Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

“Cái này chỉ có thể uống một bát, uống trước khi ăn hoặc sau khi ăn đều không sao, hay là nhân lúc còn nóng, anh uống trước đi.” Mặt mũi Châu Quyên dịu dàng đổ một bát cho Vương Chí Hướng.
Giọng Vương Chí Hướng nhẹ nhàng: “Em cũng uống một bát đi, anh biết thân thể em cũng không còn khỏe như năm đó rồi.”
Châu Quyên lắc đầu, đổ đầy bát canh đẩy đến trước mặt Vương Chí Hướng.
Chị ta cười nói: “Ăn chút đồ ăn là được rồi, em thích ăn Gà hầm nấm này.”
Vương Chí Hướng không nói nhiều nữa, bưng lên bát canh mà đối với bọn họ vô cùng đắt đỏ, uống từng ngụm từng ngụm, không nỡ để rơi vãi một giọt.
Anh ta biết Châu Quyên sẽ không uống.
Nhưng anh ta sẽ từng chút từng chút uống hết, một chút cũng không để lãng phí.
Đây là do bọn họ cực khổ vất vả giành được, có khi anh ta nghĩ có phải bản thân chết rồi thì có thể không liên lụy đến Châu Quyên rồi không?
Nhưng anh ta lại hiểu chị ta, chỉ có khi anh ta còn sống thì chị ta mới có hy vọng.
Anh ta nhất định phải sống, sống nhiều thêm một năm thì đỡ một năm, nhiều thêm một ngày thì đỡ một ngày.
Thật ra Châu Quyên cũng không phải là người xấu, nhưng vì anh ta, chị ta mới làm ra chuyện sai trái, phản bội thím Từ và bà chủ Trình đối với chị ta tốt như vậy, cho dù bị tra tấn thì Vương Chí Hướng cũng muốn sống được thêm một ngày thì đỡ một ngày.
Món gà hầm nấm thì vẫn là hương vị trước đây, thịt cua viên đầu sư tử hầm là món mới, lần đầu tiên Châu Quyên ăn thử.
Hương vị rất ngon, cảm giác mềm mại, khi ăn vào trong miệng lại là vị đắng chát.
Đều trách chị ta.
Bởi vì chị ta phản bội Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, phản bội người tín nhiệm chị ta, cho nên Vương Chí Hướng là tia hy vọng cuối cùng, cũng không biết anh ta có thể cầm cự được bao lâu.
Nếu chị ta không phản bội Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, ít nhất…
Chị ta có thể luôn mua được canh Dưỡng sinh, cũng không hề khó.
Nhưng làm sai thì chính là làm sai, trên đời này, không có thuốc hối hận.
Ăn xong một bữa cơm, còn gói một phần canh Dưỡng sinh mang về, Châu Quyên và Vương Chí Hướng cùng nhau chậm rãi đi ra khỏi cửa Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Mà sau bếp, Trình Nguyên Hoa từ trong tủ lạnh lấy ra hai cái bánh ngọt, một cái bánh Tiramisu, một cái bánh Black Forest.
Ánh mắt Sư Huyền vẫn đang nhìn tủ lạnh: “Không phải còn hai cái sao? Sao không lấy ra ăn hết? Hai cái này căn bản không đủ ăn!”
Lưu Toàn Bội nhìn hai cái bánh ngọt, trừng mắt: “Đủ ăn rồi, hai cái bánh ngọt này không nhỏ, buổi tối không nên ăn nhiều đồ ngọt, nếu không sẽ mập đó…”
Lời nói lúc sau càng nhỏ hơn, bởi vì…
Sư Huyền và Lưu Toàn Bội nhìn cô ta như một đứa ngốc.
Trình Nguyên Hoa nói: “Ăn hai cái này trước, Diệp Dư Chiêu sắp đến, một lát nữa lại cùng nhau ăn.”
Đám người ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, chú Nam cũng ở đó, buổi chiều khi Trình Nguyên Hoa đang làm bánh ngọt, Nhóc Béo đang phục chế bản vẽ, cười nhạo người không có lộc ăn.
Bây giờ trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký có canh Dưỡng sinh, Trình Nguyên Hoa cảm thấy đã kiếm được không ít tiền, nên không thích làm loại bánh ngọt này, đã mấy ngày rồi không có làm.
Sau đó Diệp Dư Chiêu trả lời… Anh sắp tới rồi, đợi anh cùng ăn, đêm nay anh ở bên này.
Lưu Toàn Phúc: “…Vì miếng bánh ngọt, đến mức đó sao?”
Sư Huyền : “Vậy cậu lấy phần của cậu cho tôi?”
Lưu Toàn Phúc: “… Cút!”
Lưu Toàn Bội lập tức lấy lòng nói: “Huyền Tử, tôi cho anh! Lượng đường trong đây quá cao, vừa hay tôi đang giảm cân, cho anh ăn!”
Sư Huyền: “Thật chứ?”
Lưu Toàn Bội: “Thật!”
Sư Huyền: “Được, vậy cám ơn.”
Trình Nguyên Hoa: “…” Đây là đang lừa người hâm mộ sao?
Biết rõ bởi vì Lưu Toàn Bội chưa ăn qua loại bánh ngọt này, mới nỡ nhường cho người ta!
Hiện tại da mặt của Sư Huyền thật sự là càng ngày càng dày, anh ta không chỉ ăn hết phần của mình, còn thật sự ăn phần của Lưu Toàn Bội tặng cho anh ta.

Ads
';
Advertisement