Hạ Gia Thịnh vốn là không có tư cách nhưng bọn họ giảm giá cho hiệp hội ẩm thực nên giành được một suất.
Lần trước Hạ Gia Thịnh mang theo Trình Kiều Vân tới đây là muốn thư mời cho nhà hàng Trình Gia, cuối cùng đã giải quyết xong nhưng Trình Kiều Vân không chịu buông tha, cô ta vẫn muốn đi vào tìm hiểu đến cùng.
Dưới sự cầu xin nhiều lần của Trình Kiều Vân, Hạ Gia Thịnh đã lấy thân phận người nhà của mình để mang Trình Kiều Vân vào.
Hai người lúc này đã ăn đến trứng luộc nước trà, Hạ Gia Thịnh gật gật đầu, trong mắt tràn đầy sự khen ngợi: “Ồ, rất ngon, thảo nào nhiều người tâm tâm niệm niệm đồ ăn của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký như vậy….”
Hắn nói xong, Trình Kiều Vân người không biết gì về ẩm thực nhếch môi nói một câu: “Không tệ nhưng cũng không ngon như trong lời đồn….”
“Không như trong lời đồn?” Ngô Trung Tuyền ở bên lại có lời để nói rồi: “Cô còn ở đâu ăn được món trứng luộc nước trà ngon hơn chỗ này sao?”
Trình Kiều Vân nghẹn lời.
Ngô Trung Tuyền hừ một tiếng rồi tiếp tục bóc trứng luộc nước trà của mình.
Anh ta chỉ định ăn hai quả, đợi lát nữa chắc chắn sẽ còn có món ngon khác, bây giờ không thể lấp đầy bụng được, quả thứ hai ăn chậm chậm thôi vậy…
Các đầu bếp nổi tiếng đi vào nhà hàng chú ý đến hai cái tủ kính thủy tinh lớn ở hai bên cửa vào, rõ ràng là vừa được lắp lên không lâu, bên trong đặt rất nhiều bánh ngọt.
Một tủ kính là bánh Black Forest, một tủ kính là bánh Tiramisu.
Phần lớn đều là nguyên cái, còn có một tầng là đã cắt sẵn rồi, phân từng miếng từng miếng vào trong đĩa.
Bởi vì vào bên trong có hệ thống sưởi ấm nên hơi nóng, mọi người đều khởi áo khoác, người mang đến tự mình cầm trên tay hoặc là đưa cho Châu Đại Phát để ở trong túi bên cạnh.
Ngay lúc các đầu bếp tưởng rằng sắp bắt đầu thì Lưu Toàn Phúc vươn tay về phía bánh ngọt: “Các vị sư phụ, hai loại bánh ngọt này là cũng là sở trường của sư phụ tôi, mọi người có thể thử.”
Mọi người sững sờ một chút, chú Nam và Lưu Cẩm Vinh đã đi mở tủ, vừa mở đã bắt đầu lấy bánh ngọt từ bên trong ra.
Đều lấy mấy đĩa nhỏ đã cắt sẵn đưa cho mấy đầu bếp khác.
Có một số người vốn dĩ muốn từ chối nhưng không còn cách nào khác chỉ có thể nhận lấy.
Lưu Toàn Phúc cười giới thiệu: “Ban đầu bánh ngọt này là làm cho một vị thực khách tâm trạng không được tốt, sư phụ tôi nói là đồ ngọt có thể làm cho tâm trạng người ta trở nên tốt hơn, nhưng đồ ngọt không ngon thì ngoại trừ khiến người ta mập lên thì không có tác dụng gì hết, chỉ có đồ ngọt ngon mới có thể khiến tâm trạng người ta tốt hơn.”
Đầu bếp Ban của Ẩm thực Hồ Nam là một người phụ nữ, bà ấy là người đầu tiên bắt đầu nếm thử.
Không thể không nói, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã mở đầu đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực bọn họ với một diện mạo mới, trước đây đều là trực tiếp bắt đầu, từ lúc bước vào cửa Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã lần lượt ăn một số thứ.
Sân trước rét lạnh có trứng luộc nước trà, trứng luộc nước trà nóng hổi làm cho miệng người ta đầy hương thơm lại vừa thư giãn toàn thân.
Mà sau khi tiến vào cửa lớn, bởi vì tác dụng của lò sưởi sẽ khiến người ta trong nháy mắt có hơi nóng, lúc này Tiệm Mỹ Thực Trình Ký cho bọn họ thưởng thức bánh ngọt, bánh ngọt vừa được ướp lạnh lấy ra vẫn còn khá lạnh.
Ăn vào trong miệng, nhiệt độ hơi lạnh làm cho người ta lập tức cảm thấy sảng khoái.
Huống chi chiếc bánh ngọt này thực sự rất ngon.
“Chà, cái này ngon!”
“Thực sự rất ngon!”
“Chưa từng thấy qua bánh ngọt phương Tây ở đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, thực sự không tồi.”
“Cho tôi thêm một miếng đi!”
…..
Rất nhiều ăn rồi bắt đầu gật đầu, tính nết mấy đầu bếp lớn này người này so với người kia còn cứng rắn hơn nhưng cũng là người thực sự thành thực, ngon thì khen ngon chứ không nói lời giả dối.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất