Minh Lan Nhược - FULL

“Cây cung trong tay người nọ chính là Cung Liệt Nhật khiến người nghe tiếng đã sợ vỡ mật lấy được vô số thủ cấp của Thượng tướng địch từ trong vạn quân từng được Tiêu Soái sử dụng!”
“Cả dây cung và thân cung đều được đặc chế riêng, năm đó người có thể kéo được cây cung này chỉ có Tiêu Soái và đích trưởng tử của lão ta!”
Năm đó mặc dù mấy vị Tướng quân Tiêu gia ai cũng có sở trường riêng nhưng có thể chân chính kế thừa y bát của Tiêu Soái cũng chỉ có đích trưởng tử, Chiêu Võ Thượng tướng Tiêu Quan Thiên của lão ta!
Nhưng vị Thượng tướng kia cũng đã biến mất từ hai mươi năm trước rồi!
Không ngờ vị tướng quân trẻ tuổi kim khôi ngân giáp suất lĩnh đại quân dưới thành lại có thể kéo được cây Cung Liệt Nhật kia!
Chỉ sợ bản lĩnh hay thân thủ cũng không hề kém cạnh so với Tiêu Quan Thiên!
Đôi mày của thủ tướng trung niên nhíu chặt.
Người kia là ai? Địch nhân của bọn họ không hề thua kém Thượng tướng Tiêu gia, còn đặc biệt sử dụng tiễn pháp Xạ Nhật của Tiêu gia, chiêu thức ấy vừa là thị uy cũng vừa điều quan trọng nhất trong binh pháp!
Đối phương muốn đả kích sĩ khí của bọn họ! Điều quan trọng nhất trên chiến trường chính là sĩ khí! Không có sĩ khí sẽ một kích tất diệt!
Thủ tướng trung niên nhìn về phía đám binh lính canh giữ ở trên tường thành.
Đúng là sĩ khí của các binh lính tăng vọt sẵn sàng ra trận lúc ban đầu hiện giờ tất cả trở nên có hơi mờ mịt và đê mê.
Bọn họ có xuất thân từ Xích Huyết Quân, được học hết tất cả mọi bản lĩnh của Tiêu gia, nhưng hôm nay đối diện với địch nhân chẳng những hiểu rõ bản lĩnh của Tiêu gia mà có khi còn biết nhiều hơn cả bọn họ!
Như vậy thì sao mà binh lính có thể không cảm thấy mờ mịt vô thố đây?
Thượng Quan Hoành Nghiệp nhìn binh lính của đối phương châu đầu ghé tai hoảng loạn xôn xao trên tường thành giống y như hắn ta đã đoán trước đó.
Hắn ta khinh miệt cười nhạo một tiếng, vung roi ngựa lên: “Mau giương cao soái kỳ của bản vương lên để cho đám ô hợp chỉ thích mua danh chuộc tiếng và lợi dụng uy danh của Tiêu gia xem trên chiến trường ngày hôm nay ai mới là người làm chủ!”
Nếu là Xích Huyết Quân chân chính của năm đó sẽ không dễ dàng hoảng loạn sĩ khí chỉ vì ba mũi tên này của hắn ta.
Dù sao cảnh còn người mất, nhóm người được gọi là di cô Xích Huyết này chẳng qua chỉ còn lại một đám rác rưởi ôm mộng hư danh mà thôi!
Hắn ta ra lệnh một tiếng, Tuyên Uy tướng quân nhanh chóng cho người treo hàng trăm chiến kỳ lớn có thêu chữ “Tần” phất phới ngạo nghễ trước tường thành rộng lớn, thể hiện uy lực khắp bốn phía.
Sĩ khí đại quân triều đình tức khắc đại chấn, đồng thời vung tay cầm đao kiếm hô: “Tần Vương uy vũ! Tần Vương uy vũ! Tần Vương uy vũ!”
Hưng phấn và sát khí xông thẳng tận trời!
Đến lúc này Tuyên Uy tướng quân mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, đâu ai biết dọc theo đường núi bọn họ đi, quân tiên phong gặp bẫy rập thiệt ai biết bao nhiêu nhân mã đâu.
Hoài Viễn tướng quân dẫn dắt bảy vạn nhân mã hiện giờ vẫn còn đang bị vây ở trận pháp bên đầu núi khác nên chưa tới được.
Toàn quân tướng sĩ leo núi đi lên nhưng lại gặp phải nguy hiểm, khó tránh khỏi sĩ khí sa sút, cũng may còn có ba mũi tên của Tần Vương phá vỡ thế trận thể hiện sức mạnh của quân ta!
“Có tin tức gì truyền tới từ người đi tiếp ứng với nhân mã của Hoài Viễn tướng quân chưa?” Thượng Quan Hoành Nghiệp giơ roi, hạ thấp giọng hỏi.
Chiêu Nghị tướng quân mới vừa dẫn nhân mã từ Túc Châu tới thấp giọng nói: “Điện hạ yên tâm, thám mã tới báo bên bọn họ sẽ nhanh chóng phá được trận pháp, trong vòng một canh giờ có thể bọc đánh đến phía sau sơn trại!”
Hắn ta cũng hiểu biết chút ít về trận pháp nên hắn ta có thể thấy rõ rất nhiều trận pháp có khiếm khuyết hoặc là không người canh giữ hay nỏ mạnh hết đà, tóm lại là có không ít sơ hở!
Được biết cao nhân thiết lập trận pháp đó đang không rõ tung tích, cũng may là mất tích chứ nếu không sẽ có ít nhất một phần tư nhân mã bị tổn thất bên trong!
Ánh mắt sắc bén của thủ tướng trung niên nhìn thanh niên tướng quân uy phong lẫm lẫm ở dưới thành qua một rừng tiếng hô thì đại kinh thất sắc: “Hóa ra vị kia chính là Tần Vương!”
Tần Vương tung hoành chiến trường từ khi vẫn còn niên thiếu, được mệnh danh là Đại tướng Quân Vương trăm trận trăm thắng!
Không thể ngờ được là Hoàng đế chó má lại có một nhi tử xuất sắc tới như vậy, còn biết cả tiễn pháp Xạ Nhật của Tiêu gia!
Cố Đại hừ lạnh một tiếng: “Mặc dù năm đó Tiêu gia bại vong nhưng bên cạnh Tiêu Soái có không ít người tài hoặc đi lạc hoặc được triều đình chiêu an khiến Tần Vương này cũng học lỏm được không ít thứ!”
Tuy rằng tiễn pháp của Tiêu gia khó học nhưng hắn ta cũng biết! Chẳng qua là không có Cung Liệt Nhật khiến cho việc dùng cung bình thường ở trước mặt hai quân sẽ rơi xuống hạ phong!
Cố Đại nhíu mày quát bọn lính ở đầu tường: “Mau nâng cao tinh thần lên cho ta, chó săn của triều đình cũng xứng dùng tiễn pháp của Tiêu gia sao, bọn họ mà biết cái gì gọi là tiễn pháp của Tiêu gia chứ!”
Trong lòng thủ tướng trung tiên chợt lóe, ý bảo Cố Đại nhìn Nỏ Liên Châu trên tường thành!
Ánh mắt Cố Đại tức khắc sáng lên, Nỏ Liên Châu này cũng được coi là sát khí trong quân của Tiêu Soái! Hơn nữa uy lực cũng rất mạnh!
Hắn ta trở tay tháo Nỏ Liên Châu xuống khỏi tường thành nhắm về phía Tần Vương và soái kỳ phía sau hắn ta, hét lớn:
“Cẩu tặc Thượng Quan gia, các ngươi lừa thiên hạ, cướp danh tiếng, hãm hại trung lương, tàn nhẫn độc ác, hôm nay chúng ta nhất định sẽ báo thù cho một nhà Tiêu Soái đã oan uổng bỏ mạng!”
Nói rồi hắn ta rút nỏ ra!
Bảy, tám mũi tên mang theo sát khí bắn ra trong nháy mắt!
Thượng Quan Hoành Nghiệp tung người bay lên, múa may trường thương màu bạc trong tay đánh hạ vô số mũi tên nhưng vẫn có hai cái lọt lưới “Đinh” một tiếng cắm thẳng vào chữ “Tần” trên soái kỳ của hắn ta.
Tuy rằng không bằng Thượng Quan Hoàng Nghiệp một tay dùng mũi tên phá mây kinh sợ nhân tâm nhưng cũng đổi được một trận tiếng hô vang ở đầu tường: “Quan tiên phong uy vũ!”
Tần Vương cười lạnh một tiếng, quát lớn: “Các ngươi chẳng qua là lũ cướp trong núi gây họa cho quê nhà, sát thương vô số bá tánh Đông Bắc Cương, dám dùng bá tánh Thiên Minh triều ta nuôi nấng bọn súc sinh trong núi!”
Hắn ta đã nhận được tình báo của Minh lan Nhược nên đương nhiên biết súc sinh được nuôi trong Cố Gia Trại là cái gì!
Những người này đã sớm quên mất tôn chỉ năm đó của Xích Huyết Quân.

Ads
';
Advertisement