Minh Lan Nhược - FULL

Nét mặt Kiều Viêm lại rất bình tĩnh, giống như bị người ta khinh thường mắng chửi hàng triệu lần, đã quen với những lời lẽ xúc phạm và chà đạp như vậy!
Nhưng nàng… không thể chịu đựng được!
Minh Lan Nhược cười lạnh: “Chẳng lẽ Tiểu Diễm Tử chủ động dụ dỗ ngươi sao? Chẳng phải là Đường Tam tiểu thư quấn lấy hắn sao?”
Đường Lệ Lan tức không chịu nổi: “Nhưng ngươi gạt ta nói hắn là đệ đệ ngươi, là người thân của ngươi!”
Nếu không làm sao nàng ta có thể theo đuổi một tên thái giám buồn nôn như vậy!
Nếu để nữ nhân Đường Bích Quân đó biết chuyện này, cả đời nàng ta sẽ không bao giờ có thể ngóc đầu lên trước mặt nhị tỷ phiền phức của mình!
Minh Lan Nhược cười lạnh: “Tiểu Diễm Tử được lệnh cải trang để bảo vệ sự an toàn của ta, chẳng lẽ bản Vương Phi phải nói với ngươi ý chỉ của Cửu Thiên Tuế sao, kể cả phụ thân ngươi cũng không xứng đáng để biết sự sắp xếp xung quanh bản Vương Phi!”
Đường Lệ Lan nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi…”
“Hơn nữa, thái giám cũng là con người, trong mắt ta, bọn họ còn tốt hơn so với ngươi!” Minh Lan Nhược lạnh lùng nói, sau đó bỏ đi!
Đường Lệ Lan tức giận đến đầu óc trống rỗng nhưng nàng ta lại ăn nói vụng về, chỉ muốn đuổi theo kéo Minh Lan Nhược để cãi nhau một trận.
Nhưng ngay giây sau, thị vệ cao lớn thanh lãnh đứng bên cạnh Minh Lan Nhược chợt giơ kiếm lên chặn đường nàng ta.
“Minh phi nương nương là hoàng tộc, Đường Tam tiểu thư tốt nhất nên chú ý thái độ của mình nếu không sẽ phải gánh hậu quả của tội phạm thượng, nhị tỷ của người bị mất một bên tai, còn người muốn mất cái gì?”
Đường Lệ Lan gặp phải ánh mắt quỷ quyệt âm trầm của hắn, toàn thân nàng ta run rẩy, chết lặng tại chỗ.
Nàng ta chỉ có thể đưa mắt nhìn đám đông tụ tập xung quanh họ đi xa.
Nhưng cuộc tranh chấp vừa rồi tuy ngắn ngủi, giọng nói cũng hạ xuống nhưng lại lọt vào mắt những người có hứng thú khác.
Đường Lệ Lan tuyệt vọng đứng đó, tỳ nữ bên cạnh không dám thở mạnh mà chỉ thận trọng đi cùng, vì sợ gặp họa.
Tam tiểu thư cũng thô bạo độc ác, đã đánh chết hai nha đầu rồi.
Đường Lệ Lan chợt nghe thấy tiếng cười mỉa mai lạnh lùng của nữ nhân truyền đến từ phía sau: “Tam muội muội, muội nhìn xem, mỹ thiếu niên mà muội nhớ mong lại là một thái giám, vậy mà muội vẫn không nỡ buông hắn, sợ đắc tội Minh phi, thật thú vị…”
Toàn thân Đường Lệ Lan căng cứng, nàng ta đột nhiên quay lại rồi nhìn thấy Đường Bích Quân, mặc một thân hoa phục đang mỉm cười bước tới.
“Nhị tỷ, tỷ tới xem trò cười của ta sao!” Đường Lệ Lan nắm chặt nắm đấm, lạnh lùng nói, vừa chán ghét vừa sợ hãi người nhị tỷ này.
Nàng ta cũng là một nữ nhân, mặc dù là con chính phi nhưng vì sao lại vượt lên trên tất cả các ca ca?
Người phụ thân thương yêu nhất rõ ràng là mình!
Một nụ cười có vẻ thông cảm xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp trắng trẻo của Đường Bích Quân.
Nhưng trong mắt nàng ta có tính toán và lạnh lẽo, khiến nụ cười trở nên quái dị:
“Đương nhiên không phải, muội là muội muội của ta nên ta phải đến chỉ muội cách trả thù. Sao nữ tử của Đường gia chúng ta có thể để người khác lừa? Đề nghị của ta mấy ngày trước, muội suy nghĩ thế nào rồi?”
Khuôn mặt Đường Lệ Lan trở nên tái nhợt, dường như nàng ta rơi vào tình thế khó xử, cuối cùng, nàng ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng vậy, ta nhất định sẽ khiến tiện nhân Minh Lan Nhược đó phải trả giá, hôm nay phải khiến nàng ta có đi không có về.”
Đường Bích Quân nhìn Đường Lệ Lan đầy phẫn nộ và dữ tợn trước mặt, nàng ta hài lòng nở nụ cười: “Trên người tỷ tỷ có vết thương, vậy tất cả đành dựa vào muội muội.”
Nói xong, nàng ta mang người rời đi.
“Nhị tiểu thư, loại đầu óc như Đường Lệ Lan, thật sự có thể làm được chuyện người yêu cầu nàng ta làm sao?”
Nàng ta gọi thẳng tên, trong lời nói hoàn toàn không có ý tôn kính đối với Tam tiểu thư Đường Lệ Lan kia.
Đường Bích Quân cười, đầu ngón tay vuốt ve lỗ tai đã mất của mình, chỉ có thể dùng mái tóc đen che lấp vị trí đó: “Nàng ta có thể làm được hay không thì có liên quan gì, chỉ cần nàng ta là nữ nhi mà phụ thân yêu thương nhất là đủ rồi.”
Nói xong, nàng ta cúi đầu nở nụ cười, ánh mắt quỷ dị lại ngoan độc.
Xảy ra chuyện gì, liên lụy đến hai miếng thịt trong lòng là Đường Lệ Lan và Mẫu Đơn di nương, vị phụ thân giảo hoạt kia của nàng ta dù thế nào cũng phải dùng hết sức lực giải quyết chuyện này.
Trong nhà có hai mươi bảy đứa con, ai cũng nói địa vị của nàng ta trong phủ đệ cao hơn các con từ chính thất của phụ thân, lời này cũng không sai.
Nhưng trong lòng phụ mẫu nhà cao cửa rộng thật sự yêu thương lại không chắc chắn là đứa con trông có địa vị cao nhất.
“Đi chuẩn bị đi, tiệc mừng thọ hôm nay chắc chắn rất đặc sắc, ha ha ha.” Mặt mày nàng ta giãn ra nở nụ cười, không hề che giấu ác ý.
Nô tì kia khẽ gật đầu: “Vâng.”
Minh Lan Nhược và Kiều Viêm cùng nhau tới, Kiều Viêm bỗng nhiên nhỏ giọng hỏi một câu: “Tiểu nương nương, thật sự cảm thấy hoạn quan không ghê tởm sao? Nếu Đốc chủ thật sự là hoạn quan, người cũng không cảm thấy ghê tởm sao?”
Minh Lan Nhược nhìn hắn một cái, sao người này còn tự oán tự ái vậy: “Ở đâu ra nhiều nếu như như vậy, chẳng lẽ Đốc chủ thật sự có thể thiến chính ngài ấy sao?”
Hai người thấp giọng nói chuyện, giống như đang nói chuyện của người khác.
Kiều Viêm bình tĩnh nói: “Ừ, vốn là có dự định này.”
Minh Lan Nhược dừng chân, mắt to không thể tin nhìn về phía hắn: “Ngươi…”
“Tiểu nương nương, làm sao vậy?” Đôi mắt phía sau mặt nạ của hắn hơi nhếch lên, giống như không phải đang nói hắn vốn định tự thiến mình mà là đang nói hôm nay thời tiết thật không tồi.
Minh Lan Nhược miễn cưỡng bình tĩnh lại, tâm trạng lại phức tạp khó bình tĩnh.
“Trên đời này không có gì Đốc chủ quan tâm sao? Khi đó ngài ấy nhỏ như vậy, không muốn kéo dài hương khói sao?”
Khi đó Thương Kiều vì tiến cung báo thù, vậy mà thật sự muốn thiến chính hắn, đúng là một người tàn nhẫn.
“Người sống không bằng một con chó, có hôm nay không có ngày mai, cần thứ như hương khói làm gì.” Hắn hời hợt nói.
Hắn dừng một chút, nhìn nàng cười: “Về phần người quan tâm, có lẽ là sau khi gặp trưởng tỷ của ngài ấy, bà ấy cho ngài ấy cơ hội sống lại, không cần phải dùng dao trên người.”
Minh Lan Nhược mang tâm trạng phức tạp, hắn được mẫu thân nhặt đi, nhận làm nghĩa đệ, lại lợi dụng Cổ Vương gieo xuống Cổ Tử đặc biệt ở trên người hắn, khiến cho thân thể hắn biến thành hoạn quan.
Tuy rằng phương thức này cũng rất nguy hiểm, hắn cũng có một nửa xác xuất không cách nào khôi phục bình thường, cả đời này sẽ là hoạn quan.

Ads
';
Advertisement