Nếu như nàng để ý thì đã không đi tìm hắn vào ngày đầu tiên khi trọng sinh.
…
Kiều Viêm rất nhanh đã sai người ra roi thúc ngựa đưa một bức thư tiêu diệt thổ phỉ, dùng con đường của Đông Xưởng đưa đến kinh thành.
Chẳng bao lâu, thư của Thượng Quan Hoành Nghiệp cũng nằm trên bàn của Minh đế.
Sau khi Minh đế xem hai bức thư này xong, đầu tiên là cả người trở nên phẫn nộ, sau đó lại cực kỳ phấn khởi.
Lão ta vội vàng gọi hai người Chu đại tướng quân và Thái tử tiến vào trong cung.
“Chu đại tướng quân, vết thương của ngươi chắc hẳn là đã tốt hơn rồi nhỉ? Cho dù tứ chi không thể động đậy nhưng não thì luôn có thể động đậy được chứ, hôm nay hãy cùng thương nghị chuyện tiêu diệt thổ phỉ Đông Bắc Cương với Thái tử đi!”
Khuôn mặt Minh đế phấn khởi nói.
Khuôn mặt tuấn tú tao nhã lịch sự của Thái tử cứng lại, đáy lòng có chút dự cảm không lành, hắn ta kinh ngạc nhìn về phía Minh đế: “Phụ hoàng, người nói gì cơ?”
Vì sao lại muốn đi tiêu diệt thổ phỉ Đông Bắc Cương?
Tiêu diệt thổ phỉ gì chứ?
Hiện nay phần lớn thổ phỉ ở Đông Bắc Cương đã bị Cố đại đương gia núi Trường Bạch thu phục rồi, là nhân mã dưới trướng của hắn ta?
Minh đế không kiên nhẫn trừng mắt với nhi tử của mình một cái: “Thương ái khanh gửi thư đến, nạn thổ phỉ ở núi Trường Bạch nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng đến kế sinh nhai của bách tính địa phương!”
Chu đại tướng quân và Thái tử cùng liếc nhìn nhau một cái, vị bệ hạ nhà mình đây từ trước đến nay không bao giờ là người suy nghĩ đến kế sinh nhai của bách tính!
Lão ta suy nghĩ đến kế sinh nhai của bách tĩnh cũng là bởi vì hoàng vị của mình, sao đột nhiên lại muốn tiêu diệt thổ phỉ?
Chu đại tướng quân ngồi trên xe lăn, chần chừ hỏi: “Bệ hạ, nạn thổ phỉ ở núi Trường Bạch này nhiều năm, năm nay gặp nạn khó tránh càng nghiêm trọng hơn nhưng tiêu diệt thổ phỉ…”
“Tiêu diệt thổ phỉ không thỏa đáng, ngân sách lương thực năm nay của Hộ bộ không tính được, chi viện cho tình hình nạn ở Đông Bắc Cương, hiện nay quốc khố trống rỗng, không còn nhiều tiền của và lương thực dư dả để chi viện cho việc tiêu diệt thổ phỉ nữa, Phụ hoàng!”
Thái tử vội vàng tiếp lời Chu đại tướng quân.
“Rầm!” Lời của hắn ta còn chưa dứt, chén trà trong tay Minh đế đã rơi xuống trước mặt hắn ta!
Thượng Quan Vũ cứng người, mảnh sứ vỡ tung tóe, đến mức còn cào rách mu bàn tay hắn ta.
Minh đế âm trầm nhìn chằm chằm vào hắn ta: “Trẫm nói là muốn tiêu diệt thổ phỉ thì tiêu diệt thổ phỉ, không có tiền của lương thực thì đi gom góp! Gom góp không được thì cái chức Thái tử này ngươi cũng đừng làm nữa!”
Thượng Quan Vũ không dám tin ngẩng đầu lên nhìn Minh đế: “Phụ hoàng!”
Vì sao Phụ hoàng đột nhiên lại cực đoan cố chấp muốn tiêu diệt thổ phỉ như vậy chứ? Đến mức ngay cả loại lời này cũng nói ra được?
Đây là lần đầu tiên Phụ hoàng nói loại lời này, lần trước chợ đen bị phá hoại, Phụ hoàng cũng không nói như vậy!
Chu đại tướng quân nghe vậy, âm thầm cười lạnh một tiếng, thần sắc cũng rất bình tĩnh: “Bệ hạ tự có đạo lý của bệ hạ nhưng vẫn xin bệ hạ nói rõ nội tình cho chúng thần, chúng thần mới có thể sắp xếp được tiếp.”
Minh đế âm trầm nhìn bọn họ, một lúc lâu sau mới nói: “Đám thổ phỉ trên núi Trường Bạch kia, là dư nghiệt của Xích Huyết quân, Thương ái khanh đã điều tra kiểm chứng rõ ràng từ lâu!”
“Vì vậy, đám thổ phỉ này bắt buộc phải tiêu diệt! Hơn nữa, không để lại một tên nào!”
Trái tim của Thượng Quan Vũ chìm xuống đáy hồ, ngay tức khắc trở nên lạnh lẽo đến cực điểm!
Cuối cùng Chu Đại tướng quân cũng hiểu rõ tại sao trên gương mặt gầy gộc của Minh Đế lại có vẻ hưng phấn và sự khát máu ánh lên trong đôi mắt.
“Vâng, Bệ hạ, thần tuân chỉ.” Ông ta không cần suy nghĩ thêm cung kính nói với Minh Đế.
Với tư cách là một Đại tướng, ông ta có thể nhanh chóng thay thế Tiêu Soái trở thành trở thành võ tướng đứng đầu chính là do năm đó Tiêu gia bị diệt môn.
Đương nhiên cũng bởi vì ông ta đã từng xuất lực trong quá trình Tiêu gia bị diệt môn.
Nên ông ta càng thêm hiểu rõ vì sao Minh Đế lại kiêng kỵ thế lực của Tiêu gia tro tàn lại cháy đến vậy, nếu đã là người thông minh thì không nên làm trái ý vị Hoàng đế bệ hạ trong việc này.
Mặc dù Thái Tử rất muốn nói thêm gì đó vãn hồi chuyện này nhưng nhìn hung quang trong mắt Minh Đế khiến hắn ta chỉ đành cúi đầu xuống ôm quyền nói: “Nhi thần cẩn tuân theo ý chỉ của Phụ hoàng.”
“Nhanh chóng triệu tập người của Binh Bộ, Hộ Bộ chuẩn bị cho việc xuất chinh, càng nhanh càng tốt! Việc này giao cho Chu Đại tướng quân và Thái Tử giám thị!” Tâm trạng Minh Đế vui sướng hạ lệnh!
Sau đó lão ta như nghĩ ra gì đó bổ sung thêm một câu: “Sau khi triệu tập nhân mã đầy đủ rồi thì giao cho Tần Vương chỉ huy, nó có kinh nghiệm ở trên chiến trường, lần này Hoành Nghiệp lập công lớn đây!”
Dù sao Thượng Quan Hoành Nghiệp cũng đã gửi thư nói muốn diệt phỉ, nếu Thương Kiều đã có ý không muốn để lộ ra chuyện hắn chính là người đã tra được chuyện đạo tặc trên núi Trường Bạch kia chính là dư nghiệt của Xích Huyết.
Thì Minh Đế đành gom hết công lao về trên đầu nhi tử của chính mình vậy.
Thái Tử thấy Minh Đế vừa ý Thượng Quan Hoành Nghiệp như vậy thì suýt chút nữa buồn bực đến mức hộc máu.
Hóa ra bản thân mình tốn công vô ích là để lót đường cho Thượng Quan Hoành Nghiệp?
Chu Đại tướng quân nhìn sắc mặt khó coi của Thái Tử thì tâm trạng càng tốt.
Tần Vương là con rể của mình, trong tương lai nếu Tần Vương có thể đạp Thái Tử xuống leo lên thì ông ta chính là Quốc công gia có con rể là Hoàng đế.
Sau khi rời khỏi tẩm cung của Minh Đế, đôi mắt của Chu Đại tướng quân đảo liên tục rồi đột nhiên gọi Thái Tử lại: “Điện hạ, về sau nhờ ngài chỉ giáo nhiều hơn.”
Thái Tử lạnh lùng nhìn ông ta: “Chu Đại tướng quân muốn nói gì?”
Chu Đại tướng quân cảm khái nói: “Ta tin ngài biết rất rõ ràng, nếu như thuế ruộng Hộ Bộ thu xong không chi viện đúng chỗ khiến việc diệt phỉ xảy ra vấn đề…Bệ hạ nhất định sẽ giận giữ, mà hậu quả thì…”
Sắc mặt Thái Tử xụ xuống: “Chu Đại tướng quân, ngươi dám cảnh cáo Cô sao? Đừng quên đến lúc đó người chỉ huy diệt phỉ chính là Tần Vương, nếu diệt phỉ thất bại thì kẻ xui xẻo đứng mũi chịu sào chính là hắn ta!”
Mặt nạ ôn nhã khiêm tốn ngày thường của hắn ta thật sự sắp không giữ nổi nữa, không trở mặt ngay lập tức với Chu Đại tưởng quân là do hắn ta có tu dưỡng.
Khuôn mặt cương nghị của Chu Đại tướng quân lộ ra một nụ cười:
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất