Chủ nhiệm Vương cười: “Nếu như ai không cho, cháu nói lại với tôi.”
Ông ấy nhận bản thảo, kêu Kiều Vi đi về trước.
Bí thư Cao mới đến làm không bao lâu, đã bị Chủ nhiệm Vương gõ cửa: “Bí thư, Tiểu Kiều đã viết xong bản thảo. Anh đọc xem.”
Bí thư Cao cười hề hề: “Đồng chí Kiều Vi này, người trẻ tuổi thật sự như mặt trời lúc tám chín giờ.”
Ông ấy nhận lấy, đọc xem, dần dần trở nên nghiêm túc.
Đọc xong, ông ấy thở phào, hỏi: “Cậu cảm thấy như thế nào?”
Chủ nhiệm Vương nói: “Mạnh bạo.”
“Cô gái này…” Bí thư Cao cũng cảm thán: “Tuổi còn trẻ, sao hạ bút mạnh bạo vậy chứ?”
Ở trong bản thảo này, Kiều Vi đưa ra một triển vọng tốt đẹp về Bác Thành còn chưa sinh ra.
Ở trong “Tưởng tượng” của cô, sau khi huyện Vĩnh Minh nho nhỏ đổi tên thành Bác Thành, phát triển mạnh mẽ, tương lai trở thành thành phố công nghiệp nặng quan trọng.
Như vậy rất táo bạo.
Chính là hiện giờ, tòa nhà cao nhất ở trên tỉnh cũng mới bốn tầng, đã là kiến trúc mang tính tiêu chí. Nhưng tương lai của Bác Thành được miêu tả dưới ngòi bút của cô lại rất “Ảo tưởng”.
Nhưng điều chân chính khiến cho Bí thư Cao và Chủ nhiệm Vương chấn động là, những hàng chữ dưới ngòi bút của đồng chí nữ này lại cho thấy cô ấy rất tin tưởng vào tương lai.
Cô rất tin tưởng về tương lai của đất nước.
Trong mỗi một con chữ của cô đều tràn đầy tình yêu và tin tưởng đối với đất nước.
Cô là một đồng chí rất có tín ngưỡng.
Tác giả có lời muốn nói:
Cầu dịch dinh dưỡng, cầu dịch dinh dưỡng, cầu dịch dinh dưỡng ~
Dập đầu cảm ơn.
Bí thư Cao đọc lại từ đầu đến cuối một lần nữa, xác định: “Bản này không cần sửa, như vậy rất tốt, tôi thấy không thành vấn đề.”
Chủ nhiệm đã đọc qua, cũng có ý tưởng như vậy.
Bí thư Cao nói: “Kêu thông tín viên nộp lên huyện luôn bây giờ. Kiều Vi gấp gáp hoàn thành bản thảo như vậy, chúng ta không thể cô phụ nỗ lực của đồng chí trẻ tuổi, hiện tại nộp lên! Sẽ sớm hơn trấn Thanh Sơn!”
“Được! Bảo đảm sớm hơn bọn họ!”
Chủ nhiệm cầm bản thảo đi sắp xếp.
Đạp xe đạp từ trấn Hạ Hà Khẩu đến huyện Vĩnh Minh, chậm thì một tiếng, nhanh thì bốn mươi phút.
Bí thư Cao nhìn thời gian, nửa tiếng sau, ông ấy gọi điện thoại cho Bí thư Mạnh của huyện Vĩnh Minh, báo cáo công tác, cũng nói đến chuyện này.
Bí thư Mạnh cũng rất kinh ngạc: “Nhanh như vậy?”
Bí thư Cao nói: “Chỉ thị của anh nào dám chậm trễ, đương nhiên phải tích cực hưởng ứng. Đồng chí Kiều Vi của chúng ta thức cả đêm hôm qua hoàn thành bản thảo.”
Bí thư Mạnh nói: “Đồng chí trẻ tuổi tích cực là chuyện tốt. Nhưng cậu cũng phải khống chế chút, chỉ sợ tuổi còn trẻ, đuổi tốc độ lại mất chất lượng, đầu voi đuôi chuột.”
“Anh nói đúng. Tôi nhất định kiểm soát người trẻ tuổi khác, không để cho bọn họ liều lĩnh.” Bí thư Cao nói: “Tuy đồng chí Tiểu Kiều còn trẻ tuổi, nhưng là một đồng chí chín chắn, đáng tin. Cô ấy giữ được cả hiệu suất lẫn chất lượng.”
“Hả?” Bí thư Mạnh hứng thú: “Được, vậy tôi phải cẩn thận nhìn xem.”
Bí thư Cao nhìn đồng hồ: “Thông tín viên của chúng tôi đã xuất phát từ nửa tiếng trước, chắc sắp đến.”
Cúp điện thoại xong, Bí thư Mạnh gọi thư ký của mình: “Đi xem bảo thảo truyền thông của trấn Hạ Hà Khẩu đã nộp lên chưa.”
Thư ký giật mình: “Ngày hôm qua vừa mới mở họp.”
Sao có thể nộp lên trong hôm nay được.
Bí thư Mạnh nói: “Đi xem.”
Thư ký hoài nghi đi xem, lại kinh ngạc trở về: “Thật sự nộp lên.”
Bí thư Mạnh cười nói: “Người trẻ tuổi, tràn đầy nhiệt tình.”
Thư ký cũng cười: “Là Kiều Vi kia sao? Vừa được thưởng, khó tránh khỏi hăng hái.”
Trong lòng Bí thư Mạnh cũng nghĩ vậy.
Nhưng sau khi đọc xong thì ông ấy không nghĩ vậy nữa. Ông ấy giống Bí thư Cao, đọc hai lần mới buông xuống.
“Thế nào?” Thư ký nói: “Vẫn còn quá nôn nóng.”
Bí thư Mạnh lắc đầu, đưa cho cậu ấy: “Tự cậu đọc đi.”
Thư ký cười nhận lấy, đọc xong, không khỏi ngậm miệng: “Cái này…”
Bí thư Mạnh gõ tay lên bàn, hỏi: “Đến khi nào bản thảo của Ban Tuyên truyền có thể làm xong?”
“Đang viết.”
“Không cần.” Đương nhiên Bí thư Mạnh hiểu rõ trình độ của người trong Ban Tuyên truyền huyện mình, ra quyết định: “Đưa bản của trấn Hạ Hà Khẩu này vào tòa soạn báo trong thành phố, dùng nó.”
Thư ký hỏi: “Không đợi trấn Thanh Sơn sao?”
Lần này người viết bài của trấn Thanh Sơn giành giải nhì trong thành phố, anh ta khá có trình độ, ngày trước cũng giành giải nhất một lần.
“Không đợi.” Bí thư Cao nói: “Sẽ không vượt qua cô ấy.”
Thư ký thừa nhận: “Đúng thế.”
Cuối cùng quyết định là bản thảo của phát thanh viên Kiều Vi trấn Hạ Hà Khẩu.
Ở thời đại này, tòa soạn báo là đơn vị có hiệu suất cao nhất, dù sao nghiệp vụ tin tức có khác.
Một ngày sau, báo thành phố đã đăng lên. Báo chí được phát đến các huyện.
Cấp trấn được nhận chậm hơn một ngày.
Vào lúc này, bản thảo truyền thông của trấn Thanh Sơn được nộp lên.
Người cầm bút của trấn Thanh Sơn tự mình đạp xe lên nộp. Anh ta muốn gặp mặt trao đổi trực tiếp với Trưởng ban Tuyên giáo huyện, nếu như bản thảo này có vấn đề gì, anh ta có thể sửa tại chỗ.
Phấn đấu đứng đầu!
Thắng được người phụ nữ kia!
Nào ngờ, Trưởng ban Tuyên giáo huyện đọc bản thảo, vui vẻ gật đầu: “Cũng không tệ, lưu lại về sau dùng.”
Người cầm bút trấn Thanh Sơn: “?”
Trưởng ban Tuyên giáo nói cho anh ta biết: “Đồng chí Kiều Vi của trấn Hạ Hà Khẩu kia, bản thảo của cô ấy đã đệ lên thành phố rồi.”
Người cầm bút bối rối: “Khi nào?”
“Buổi sáng ngày hôm qua đã nộp lên, Bí thư nói đưa thẳng lên thành phố, bản của chúng tôi đều không cần gấp, chậm rãi viết, lần sau dùng.”
Bọn họ không gấp, nhưng người cầm bút trấn Thanh Sơn tức giận: “Sao lại không đợi tôi! Sao lại không so sánh đã dùng luôn bài của cô ta!”
“Người trẻ tuổi đừng kích động.” Trưởng ban nói: “Thắng bại là chuyện thường của nhà binh.”
“Như vậy không công bằng!” Người cầm bút vung tay, tức giận: “Nếu như hai bài từng so sánh rồi chọn của cô ta, tôi phục. Nhưng chưa hề so sánh, chọn lựa, chưa nhìn thấy bản thảo của tôi lại dùng luôn của cô ta! Tôi không phục!”
Văn nhân ít nhiều gì hơi thần kinh. Trưởng ban đau đầu.
Tất cả mọi người ào ào nhìn sang.
Cũng có người đi tới, khuyên nhủ. Nhưng người cầm bút đã nhận định là không công bằng, anh ta căm giận nói: “Có phải có nội tình gì không thể để cho ai biết không?”
Kể từ hôm anh ta nhìn thấy người phụ nữ đó đã cảm thấy cô ta không phải người đứng đắn gì.
Người đứng đắn sao sẽ xinh đẹp vậy.
Giống như hồ ly tinh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất