Âu Cẩn Đình cảm thấy mình bị điên rồi. Đường đường là tổng tài kiêu ngạo, là Âu tổng không gần nữ sắc, vậy mà bây giờ trong đầu anh lại xuất hiện những hình ảnh đồi truỵ gì không biết.
Trước mắt anh là hình ảnh thiếu nữ mặc một chiếc váy ngủ màu đen xuyên thấu, trước ngực đeo tạp dề thỏ hồng, đang nấu mì cho anh ăn. Cô không hề hay biết là chiếc váy mình đang mặc lại mỏng đến mức có thể nhìn thấy hai quả đào to tròn căng mọng kia.
Cặp chân dài trắng sáng, thon thả như tô điểm cho cặp mông to tròn ấy. Yết hầu anh lên xuống liên tục, anh bây giờ chỉ muốn từ phía sau mạnh bạo chơi cô. Sao trên đời lại có thiếu nữ quyến rũ như vậy cơ chứ.
Lê Ái Duy rất nhanh liền nấu cho anh một bát mì đầy ắp, lại đem cho anh một ly trà hoa cúc ấm. Sau đó ngồi xuống ghế bên cạnh, cô còn giả bộ nghiêm túc bảo anh hay ngoan ngoãn mà ăn tối cho đàng hoàng vào.
Âu Cẩn Đình nhìn bát mì trước mặt, lại nhìn thiếu nữ đang ăn mặc hở hang bên cạnh, cô ăn mặc như vậy còn muốn anh ăn mì. Không hiểu sao bây giờ anh lại có hứng thú trêu chọc CÔ:
- Đình: "Anh có thể ăn cái khác rồi mới ăn mì được không?"
Lê Ái Duy sốt ruột, vẻ lo lắng hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp của cô. Cô vội vàng đứng dậy, nói:
- Duy: "Anh không thích ăn mì ạ. Vậy để em nấu món khác cho ạ."
- Đình: "Không cần phiền phức như vậy, ăn bánh bao là được rồi."
- Duy: "Á ... anh anh...
Vừa nói anh vừa kéo tay cô về phía mình, lại một lần nữa Lê Ái Duy lại được ngồi trong lòng anh, cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay to lớn đang mơn trớn da thịt mình.
Âu Cẩn Đình một tay ôm eo cô, tay còn lại đang vuốt ve đôi chân dài mịn màng của cô, rất nhanh bàn tay hư hỏng cũng lần mò được lên phía cặp mông căng tròn kia,
anh còn thuận tay xoa bóp mấy lần.
Lê Ái Duy hai tay hờ hững đặt trên vai anh, cả gương mặt đều ửng đỏ vì hành động anh đang làm. Cô gái nhỏ mím môi, cố không phát ra tiếng rên rỉ thấp hèn, cô sợ anh sẽ nghĩ mình là loại con gái dễ dãi. Mặc dù cô bây giờ cũng có khác gì mấy cô gái bán hoa kia đâu.
Anh cúi người hôn cô.
Nụ hôn thứ ba trong buổi tối ngày hôm nay.
Âu Cẩn Đình say mê thưởng thức đôi môi anh đào của thiếu nữ, nụ hôn có lúc nhẹ nhàng có lúc mãnh liệt, mỗi lần đều muốn ăn hết dưỡng khí trong miệng cô.
Bàn tay chơi đùa với mông cô lại tiếp tục di chuyển. Lần này là ở bờ vai thon thả, hai sợi dây của áo ngủ mỏng manh rất nhanh liền được lấy xuống. Cặp thỏ trắng to lớn cuối cùng cũng được giải phóng, đang phập phồng lên xuống theo nhịp thở gấp gáp của chủ nhân.
Anh nhìn cô gái bị anh hôn đến dại. Giọng nói không nghiêm túc kia lại thủ thỉ bên tai cô:
"Bánh bao chín rồi, anh ăn nhé."
Cô còn chưa kịp phản ứng liền thấy một bên ngực bị bàn tay to lớn bóp mạnh, núm vú nhô cao mời gọi, rất nhanh liền được chiếc lưỡi dài của anh nuốt vào. Chiếc vú còn lại cũng không thoát được số phận.
Lê Ái Duy hai tay chống trên vai anh, lưng dựa vào thành bàn ăn, cả người run rẩy theo từng cái xoa bóp của anh. Người đàn ông này, sao lại thích trêu chọc ngực cô như thế chứ.
Âu Cẩn Đình vừa xoa ngực lớn vừa bú mút, tiếng "chùn chụt" hoà theo giọng rên rỉ kiều mị của thiếu nữ vang lên trong không gian yên lặng. Mỗi lần cô không kìm được tiếng rên của mình là mỗi lần anh mạnh mẽ bóp vú cô thật chặt. Sau đó còn dùng răng cắn hai chiếc nhũ hoa đến sưng lên.
Không biết qua bao lâu, anh mới thoả mãn mà buông tha cho cô. Chỉ biết lúc anh ăn hết bát mì trên bàn, cô vẫn đang ngồi trong lòng anh, được anh dùng hai tay xoa bóp ngực.
- Đình: "Tại sao Giang Mẫn lại chọn cho em hình tượng ngây thơ trong sáng để ra mắt."
- Duy: "Bởi vì...aaa...ưmmm... vì sợ mọi người bảo em là .... ưmmm... hồ ly tinh ạ."
Âu Cẩn Đình cảm thấy Giang Mẫn đúng là không làm anh thất vọng. Dáng vẻ cô khát tình ngay lúc này quả thật rất câu người, một vẻ mặt mà tốt nhất chỉ nên cho mình anh thấy là tốt nhất.
Anh không biết từ lúc nào nhưng bản thân thật sự rất muốn chiếm hữu cô, chiếm hữu cơ thể mê người này của cô, chiếm hữu giọng nói ngọt ngào nhưng lúc rên lại vô cùng mị hoặc. Khiến cho anh rất muốn cùng cô làm chuyện kia.
Lê Ái Duy bây giờ chẳng còn chút sức lực nào để phản kháng, mà bản thân cô cũng không muốn phản kháng. Cô tự nguyện được nằm trong lòng anh, được bàn tay to lớn kia chơi đùa với cặp ngực to lớn đến khi chảy sữa. Cô muốn được anh hôn, được cùng anh nút lưỡi, được anh hôn hít khắp nơi và để lại những vết xanh tím nơi dễ dàng nhận ra nhất.
Chỉ biết là lúc Lê Ái Duy tỉnh dậy vào trưa hôm sau, cả người cô đều có rất nhiều vết xanh tím. Từ cổ, ngực, tay, eo, rồi cả đùi. Rốt cuộc anh hôn cô từ lúc nào mà lại có nhiều vết hoan ái như thế cơ chứ. Hại cô hôm sau phải dùng rất nhiều kem che khuyết điểm để che đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất