Say Mê Em Lê Ái Duy (H) - Ngưng Tình Tuyết

 

Lê Ái Duy ngắm mình trước gương. Cô bây giờ đang mặc trên người một chiếc đầm xoè cúp ngực có hơi giống công chúa một chút, dù sao cũng đến tiệc sinh nhật của trẻ em nên cô không muốn ăn mặc quá gợi cảm hay lịch sự. 

Có điều do cái người nào đó mà ở cổ và một phần ngực đều có rất nhiều vết hoan ái. Cô bây giờ rất giống một nàng công chúa bị vấy bẩn, trông quyến rũ vô cùng. 

Âu Cẩn Đình lúc này đã đi lấy lễ phục Tiểu Nam đưa tới. Kết quả vừa mở cửa phòng ngủ liền nhìn thấy thiếu nữ kiều mị trước mắt, làm cho yết hầu anh lại lên xuống hai lân. 

Anh để lễ phục trên giường, nhẹ nhàng bước đến ôm cô từ phía sau. Cô gái này, eo sao lại thon như thế, một cánh tay đã ôm hết vào lòng. 

- Đình: "Đừng nói với anh hôm nay em định mặc bộ trang phục này đến bữa tiệc." 

Lê Ái Duy khó hiểu nhìn mình trong gương, chẳng phải rất đẹp sao. Nếu không có mấy vết hoan ái kia, cô thấy bộ đồ này cũng ổn mà. Cô khó hiểu hỏi anh: 

- Duy: "Sao vậy ạ. Nếu không phải do anh để lại mấy dấu vết kia thì em thấy cũng rất ổn mà." 

- Đình: "Chẳng ổn gì cả." 

Vừa nói hai bàn tay nghịch ngợm của anh lại di chuyển lên ngay ngực lớn, rất nhanh đã có thể kéo phần cúp váy xuống, cặp thỏ trắng to tròn lắc lư trong không gian mời 

gọi. 

Âu Cẩn Đình tự nhiên dùng hai tay bóp mạnh, Lê Ái Duy theo phản xạ mà rên lên một cái "ưm" đầy kiều mị. Thanh niên lúc này lại như sói đói, anh xoay người cô nghiêng lại, còn mình thì cúi xuống cắn một miếng ngực lớn của cô. 

Anh lại trêu chọc cô nữa rồi. 

Lê Ái Duy lén nhìn vào gương. Thiếu nữ xinh đẹp với gương mặt động tình trong gương chính là cô ư. Cô vậy mà lại đang ưỡn cao ngực cho chàng trai vừa dùng hai tay xoa bóp, vừa dùng miệng cắn mút vú lớn của mình. 

Cứ đà này ngực cô lại tiết sữa mất thôi. 

Lê Ái Duy nũng nịu: 

- Duy: "Âu Âu, được rồi,... ưmmm... còn hôn nữa sẽ tiết sữa mất." 

- Đình: "Anh thích uống sữa." 

-Duy: "Nhưng bây giờ chúng ta phải đi dự sinh nhật... ưmmm... của Tiểu Mộng Nhi.... Anh còn không dừng lại sẽ trễ mất." 

Chut... chut... chut... 

Lê Ái Duy bó tay, cái con người này sao lại mê ngực như thế chứ. 

Cô dùng hai tay giữ chặt đầu anh lại, Âu Cẩn Đình hơi bất ngờ nên không cắn ngực cô nữa. Anh đưa đôi mắt đào hoa nhìn cô, muốn hỏi xem cô là muốn làm gì? Kết quả thiếu nữ vậy mà lại dùng lực kéo anh đứng dậy, để mặt anh đối diện với gương mặt đã đỏ ửng của mình. 

Lê Ái Duy nhẹ nhàng hôn lên môi anh. 

Đây có lẽ lần đầu tiên mà cô chủ động hôn anh. Trước đây đều là anh cưỡng hôn cô. Lê Ái Duy cũng muốn biết cảm giác hai người nhẹ nhàng hôn nhau là như thế nào. 

Cô không có kinh nghiệm hôn, trước giờ cũng toàn là anh chủ động hôn cô thôi. Lê Ái Duy nhút nhát như chú mèo nhỏ, dùng đầu lưỡi chạm vào môi anh. 

Âu Cẩn Đình cả người như nổ tung. Chẳng phải cô bảo trễ giờ rồi sao, vậy mà còn dùng chiêu này quyến rũ anh. 

Lê Ái Duy thấy anh không có hợp tác như lúc anh hôn mình, chẳng phải lúc đối phương chủ động hôn thì người còn lại cũng phối hợp sao? Sao lại thành cô liếm môi vậy 

chú. 

Thiếu nữ cảm thấy có chút mất mặt. Khoé mắt có chút cay, cô vội vàng thả tay ra khỏi cổ anh, định cúi đầu xin lỗi. Nào có ngờ lại bị anh một lần nữa dùng tay ôm lấy eo nhỏ, kéo cô về rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi anh đào kia. 

- Đình: "Em có quên gì không?" 

- Duy: "Em không ạ. Em đem đủ rồi ạ." 

Lê Ái Duy nhìn bộ lễ phục kín từ trên xuống dưới, cả tay cũng kín nốt của mình. Cô thầm nghĩ kiểu này vào đấy cũng bị mọi người bàn tán, cơ mà nhiều khi bọn họ cũng chẳng có để tâm đến cô đâu. 

Cô lại nhìn người đàn ông bảnh trai trong bộ vest trước mặt, sao trên đời lại có người đẹp trai như vậy cơ chứ. Thật muốn ngắm nhìn anh thật lâu. Rõ ràng nhìn bộ lễ phục này mặc vào có chút không hợp với bữa tiệc nhưng đứng gần anh thì hình như cũng có chút hợp, có cảm giác hai người đang âm thầm mặc đồ đôi vậy. 

Lê Ái Duy hỏi lại anh: 

- Duy: "Lúc nãy ảnh bảo em quên gì thế ạ. Sao em không nghĩ ra được là mình quên gì ạ." 

Âu Cẩn Đình cầm điện thoại đi về phía cô, anh mở ứng dụng Zchat, bật chế độ quét bạn bè, sau đó đưa qua cho cô. 

- Đình: "Đồ vô tâm nhà em, lại định chơi anh qua đường nữa có phải không?" 

- Duy: "Lại... chẳng phải đây là lần đầu hai chúng ta xin Zchat của nhau sao ạ? 

Âu Cẩn Đình cảm thấy có gì đó không đúng. Anh đi thẳng lại phía đầu giường của cô, nhìn kĩ trên chiếc tủ đầu giường. Kết quả đẩy đủ qua một chút, liền nhìn thấy mảnh giấy nhỏ bị rớt vào khe hở nhỏ giữa giường và tủ. 

Anh cầm tờ giấy đã bị dính bụi, bên trên còn ghi số điện thoại của mình. Âu Cẩn Đình đi đến đưa cho cô. 

Lê Ái Duy ngây ngốc, vậy là không phải anh chỉ ham muốn cơ thể của cô. Anh ấy cũng muốn hẹn hò nghiêm túc với cô. Tim Lê Ái Duy đập rất nhanh, giây phút này cô muốn cho phép bản thân được hi vọng. Hi vọng anh cũng có một chút cảm tình với cô. 

Cô gái ngốc mãi mới thêm được Zchat của anh, còn rất cẩn thận lưu tên là anh là My Dream. Đúng vậy, anh là ước mơ của cô, là ước mơ cả đời này cô khao khát có 

được. 

eyJpdiI6Imx0eGl3Y0p5d3o5cDlWcHgxM2wyV3c9PSIsInZhbHVlIjoiUHh3dHQrMk1uYVVFODRMSzdJT2xudkIreVorUjRmTE85Qm1RMzNNcFlBZFBvRWJNdlwvMUM3bzltTTF4aEZ5bzUyWVVySHFYVDhEa0UrOFVNQXh2WDJVK2JuZWIrT28xK2ROQktOb1wvVFc3cVJkREZrR0FMUVRwTXIyOXFMNll3eEk4M0txaG9DdmZNTVdsVlQzc3dVakltSHdsMThSYUhjamRFK09LRTlDTVhRMlJCNzFtNk1cL0JYTVF6ZWVEaTlUeEZFNExVSzRHSXN2QTBrUFAwTzBDUVZQQ0lWUVJJT3E2d2RvekdBeDUyZnVxZFpiRms4bVJ6Nk4rVEtIQ21UWmNOSFlDMktSM21FTGZxc3ZFaER1SVlpVWhrb1o5QVZCSWJmV3VkR0hYT0d4b0ZMbFowb3dKSWcrQnprXC84RXNTNlVETzJiSWRhNk9BYjdcL3FZelNZTW1YN3FvSWtOTmNJTHN5R1l0KzlHYTI2WkFxYm16K1FtcG9wZytraXh1ZXdnMGxGNkdcL1lrQW8ySVlkT0pjVmhGVU5adXlyRGtldGlXZ0FvcFprSTFvTk5xbWVuSlwvK0VEbzU2R0pTWk9KSUZWM3Bja1VERlNlU0M1WXpaT2R0QmFmR25vWjc3SThmajNKWGpiMWhxemFFTGR0V1I4Y1hVYXdGWW1DTlBQMWRoR2NqOEJVRHJUd3kzb0FsNlZ4aEU5NVpHTjMwa1JHQ091dTRSMlhBWGU1bUJxZHlncDk4emc5ZFpmcVB2N0QwNUlhdlFLNnpXWWdOemtpakljRHVHRTBBVlFJanJXdUc1aVl4U29UUHhXM1V4UGlUUVpIV2xTaURpWE01NCs1RUVSdFNDa0VUcjJOcTU4aXB1Y2Z1WFFzWGRjUHZrV0xMWTZmajNLZ3RuMUJcL0syVW5CZWo5K3BDS091XC9PQjhKQjQiLCJtYWMiOiI0YzUxMDM4MjEzNzlhM2U1OTc0OGY1MWZjMTBhZmVjZThmODI4YzhiOGFlZTA3OTQwZjEzYmVhNTFkMGZlYjg5In0=
eyJpdiI6InREd2lCY3d1QmRGQmkzVDJiMndIZGc9PSIsInZhbHVlIjoiaTBkRmtQMDA3cHp0ZEQ4WURLckZhYnM3c1pXRFE1UDczblJqVGRJMG1GY1dsTG5aVWhUK2xza2JBcjRcL0s3c01ycm9LbU5YREM3cm5ic3RobWZUcXZQRkt4T1RnZVhmWUtPTGlNUVljSzFhR3BUNXFTeEtGRUZFU3ZZcUFpK0Zqbmh6VzBJWWhDWUtpQTJhbHJldW1hd2oyNWxqTDNpTjdjWVVjdStUdVVjK2VqS2pRSEo4c25mbGZwN2s1M3BFemtkNUdzREsxaytkblwvT1lRTXd2aDBcL0hpK2Z0c1hUU0F5ZXhJZG02VnZaRWRmWGk5OGdJZ0pOWjcxeEV6OGtKbjRQVnIxMFltNndRSTNjMHdkcktUR3FiRjluNHB2YmVETzUxYWg5alJZK0dWYnJ0dU9BdmliU2FtZXlCSzdGZGw0NlVsWUVEajlnSjhZQ1dLN3hDdjRTZkJDc3NLOVhnSE0rSWdGQlpRSXgrS29EYUt0M09qUHlvcGpzb0FjbWNoUVNVMGViWDIySEtqM2RhNWZqSUN6SXBRWm5oenNnR2FHSkNaMU9hWHlVY0RhQ0w2dVNzK284Q1c0OU54N2p5YnQ4RTIyS2VqTFVJVGRtOE12SlB5NHJPWjFYa0UwNHRtSXdGUVVcL1k1a1ZFPSIsIm1hYyI6IjliMWZiNTVkNzZmNGQxMzJhNGFmNzZlODgxYzUwZDk1ZDdjZjllMDY2NDFlMDY0NjdkYTc1YjdkOTZmNTc3NWMifQ==

anh biết rằng, nếu một ngày cô dùng gương mặt ấy, cơ thể ấy, cả giọng nói ngọt ngào đó để muốn mạng của mình. Âu Cẩn Đình nhất định sẽ cho cô.

Ads
';
Advertisement