Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Khi đó chị ta phản bội Trình Nguyên Hoa, xém chút nữa phá hỏng luôn quán này, nhưng chị ta cũng đã bị tạm giam và bị đuổi rồi, đã trả giá cho cái giá phải trả rồi.
Giống như những gì cô đã nói vào ngày Vương Chí Hướng cầm tiền đến cầu xin bọn họ.
Bây giờ bọn họ đã không còn quan hệ gì nữa rồi, nếu bọn họ đã giành được vị trí ăn cơm, vậy thì có thể hưởng thụ quyền lợi làm khách hàng của bọn họ, nếu bọn họ không giành được vị trí vậy thì Trình Nguyên Hoa cũng sẽ không vì bọn họ mà mở cửa sau.
Đều là người dưng nước lã mà thôi.
Trình Nguyên Hoa quay về đến phòng bếp, sau khi Lưu Toàn Bội dẫn hai người đến chỗ ngồi rồi thì lập tức chạy đến phòng bếp bưng món, chỉ là trong lòng giống như có mèo cào, luôn nghĩ đến sau bữa ăn tìm Lưu Toàn Phúc nghe ngóng một chút xem đã xảy ra chuyện gì!
Hai người này có liên quan gì đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký?
Tại sao bà ngoại Từ lại có thái độ như vậy với bọn họ?
Lưu Toàn Bội khát tò mò.
Các món ăn mà khách hàng gọi rất nhanh đều đã được mang lên hết, Trình Nguyên Hoa ngồi xuống nghỉ ngơi.
Lưu Toàn Bội đang được Lưu Toàn Phúc phổ cập chuyện đã qua của Châu Quyên, kể về chuyện chị ta lén lấy nguyên liệu đã được trộn sẵn bỏ vào đồ ăn của người khác ngồi ở bên cạnh, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký xém chút nữa đã bị hại cho bị hủy hoại trong chốc lát.
Hai mắt Lưu Toàn Bội trừng lớn, tức giận không chịu nổi: “Sao có thể như vậy được?! Người này dựa vào cái gì mà làm chuyện như vậy?! Chúng ta không nên thả bọn họ vào đây, giam giữ mấy ngày là quá lợi cho chị ta rồi!”
Ánh mắt Sư Huyền hơi lay động, không biết là đang nghĩ gì.
Lưu Toàn Phúc lại nói: “Người ta là đặt chỗ trước, đương nhiên là phải để bọn họ vào rồi, hơn nữa cảnh sát cũng đã trị tội chị ta rồi.”
Dù sao thì bữa cơm này cũng là vì mua một bát canh Dưỡng sinh cho Vương Chí Hướng, bọn họ có thể đuổi Châu Quyên ra ngoài, nhưng cũng muốn đuổi luôn một tia hy vọng vừa tìm được của Vương Chí Hướng ra ngoài luôn sao?
Trình Nguyên Hoa đứng dậy lại rửa tay, đầu bếp luôn phải bảo đảm tay mình sạch sẽ mọi lúc.
Lúc tắt nước, Trình Nguyên Hoa nói: “Thật ra xem như người xa lạ đã là hình phạt đối với Châu Quyên rồi. Khi đó đãi ngộ của chị ta ở trong quán rất tốt, ăn gì cũng sẽ có một phần của chị ta, nếu như chị ta không phản bội chúng tôi thì chồng chị ta sẽ không thiếu canh Dưỡng sinh. Nếu như canh Dưỡng sinh thật sự có tác dụng đối với chồng chị ta, vậy thì chuyện khi đó chị ta phản bội chúng tôi đã đủ khiến chị ta buồn bực rồi. Chúng ta không cần thiết làm gì nữa, bọn họ như vậy không liên quan đến chúng ta.”
Sư Huyền ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt thản nhiên của Trình Nguyên Hoa.
Người phụ nữ này còn nhỏ tuổi, thân hình nhỏ nhắn, trông giống như một sinh viên đại học.
Nhưng cô vậy mà lại rộng lượng đến không ngờ, nhìn chuyện gì cũng vô cùng thông suốt.
Cô không tiếp tục truy cứu thím Châu nữa, xem như người xa lạ chẳng phải là khiến bản thân mình thanh thản hơn sao?
Hận thù, chán ghét một người cũng là một chuyện lãng phí thời gian và tâm trạng, cô đã nghĩ thông suốt rồi cho nên mới không lãng phí cảm xúc không đáng để lãng phí.
Lần đầu tiên Sư Huyền cảm thấy bản thân đã ba mươi tuổi rồi, vậy mà lại vẫn không suy nghĩ rõ ràng bằng một cô gái.
Khi đó…..
Nếu người gặp phải những gì anh ta trải qua là Trình Nguyên Hoa, có phải cô nhất sẽ sống một cuộc sống tốt hơn mình không?
Lưu Toàn Phúc và Lưu Toàn Bội cùng nhau gật đầu rồi sau đó sùng bái bội phục nhìn Trình Nguyên Hoa.
Lúc mới đến, ánh mắt của Lưu Toàn Bội đều dính ở trên người Sư Huyền không rời, nhưng bây giờ mới qua một ngày, ánh mắt của cô ta đã chia bớt cho Trình Nguyên Hoa không ít.
Mà cô ta….
Rõ ràng là vẫn chưa phát hiện.
Bên ngoài.
Châu Quyên và Vương Chí Hướng đang dùng bữa.

Ads
';
Advertisement