Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Bát trác tương miến trước mặt này có mùi… Không giống với những loại trác tương miến trước đây ông ta từng ăn!
Lưu Cẩm Vinh tuy rằng miệng độc nhưng lại rất thành kính đối với mỹ thực, ông ta vội vàng cầm đũa, vẻ mặt say sưa ăn.
Ăn một đũa lại bình phẩm một câu, cứ như vậy cả phòng ăn chỉ có giọng nói của ông ta.
Những người khác mỗi người một việc riêng, chỉ có Lưu Toàn Phúc ủ rũ ở bên cạnh nghe.
Diệp Dư Chiêu chuẩn bị trở về nhà, Sư Huyền và Trình Nguyên Hoa đang rửa chén, Dương Lâm và Từ Tú Uyển đang tính sổ còn chú Nam thì thu dọn bàn.
Giọng nói của Lưu Cẩm Vinh không giấu khỏi kích động.
“Sợi mì kéo vừa khéo! Nhưng so với công thức truyền thống chỉ xem như bình thường.”
“Nhưng mà hương vị của nước sốt có thể nói là tuyệt hảo!”
“Vị mặn của tương này thật đặc biệt, hương vị này tôi chưa từng ăn qua trong đời!”
“Thật ngon!”
……
Lúc Lưu Cẩm Vinh ăn xong, còn ợ một cái mới thỏa mãn buông bát xuống.
Sau khi cảm giác mỹ mãn đã dần qua đi, tầm mắt của ông ta mới nhìn về phía Lưu Toàn Phúc, ánh mắt mang theo nghi ngờ: “Đây thật sự là con làm sao?”
Lưu Toàn Phúc: “Mì là do con kéo, còn nước sốt là của sư phụ làm sẵn.”
Lưu Cẩm Vinh: “…”
Giờ khắc này, ông ta không thể không thừa nhận, Trình Nguyên Hoa đúng là không đơn giản.
Vừa vặn lúc này, Trình Nguyên Hoa rửa chén xong đi ra.
Giọng nói Lưu Cẩm Vinh mang theo thăm dò: “Có thể cho tôi hỏi… Sư phụ của bà chủ Trình là ai hay không?”
Người có tay nghề như vậy, tất nhiên không phải hạng người vô danh gì.
Trình Nguyên Hoa cười nhạt: “Tôi không có sư phụ, chỉ theo ông nội cùng cha mình học hỏi một ít.”
Lưu Cẩm Vinh mở to hai mắt, ánh mắt mang theo khiếp sợ.
Không ngờ lại không có sư phụ!
Chuyện này làm sao có thể xảy ra được?!
Lưu Toàn Phúc hạ thấp giọng, ở bên tai Lưu Cẩm Vinh nói một cái tên.
Lưu Cẩm Vinh càng thêm không tin được, Trình Nguyên Hoa là hậu nhân của Quán ăn nhà họ Trình?
Nhưng lúc trước đây trù nghệ của ông nội cô tuy rằng nổi danh, nhưng ở trước mặt những đầu bếp già như bọn họ vẫn còn kém xa.
Lại nói thêm…
Ông cụ Trình là đầu bếp chuyên về ẩm thực Sơn Đông! !
Nhưng bữa tối hôm nay vốn không có món ăn Sơn Đông, chỉ có món ăn Tứ Xuyên, món ăn Hồ Nam, món ăn Giang Tô…
Trước mặt những hệ ẩm thực này của họ, hồi đó lúc cùng là hội viên hiệp hội ẩm thực, bọn họ đã chẳng mấy cảm tình với truyền nhân ẩm thực Sơn Đông phương bắc
Luôn có một số đầu bếp Sơn Đông tự xưng ẩm thực Sơn Đông đứng đầu trong tám đại trường phái ẩm thực (Sơn Đông – Quảng Đông – Tứ Xuyên – Hồ Nam – Phúc Kiến – Chiết Giang – Giang Tô – An Huy), nhưng hết lần này tới lần khác phương Bắc chỉ có ẩm thực Sơn Đông trong hệ, thế đơn lực mỏng. Cũng bởi vậy mà ở hiệp hội ẩm thực, ẩm thực phương Bắc hào hùng không được ẩm thực miền Nam ưa thích mấy, lúc nào cũng bị xa lánh.
Ông cụ Trình lúc trước quả thật cũng là một nhân vật có tên tuổi, ông cụ thường xuyên mang theo Trình Trường Tây đến cùng bọn họ trao đổi, tuy rằng là truyền nhân của ẩm thực Sơn Đông, nhưng tay nghề nấu món Sơn Đông cũng không phải là tốt nhất, trước ông cụ còn có bậc thầy ẩm thực Sơn Đông – Triệu lão tiên sinh.
Bởi vậy ở trong đám người bọn họ, địa vị của ông cụ Trình không tính là cao.
Sau này ông cụ Trình cùng Trình Trường Tây đều không còn, Trình Trường Đông trở thành người thừa kế thừa quán ăn, thể loại kia làm sao có thể cùng bọn họ đánh đồng?
Đoạn thời gian trước bọn họ có một buổi tụ tập, Trình Trường Đông mang theo lễ vật quý giá đến, nhưng vừa nhìn ông ta nấu ăn bọn họ liền đem người quẳng ra ngoài.
Tay nghề của ông ta không khác nào một quán ăn nhỏ tùy tiện trên đường, căn bản không xứng để so sánh với những đầu bếp nổi tiếng như bọn họ.

Ads
';
Advertisement