Ngài Bùi Thân Ái - FULL

Bên ngoài rất nhanh đã vang lên giọng nói của nhân viên bán hàng và Bùi Tiểu Ngữ, con heo này, vậy mà đến đây mua hàng.
Phải, nhiệt độ lại giảm nữa rồi.
Từng phút từng giây trôi đi, người nào đó trong phòng thử đồ dần dần trở nên lưu manh.
Tôi nhìn chằm chằm vào Bùi Hoành, người kia làm như vô tội, đôi mắt sâu thẳm kia dường như muốn nói rằng “Em là người kéo tôi vào.”
Tôi?
“Bùi Hoành, đừng.”
Lực đạo trên môi anh ấy có vài phần trừng phạt.
Tôi sợ có người đột nhiên đi tới nghe thấy âm thanh kiều diễm trong phòng thử đồ, không ngừng dùng tay đẩy bộ ngực rắn chắc của Bùi Hoành.
Chắc chắn rồi, điều tôi sợ hãi cũng đã đến.
Giọng nói của nhân viên bán hàng vang lên, hỏi tôi thử có vừa không.
Tôi lo lắng đến mức suýt khóc, lúc này Bùi Hoành nói gì đó vào tai tôi, tôi không nghe rõ mà trực tiếp gật đầu, anh ấy mới hài lòng buông tha cho tôi.
Khi thanh toán xong, tôi nhìn thấy món đồ chơi mà nhân viên bán hàng lấy ra, máu trên cơ thể tôi dường như dồn hết lên não.
Bùi Hoành thật sự là một con chó!
Sau khi ra khỏi cửa hàng, tôi sợ cô bạn thân chưa đi xa nên từ chối lời đề nghị mời tôi đi ăn ở tầng trên cùng của Bùi Hoành, sau khi lên xe, Bùi Hoành hỏi tôi muốn đi đâu ăn, tôi nhìn tây phục và giày da trên người anh ấy, khóe miệng nhếch lên.
Nửa tiếng sau.
Tôi kéo Bùi Hoành đến các loại quán ăn khác nhau phía sau trường học, bộ tây phục mà anh ấy mặc bị dính vài giọt dầu của thịt xiên nướng, nhiều lần tôi thấy khóe miệng của Bùi Hoành giật giật.
Tôi biết ở độ tuổi này Bùi Hoành rất coi trọng việc chăm sóc sức khỏe, ngoài các nhà hàng Tây ra, bình thường anh ấy sẽ đưa tôi đi ăn ở một số nhà hàng Trung Hoa sang trọng. Trước đây chưa quen nhau, tôi cũng sẽ không dẫn anh ấy đến đây, còn sau khi đã quen nhau, tôi cảm thấy khí chất của Bùi Hoành không phù hợp với nơi này, càng không dẫn anh ấy đến đây.
Nhưng ai bảo hôm nay anh ấy bắt nạt tôi.
“Bùi Hoành, anh ăn một miếng đi, thật sự rất ngon đó.”
Tôi múc một thìa sữa chua hoa quả đến trước miệng của Bùi Hoành, chiếc thìa nhựa rẻ tiền bị uốn cong dưới sức nặng của miếng dưa hấu.
Bùi Hoành nhìn tôi một cái, sau đó bất ngờ cúi xuống, hôn thẳng vào khóe miệng tôi.
“Ừm, ngon thật đó.”
“…”
Tay tôi run run, miếng dưa hấu trên thìa rơi xuống sữa chua, toàn bộ sữa chua bắn tung tóe lên áo của Bùi Hoành, nhưng Bùi Hoành lại mỉm cười dịu dàng!
Aaaaaaa!
Tôi sẽ không bao giờ ăn sữa chua hoa quả nữa.
Lúc này có không ít học sinh đi ra, tôi thấy vài cô bé còn lén lút nhìn trộm Bùi Hoành, thậm chí còn lặng lẽ lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Sức hấp dẫn của người đàn ông trưởng thành không có gì ngoài tiền bạc và ngoại hình, tuy nhiên Bùi Hoành không chỉ sở hữu hai thứ này mà còn có cả khí chất của một người thượng đẳng.
Bỏ qua biểu hiện của Bùi Hoành ở những nơi riêng tư đi, ít nhất thì ngoài hình của Bùi Hoành không thể không khiến người khác xiêu lòng.
Tôi đột nhiên có chút hối hận vì đã dẫn Bùi Hoành đến đây, trước mắt mấy cô bé đang lén lút nhìn anh ấy, tôi nắm lấy cánh tay của Bùi Hoành, điều này càng khiến nụ cười của Bùi Hoành trở nên dịu dàng hơn, anh ấy cưng chiều xoa đầu tôi.
“Tô Vãn?”
Nếu tôi không gặp phải bạn trai cũ thì mọi chuyện đã trở nên tốt đẹp.
Vừa này tôi mải mê với lời trêu chọc của Bùi Hoành đến nỗi không nhận ra bạn trai cũ và bạn gái của anh ta đang đi về phía chúng tôi.
Thật xui xẻo.

Ads
';
Advertisement