Say Mê Em Lê Ái Duy (H) - Ngưng Tình Tuyết

 

Hôm nay tuy không phải cuối tuần nhưng trung tâm thương mại lại rất đông người qua lại. Nên việc Âu Cẩn Đình bất chợt ôm cô như vậy làm Lê Ái Duy có chút ngại ngùng, rốt cuộc là người đàn ông này có biết mình đang làm gì hay không? 

Lê Ái Duy không hiểu sao cứ đối mặt với anh là cô lại không che giấu được cảm xúc của mình, ngay cả gương mặt cũng bắt đầu ửng hồng lên. Cô không còn quan tâm đến cậu thiếu niên lúc nãy nữa, điều cô quan tâm ngay bây giờ là có nên đẩy anh ra hay là cứ để cho anh ôm như thế. 

Mà Âu Cẩn Đình vì cao hơn cô một cái đầu nên che giấu được vẻ ngại ngùng hiếm có trên gương mặt mỹ nam của mình. Anh cũng không hiểu mình tại sao lại có thể ôm cô như vậy. Còn nói chuyện như kiểu mình là người yêu của cô ấy nữa chứ. 

Hai con người cứ thế mà giữ yên tĩnh vài phút, cho đến khi có người đi qua nhìn thấy liền bàn tán thì Lê Ái Duy mới bắt đầu nhúc nhích người, cô nhẹ nhàng lên tiếng: - Duy: "Âu tổng, có thể bỏ ra được rồi. Người ta bắt đầu bàn tán rồi ạ." 

Âu Cẩn Đình im lặng không nói, cũng từ từ mà buông cánh tay đang ôm ngang eo của cô ra. Anh bây giờ lại là mỹ nam lạnh lùng, mặt không biết là đang vui hay buồn, chỉ nghe anh thấp giọng: 

- Đình: "Em lựa quà xong chưa. Tôi đang rảnh, có thể đưa em về." 

Lê Ái Duy chưa kịp trả lời đã thấy người đàn ông anh tuấn, mặc một thân tây trang đang cầm quà sinh nhật giúp cô. Từng bước chân sải dài thẳng tấp đang đi về phía lễ tân tính tiền, bỏ lại cô ngơ ngác ở phía sau. Qua một vài giây sau cô mới nở một nụ cười thật xinh đẹp, chạy theo anh. 

***: 

- "Ưmmm, Âu... ưmmm" 

Bên trong chiếc siêu xe phiên bản giới hạn đang đậu dưới tầng hầm của trung tâm thương mại, ở dãy ghế sau đang có một nam một nữ làm chuyện ái muội cùng nhau. 

Chàng trai đặt cô gái ngồi trên đùi, chiếc áo thun đơn giản cùng chiếc áo lót vướng víu rất nhanh liền bị anh ném phăng xuống sàn. Gáy cô bị tay anh ghì chặt, tay còn lại 

vuốt eo lưng trần mịn màng của cô. 

Lê Ái Duy đang bị anh cưỡng hôn. 

Nụ hôn mãnh liệt đến khó thở. Chiếc lưỡi của anh như con rắn luồng lách khắp khoan miệng, liếm mút hết nước miếng thơm ngon của cô. Anh nút lưỡi, hôn lên môi trên, rồi lại môi dưới, rồi lại quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ mà nút. 

Bàn tay hư hỏng kia bắt đầu đi săn, một bên vú lớn của cô được tìm đến. Anh bắt đầu xoa nắn, bóp mạnh, se đầu ti. 

Mỗi một lần anh nút lưỡi cô thì tay bên dưới cũng theo nhịp mà bóp mạnh mấy cái. Làm cho bên dưới của cô nóng ran, cảm giác trướng đến khó chịu. Lê Ái Duy yếu đuối dùng hai tay đẩy vai anh ra nhưng không được. 

Cứ thế anh lại đổi tay để hành hạ một bên ngực còn lại. Có lúc anh còn buông tay sau gáy, dùng hai tay mà bóp mạnh ngực lớn, làm Lê Ái Duy cả người co lại, cô bất giác ưỡng cao ngực hơn, môi cũng bắt đầu trốn thoát, yếu đuối rên rỉ: 

. "Ưmmm.... đừng mà.... Âu tổng .... Ummm" 

Cô lại bị anh dùng tay nắm chặt gáy, ép cô sát vào người cho anh nút lưỡi. 

Phải qua hơn 30 phút thì anh mới dừng lại. Môi cô bị hôn đến sưng lên, ngực cũng có vài vết đỏ do anh bóp mạnh. Lê Ái Duy dù không còn tỉnh táo nhưng cô vẫn rất ấm ức, nước mắt vô thức chảy ra. Làm cho Âu Cẩn Đình tỉnh táo lại. 

Anh biết mình sai nên bắt đầu dỗ dành cô. 

- Đình: "Xin lỗi, có phải làm em đau rồi phải không? Sau này không như vậy nữa." 

- Duy: "Âu tổng, đây rốt cuộc là vì sao ạ? Sao anh lại làm vậy với tôi ạ." 

Lê Ái Duy dù có yêu anh đến mấy, mong muốn được anh đụng chạm cơ thể thế nào cũng không bao giờ cô hi vọng mình bị cưỡng bức như vậy. Rốt cuộc anh xem cô là gì cơ chứ. 

Cô gái nhỏ đã không còn khóc, suy cho cùng cô chỉ thấy tủi thân xíu thôi. Lê Ái Duy vội lâu nước mắt, cô không dám nhìn anh, cũng không dám nghe anh trả lời. Cô sợ, 

sợ sau này anh sẽ không bao giờ có hành động thân mật với cô nữa. 

- Đình: "Lê Ái Duy, chúng ta hẹn hò đi " 

Lê Ái Duy rất nhanh liền ngước nhìn anh. Đôi mắt long lanh ánh nước đẹp như những vì sao. Tim cô đập nhanh. Mặt bắt đầu đỏ. Bây giờ nếu anh ôm cô vào lòng chắc có thể cảm nhận được sự run rẩy của cô. 

Anh vừa nói hẹn hò với cô sao. 

Âu Cẩn Đình nhìn gương mặt xinh đẹp cùng cơ thể quyến rũ kia làm cho cả người anh nóng ran. Mà lúc anh nói ra câu nói kia tim như chậm một nhịp. Anh cũng sợ. Sợ cô sẽ coi anh là một tên biến thái. Vì mê đắm cơ thể của cô mà muốn hẹn hò với cô, muốn chiếm hữu cơ thể cô. 

- Đình: "Nếu em thấy nhanh quá, thì chúng ta có thể tìm hiểu nhau cũng được. Đúng vậy, là tìm hiểu nhau." 

Anh vừa nói lại tiện tay ôm eo cô, kéo cô ngồi sát vào mình, anh nhìn cặp vú lớn bị mình bóp đến lần mấy dấu tay mà đau lòng. Âu Cẩn Đình dỗ dành cô: 

- Đình: "Em nói chuyện với anh có được không? Anh cho em ức hiếp lại nhé." 

- Duy: "Anh có biết mình đang nói gì không ạ?" 

Âu Cẩn Đình nhìn cô, chưa bao giờ anh thấy mình lại kiên nhẫn đến vậy. Anh dùng một tay xoa lên tóc cô, tay còn lại vẫn ôm eo cô. Một lần nữa thấp giọng nói: 

- Đình: "Anh nghiêm túc. Thật sự nghiêm túc muốn được làm bạn trai của tiểu cô nương mê người đây." 

- Duy: "Anh vì muốn làm chuyện đó với em nên mới đề nghị như vậy ạ." 

Âu Cẩn Đình cảm thấy sự nhẫn nại 23 năm qua đều dùng hết cho cô gái đa nghi này đây. Anh cảm thấy mình vẫn nên dùng tuyệt chiêu cuối thôi, anh sắp hết kiên nhẫn rồi. 

- Đình: "Anh thích em." 

Nói rồi lại không để cô kịp phản ứng, một lần nữa lại mạnh mẽ đặt tay ở sau gáy, kéo cô vào sát người anh. Lần nay anh không hôn lên môi, mà mạnh mẽ hôn vào chiếc cổ thiên nga kia. 

Âu Cẩn Đình còn cố tình hôn thật mạnh, để lại cho cô một dấu hôn giữa cô. Anh dùng cặp mắt đầy chiếm hữu nhìn cô, tiếp theo lại nhắm đến xương vai xanh mà hôn xuống. 

Lê Ái Duy biết rằng mình thua rồi. 

Cô thua nhưng vẫn muốn giữ cho mình chút phẩm giá cuối cùng, thiếu nữ ngọt ngào lên tiếng: 

- Duy: "Vậy, vậy bây giờ chúng ta là người yêu rồi đúng không?" 

- Đình: "Đúng vậy, bạn gái nhỏ này có thể đợi bạn trai ăn no rồi nói tiếp được không. 

Cũng không biết qua bao lâu, cho đến khi điện thoại cô vang lên tin nhắn của Mộng Nhiên, cô ấy nhắc cô tối nay 7h nhớ có mặt. 

Mà lúc này Lê Ái Duy làm gì còn sức để trả lời. Cô nằm trong lòng anh thở hổn hển, cái con người này sao lại chiếm hữu như thế. 

Âu Cẩn Đình hơn hai tiếng vừa hôn môi, vừa xoa bóp cắn mút vú lớn. Anh còn để lại không biết bao nhiêu là vết hôn trên cổ, trên ngực, trên người cô. 

Cả người trên của Lê Ái Duy bây giờ toàn là nước miếng của anh. Cái con người này sao lại thích hôn như thế. 

Ngay lúc này đây cô nằm trong lòng anh, đầu dựa vào bờ vai vững chắc kia, ngực được hai tay anh xoa bóp. Bên dưới nước dâm chảy ướt cả quần jean, ướt vào bộ vest của anh. 

Cô bây giờ chỉ muốn được anh yêu thương như này mãi thôi. 

Lúc Lê Ái Duy tỉnh dậy đã thấy mình ngủ trên chiếc giường công chúa mùa hồng của mình. Cơ thể cũng được tắm rửa sạch sẽ và được thay cả chiếc váy ngủ sexy. Cô ngơ ngác tìm điện thoại, không phải là trễ giờ đến tiệc sinh nhật của Mộng Nhi rồi chứ. Kết quả vừa định ngồi dậy thì cửa phòng ngủ liền mở. Lê Ái Duy nhìn người bước vào mà nước mắt chực trào ra. 

Lần này không phải là mơ nữa rồi. Lần này khi tỉnh dậy cuối cùng cũng nhìn thấy Âu Cẩn Đình bằng xương bằng thịt rồi. Anh không có rời đi không một lời từ biệt nữa. 

Âu Cẩn Đình nhìn thiếu nữ vừa tỉnh dậy nhìn thấy mình hai mắt liền đỏ hoe. Chẳng lẽ là anh làm mạnh quá nên cô thấy đau. 

Anh bật đèn, rất nhanh liền đến bên cạnh, quen tay ôm cô vào trong lòng, nhẹ nhàng an ủi: 

- Đình: "Sao em lại khóc nữa rồi, là tôi làm em đau sao" 

Lê Ái Duy khóc lớn một xíu, chỉ là tiếng thút thít xíu xiu thôi. Từ rất rất lâu rồi, cô chưa bao giờ dám khóc lớn tiếng. Cô sợ bà nghe thấy sẽ buồn, sợ bọn trẻ nghe thấy sẽ hoảng sợ, sợ mọi người nghe thấy sẽ chê cười. 

Chỉ là chút dịu dàng ấm áp này đến quá nhanh, cô muốn cảm nhận một chút sự dịu dàng này từ anh. Dù khi cô nhắm mắt lại và mở ra lần nữa, đó là một giấc mơ cô cũng cam lòng. 

Âu Cẩn Đình cảm nhận được cơ thể cô đang run rẩy, anh vội đẩy cô ra, quan sát cả người cô từ trên xuống dưới. Đúng là lúc tắm cho cô anh có chút không kìm chế được, hôn cô có hơi mạnh bạo nhưng cũng không có làm gì quá giới hạn. 

- Đình: "Đau lắm sao. Anh gọi bác sĩ đến khám cho em có được không?" 

Lê Ái Duy nhìn anh, đôi mắt vẫn ngấn lệ. 

- Đình: "Em nói chuyện có được không? Cứ như vậy anh sẽ điên mất." 

- Duy: "Chúng ta thật sự hẹn hò rồi sao." 

- Đình: "Đừng nói với anh, em vì chuyện này mà khóc nhé." 

Lê Ái Duy gật đầu. 

Âu Cẩn Đình thở phào nhẹ nhõm. Lại một lần nữa ôm cô vào lòng, bàn tay hư hỏng như một thói quen luồng vào bên trong chiếc váy ngủ, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mịn màng của cô. 

- Đình: "Anh không biết đó có phải là thích hay không? Chỉ là ngay giờ phút này đây, anh chỉ muốn em là của anh. Cơ thể này chỉ được mỗi anh được nhìn thấy, chỉ mỗi anh được chạm vào. Anh không chấp nhận nổi việc nhìn thấy em ở cùng ai đó vui vẻ nói cười, những lúc như vậy anh rất khó chịu. 

Cho nên Lê Lê à, tạm thời có thể trả lời cho em như vậy thôi, nên xin em đừng khóc nữa có được không? Anh rất sợ nhìn thấy con gái khóc?" 

Lê Ái Duy cảm thấy bản thân có phải đi quá phận rồi không? Lỡ như anh thấy cô phiền phức mà rút lại lời nói lúc chiều, lỡ như... 

Cô nhẹ nhàng xoay người về phía anh. Lần đầu tiên cô dám chủ động quyến rũ anh. Lê Ái Duy quỳ gối cao, tự mình tuột hai dây áo ngủ xuống, tay cô choàng qua cổ anh. 

Hôn rồi. Cô chủ động hôn anh rồi. 

Âu Cẩn Đình nhìn một loạt hành động của thiếu nữ, rất nhanh liền chiều theo ý cô. Một tay anh vuốt ve từ đùi lên đến mông, vì cô mặc quần lọt khe nên hai quả mông căng mịn kia chẳng có gì che chắn, làm anh vừa xoa vừa bóp rất đã tay. 

Anh hôn cô. Môi lưỡi hai người hoà làm một. Khác với những nụ hôn chiếm hữu lúc chiều. Nụ hôn bây giờ lại nhẹ nhàng mê đắm. 

- Đình: "Gọi tên anh" 

- Duy: "Âu Âu... ưmmm... ưmmm em muốn... gọi anh là ....mmmm ... Âu Âu cơ" 

- Đình: "Được, vậy anh gọi em là Lê Lê nhé." 

- Duy: "Ưmmm... Anh nhanh... ưmmm lên.... Chúng ta còn phải đi... ưmm... sinh nhật." 

eyJpdiI6IlwvQjNQSEJodUtaak9MaDVQU3pvdzlnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklFRDBoREtid3A2R0FhS1JtdGtuTWxPUWJFaFZJbFRNVEwyYlMzT1wvNWJDM3NSMU9WUlJ0cVRBYmNSbFVISUJkS3dCSm9mSWJBVTVaODM2M0V0Y0I1Y2ozOFlFWVYwNXcxWnlSUzZjMHNyNzVyNDM5alwvTjBJd3NYQTVqZmlTNVRBZzNvWjVQVUlMY29WSHRObjBNb1wvM2szdjM3eUY4d0s0V09Yc25NQk9Da0dFYkVCYUs1dmtqRlU0STdnb1QzZkRPUzNsS1BTTnZibzN6QThiT21IMXYydlpicW91cnYwXC9FK1BkdTU4Q0ZES21cL0N4anQ4SWdYSGpZb1FFU3d3cFZrVVhIRTFJMFU2VGxMV3BJZ3NCanBzclwvTUE0eDZBMXU1aUROOXA2d3cwckMxSHFmTUs2SFF4Zm8zR3RpOWhSa3J0WkFJWTFFbG54OFwvVVZQYTdmNzhWbFJUSWlWNmxyWG4zbFgrWkFNZkk9IiwibWFjIjoiZGViMTE1YzUxNTdmMjFhZWJlNWUxODZjODQxMDg0M2ZhZmE0YjVmYTk4NGQ5ZTJkYjQ0NDY0ODUwNmM5OGNiOCJ9
eyJpdiI6IlpxbldWcEVQbVN3cTA2bk1KUFM1K0E9PSIsInZhbHVlIjoicHMydWRIVzJ3OGJlSVRKXC9TSGZsMDQxV2xnVzNLOGZTY1ZGdElUY2hHVmlyZ0RCRXFoOGJKeEFKUnFQZzFvQ29HNGoxcDVYcHhNenJqY3lnNXI2NmRPdUZtUHh1dmh0TlM3UzZhZHBGYmxKcVBNNlh5RkUzRlpaM0VNbVoya3pQOGV2N2pqV0IrTVRpNW9Jcyt3Vzg2VnhRSGZCaGhRMWFOUmpaejlBTVRWSjhrb0JpU3RkVjVjS3Vja1c2QkRobE5qdW5jaU5JUFNaQ0pmSVkwZVM2VjU2a0Vua0JYUU42STlMeFo3Q0xcL1g0cU1rZFpmakthOFBRcWFYZ2NXMVd6RElyS3ZERUxydzJ5TVpxWFwvRzNcLytTV1F5dnN4VzJCZEZyRkk4Z05QeDB0WlBqbmdvYnZObWRxeXhKc1RmXC9yckhNeE8xbXRUMG1LRVA5YTdRY21iaDNPeGxBWU1XMHNkbHFCM3d1enpnR1hoSHo1QzJhTTlndEJ6aDNzWGlpbWJDZ3RpSnVzXC9BekRlOUtHSHU4WldtNmgycjZJSlFlNUs2V3c0V2xMTUlBRFhZQ1BZM3RiQkFRMmd0Nm5ZZjU0UENINDBaMG91TjAwYlY1bjJ1U3lyQlBnTE5PTmF0Z05oempvVDByb0ZWbWREQzR0T1Q3MStwMkhtTnRJd2NtWEciLCJtYWMiOiI5ZjJmNWRkODI0MGNjN2UwZGM5N2UyOGRlMDlkZmUwNDM2M2I1OWFkNTg4ZGY1MDIzN2QyYWZhZmQyNDgxMTczIn0=

Cứ thế mà Lê Ái Duy lại được anh hôn khắp cơ thể mấy lần, hại cô phải đi tắm một lần nữa.

Ads
';
Advertisement