươi người, vốn dĩ bọn họ tưởng rằng các đầu bếp lớn có tư cách đến sẽ không vượt quá mười người, cộng thêm với hai người của Hiệp hội Mỹ Thực là tổng cộng mười hai người.
Phải biết rằng đầu bếp lớn có tư cách thưởng thức đều là người từng đảm nhận tổ chức qua đại hội.
Tổng cộng Hiệp hội Mỹ Thực hiện nay cũng mới mười chín kỳ, đây mới là kỳ thứ hai mươi, hơn nữa trong đó có một kỳ còn là… Thực Thiên Hạ.
Thực Thiên Hạ đã đóng cửa rồi, tổng cộng người có tư cách ngồi là mười tám người.
Kết thúc lần thưởng thức này, nếu tất cả mọi người đều đánh giá khá tốt thì Trình Nguyên Hoa cũng có tư cách trở thành một trong những người bọn họ rồi.
Tổng cộng mới mười tám người, bọn họ không cảm thấy rằng tất cả đều sẽ tới đây, nhưng để đảm bảo an toàn nên bọn họ vẫn là để hai mươi vị trí.
Chỉ là bọn họ không ngờ đến mười tám tiệm nổi tiếng đều cử người đến đây!
Cộng với người của Hiệp hội Mỹ Thực nữa là tổng cộng có hai mươi người, Lưu Toàn Phúc còn không có chỗ đứng, chỉ có thể đứng bên cạnh giới thiệu.
Ngoại trừ bàn lớn này thì trong sảnh ăn còn có rất nhiều ghế và bàn nhỏ, những người khác đến tham gia đều tùy ý ngồi xuống.
Chỗ Tiệm Mỹ Thực Trình Ký nhỏ nên sảnh ăn ngồi không được quá nhiều người, ngoài hành lang cũng có bàn.
Nhưng… vẫn là ngồi không đủ.
Thế là người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đưa ra đề nghị hay là bọn họ đến nhà dân nghỉ ngơi trước?
Mấy người này đều từ chối, có băng ghế dài có thể ngồi thì ngồi, nhiều người còn ngồi chung một chiếc bàn, không thành vấn đề.
Dương Lâm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cùng Châu Đại Phát đốt lửa ở sân trước, ngọn lửa bùng lên.
Sân trước cũng trở nên ấm hơn còn có một mùi hương đặc biệt.
Sảnh ăn.
Mười tám vị đầu bếp lớn và Phó hội trưởng Chính của Hiệp hội Mỹ Thực đều đã ngồi xuống.
Phòng bếp được dùng mành ngăn cách bị vén lên, Lưu Toàn Bội và Trịnh Uyển bưng món ra.
“Món đầu tiên của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký—Canh cá tươi!” Giọng Lưu Toàn Phúc trong trẻo.
Trong khay trên tay Lưu Toàn Bội bưng là món canh cá, sử dụng thố canh xinh đẹp tinh xảo, bình thường khi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký lên món canh cá đều là dùng lọ sành, nhưng lần này một bàn tận hai mươi người, ít nhất thì cũng phải mỗi người một bát.
Trên tay Trịnh Uyển bưng là bát và muôi canh sứ màu trắng sạch sẽ và đẹp đẽ.
Sau khi để xuống, hai người múc canh cá cho hai mươi người khách ngồi đó.
Lưu Toàn Phúc thì ở bên cạnh giới thiệu từng chút, đương nhiên cậu không thể nói phương pháp làm cụ thể ra, cái này liên quan đến phối phương bí truyền.
Mà Dương Lâm và Từ Tú Uyển thì mỗi người bưng một cái thố canh càng lớn hơn cho mấy người khác dùng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất