Trình Kiều Vân gật đầu ôm chặt lấy tay Hạ Gia Thịnh, trong lòng vô cùng tức giận nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hạ Gia Thịnh cũng ôm lấy cô ta, chỉ là trong mắt không còn tin tưởng như trước nữa.
Hơn mười một giờ tối, lúc Trình Nguyên Hoa chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của Trình Kiều Vân.
Cô không hề bất ngờ, thậm chí có thể nói rằng bây giờ cô đang đợi điện thoại của Trình Kiều Vân.
Vừa mới nghe, Trình Kiều Vân ở đầu dây bên kia điện thoại nghiến răng nghiến lợi nói.
“Trình Nguyên Hoa, cô cũng đủ ác đấy, dám liên hệ với anh Gia Thịnh.”
Trình Nguyên Hoa khẽ xùy một tiếng: “Tôi có gì mà không dám? Cô dám ra tay với tôi, tôi cũng chỉ là có gì nói nấy thôi, tôi không hề làm gì.”
“Trình Nguyên Hoa, tôi không bỏ qua cho cô đâu.” Giọng nói của Trình Kiều Vân hơi hổn hển.
Cô ta không ngờ rằng Trình Nguyên Hoa lại biết được việc do cô ta làm ra, cô ta càng không ngờ rằng đối phương lại liên hệ với Hạ Gia Thịnh, đây cũng coi như là đánh cho cô ta trở tay không kịp, nếu như không phải kịp thời đẩy cho Trình Trường Đông, hôm nay không chừng Hạ Gia Thịnh sẽ thất vọng về cô ta.
Trình Nguyên Hoa trầm mặt, giọng nói cũng lạnh lùng: “Cô chắc chắn còn muốn ra tay với tôi nữa hả? Cô ra tay với tôi, cô cảm thấy anh Gia Thịnh của cô sẽ không nghi ngờ sao? Trong lòng anh ta cô vẫn còn là cái dáng vẻ anh ta thích sao?”
Vừa dứt lời, Trình Kiều Vân ở đầu bên kia lập tức trầm mặc.
Hôm nay cô ta quả thực cảm thấy thái độ của Hạ Gia Thịnh chính là tuyệt đối không có lần sau.
Hôm nay cũng coi như là dỗ dành được Hạ Gia Thịnh, nhưng giữa hai người đã có chút hiềm khích, nếu như cô ta còn khiến hắn thất vọng, vậy hiềm khích sẽ càng ngày càng lớn.
Nghĩ đến đây, Trình Kiều Vân tức đến mức nghiến răng: “Trình, Nguyên, Hoa, cô, đủ, ác!”
Giọng nói của Trình Nguyên Hoa lạnh lùng: “Cô không gây phiền phức cho tôi, tôi sẽ không gây phiền phức cho cô, nếu như cô còn gây phiền phức cho tôi nữa, tôi sẽ còn gọi điện thoại cho anh Gia Thịnh của cô.”
Cô dừng lại rồi đột nhiên cười lạnh nói: “Ban đầu cô quen biết Hạ Gia Thịnh như nào, đợi anh ta trên đường anh ta trở về như nào…có cần tôi nói kỹ càng cho anh ta nghe không?”
Đầu biên kia điện thoại vang lên tiếng gì đó rơi xuống đất, rõ ràng Trình Kiều Vân bị dọa sợ.
“Tôi cảnh cáo cô lần nữa, không có lần sau.” Nói xong Trình Nguyên Hoa cúp điện thoại.
Lần này cũng coi như là xử lý hoàn toàn được người này, về sau có lẽ sẽ không gây phiền phức cho cô nữa.
Trình Nguyên Hoa hài lòng nằm lên giường nhếch khóe môi ngủ.
Mà đầu bên kia điện thoại, Trình Kiều Vân hoảng loạn, đập toàn bộ đồ trong phòng mới coi như bình tĩnh lại.
Mặc dù cô ta không biết vì sao Trình Nguyên Hoa lại biết những chuyện cô ta tính kế trước đó, nhưng đối phương đã làm được, bây giờ cô ta không dám ra tay với Trình Nguyên Hoa nữa.
Cô ta sợ Trình Nguyên Hoa lại gọi điện cho Hạ Gia Thịnh.
Trình Kiều Vân biết, bây giờ điều mình nên làm nhất và điều cô ta muốn làm nhất chính là phục hồi lại tình cảm với Hạ Gia Thịnh.
Vì vậy cô ta chỉ có thể nhẫn nhịn vứt chuyện của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký ra sau đầu, không nhìn thấy sẽ không thấy phiền.
Việc lần trước không hề lớn chuyện, những chuyện phiền phức của quán ăn đã được xử lý hết.
Bây giờ quán ăn đã đi vào quỹ đạo, Dương Lâm và Từ Tú Uyển cũng muốn có sự nghiệp, có vài việc làm rồi mới tốt với sức khỏe, vì vậy Trình Nguyên Hoa cũng không tuyển người vào nữa.
…
Sự việc của thím Châu là một bài học trong quá khứ, trừ khi tin tưởng một ai đó chứ không nên dễ dàng đưa người khác vào quán ăn.
Bây giờ quán ăn toàn người của mình, Dương Lâm với Châu Đại Phát chủ yếu làm gà, Từ Tú Uyển và chú Nam phục vụ thức ăn còn nhóc béo soát vé ở cửa khi đến giờ ăn.
Còn ảnh đế…
Đánh cá và làm cá ngày này qua ngày khác.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất