Ngày hôm đó Bùi Hoành nói rất nhiều, cuối cùng tôi cũng nhận ra, quen biết lâu như vậy, hình ảnh Bùi Hoành trong lòng tôi sớm đã khác.
Tôi và Bùi Hoành tiến vào mối quan hệ yêu đương.
Điều đầu tiên Bùi Hoành muốn làm là xử lý Bùi Tiểu Ngữ nhưng đã bị tôi ngăn lại, tôi nói mối quan hệ của chúng tôi tạm thời không được công khai, tôi muốn sau khi tốt nghiệp mới nói với cô bạn thân.
Kết quả là đợi đến tận bây giờ, thời gian này Bùi Hoành hết lần này đến lần khác tố cáo tôi không cho anh ấy một thân phận, thậm chí còn ép anh ấy trở thành một tên cặn bã không dám công khai bạn gái của mình.
Tôi?
Được thôi, tôi chính là đồ cặn bã.
Đặc biệt vào đêm chính thức tốt nghiệp của tôi, trong bữa tiệc tri ân của lớp, cô bạn thân một lần nữa lại kéo tôi đi uống đến say khướt.
Điều cuối cùng mà tôi nhớ là cảnh Bùi Hoành ép tôi vào tường hôn rất sâu.
…
“Vãn Vãn, đang nghĩ gì vậy, mặt em đỏ bừng rồi.” Hơi thở ấm áp phả vào tai kéo tôi trở về thực tại.
Khi tôi phản ứng lại,
Bùi Hoành đã giúp tôi chọn xong.
“Chiếc váy này rất phù hợp với em.”
“…”
Phù!
Sau hơn nửa năm bên nhau lớp vỏ bọc điềm tĩnh trưởng thành của Bùi Hoành trước mặt tôi dần dần biến mất.
“Ngoan, đi thử đi.”
Thử bà nội nhà anh!
Ngay khi tôi và Bùi Hoành đang giằng co, một bóng dáng quen thuộc bỗng nhiên xuất hiện trong khóe mắt tôi.
Bùi tiểu Ngữ!
Không phải cô ấy đang ngủ trùm đầu ở nhà sao, sao lại chạy đến trung tâm thương mại rồi?
Nhìn dáng vẻ đó, có lẽ là đang hướng đến cửa hàng này.
Tôi hoảng sợ.
Theo bản năng tôi kéo Bùi Hoành vào phòng thử đồ.
Bùi Hoành ngạc nhiên, nhanh chóng muốn đi ra ngoài, sau đó tôi sống chết ôm chặt lấy cổ anh ấy.
“Vãn Vãn?”
“Tiểu Ngữ đang đi vào, suỵt.”
Nhiệt độ trong phòng thử đồ đột nhiên giảm xuống, tôi ngẩng đầu lên nhìn, khuôn mặt của Bùi Hoành tối sầm lại, nhìn thẳng vào tôi với ánh mắt “tôi không thấy ai cả.”
Tôi đau đầu.
Bây giờ tôi không biết giải thích như nào với cô bạn thân về chuyện của bản thân với chú hai của cô ấy, dù sao thì tôi đã từng nói xấu anh ấy trước mặt cô bạn thân, chê anh ấy lớn tuổi.
Nhưng nếu bạn thân tôi lỡ miệng nói ra, với tính khí của Bùi Hoành, ngọn cỏ non của tôi đến gốc cũng không còn nữa.
Hu hu.
Trong đầu tôi đã vẽ ra khung cảnh đó.
Tuyệt đối không được!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất