Tiểu Diễm Tử hung tợn trừng mắt nhìn qua, chỉ vào Tiểu Hi vô cùng bất mãn nói: “Tiểu nương nương, sao giờ người mới tới chứ, người nhìn tiểu thiếu gia xem, ngài ấy muốn tắm chung với ngài, chuyện này còn ra thể thống gì nữa!”
Tiếng bước chân của nàng vừa vào đến trong viện, lấy tu vi của hắn là có thể biết ngay nhưng nữ nhân này cứ đứng ở cửa mà không bước vào!
Minh Lan Nhược thản nhiên nói: “Tiểu Hi Nhi mới năm tuổi, bình thường nó đã rất ít khi tắm chung với ta, ngày mai ta phải ra ngoài nên nó mới qua đây đấy, sao nào, không được sao?”
Cái người này sao lại ăn cả giấm của con vậy?
Tiểu Diễm Tử hung tợn nói: “Không được!”
Minh Lan Nhược nhướng mày: “Ngươi… đây là thái độ hậu hạ chủ tử hay sao, hử? Không thích hầu hạ thì đi thong thả không tiễn!”
Tiểu Diễm Tử ngớ người: “…”
Hắn nhanh chóng mềm người ra, cúi đầu ho nhẹ một tiếng, giọng nói vốn dĩ đang hung dữ còn mang theo một chút ấm ức tự nhiên: “Không… không phải đâu.”
Truy tìm do thám ấy mà… có thể cứng có thể mềm, có thể mạnh mẽ có thể sợ hãi mới là bản lĩnh thực sự.
“Không phải, tiểu nhân chỉ nhận lệnh đến hầu hạ người, Thiên Tuế Gia dặn dò thiếu gia Tiểu Hi đã không còn nhỏ nữa, cũng nên học cách tự lập và tự lo liệu rồi…”
Mặt Tiểu Diễm Tử vô tội mang theo chút khó xử nói.
“Nhi tử đã lớn thì nên tránh mẫu thân, nếu để Thiên Tuế Gia biết thiếu gia Tiểu Hi tắm chung với người, sợ là sẽ nổi giận và nghĩ rằng người dạy dỗ đứa bé không được tốt…”
Minh Lan Nhược hơi nheo mắt lại, nở một nụ cười lạnh lùng, cắt ngang lời hắn: “Ta dạy hài tử có tốt hay không tốt thì liên quan gì đến hắn, hắn đâu có dạy đứa nhỏ bao giờ, người đâu, đuổi ra ngoài!”
Làm thế nào mà người này có thể trở thành kẻ đứng đầu Đông Xưởng nhiều năm như vậy, làm do thám và ám sát lâu như vậy mà lại không bị phát hiện?
Rõ ràng là toàn thân đầy những sơ hở!
Nàng vừa dứt lời, Xuân Hòa và Cảnh Minh đã không thèm khách sáo mà xông lên, mỗi người giữ một bên tay của Tiểu Diễm Tử, vừa mỉm cười giả tạo vừa kéo hắn ra ngoài.
“Đi thôi, Tiểu Diễm Tử công công!”
Tiểu Hi làm một cái mặt quỷ lớn với hắn: “Lêu lêu, đồ đáng ghét!”
Tiểu Diễm Tử không thể phản kháng, trong ánh mắt lóe lên một ngọn lửa u tối, hắn đành phải nuốt một ngụm máu già rồi bị đẩy ra ngoài!
Trước khi cửa lớn đóng lại, hắn liếc mắt nhìn lại, đúng lúc nhìn thấy Tiểu Hi được Minh Lan Nhược ôm trong vòng tay, hai mẫu tử thân mật cùng đi vào phòng tắm.
Ánh mắt hắn lóe lên một tia không cam lòng, hừ, lần sau hắn cũng muốn tắm cùng với tiểu nương tử, muốn nàng ôm hắn tắm!
Ý nghĩ này sau đó đã bị Hòa công công biết được, Hòa công công chỉ im lặng tỏ vẻ, không thể nào, sau khi Thiên Tuế Gia cải trang, rút gọn xương thành một thiếu niên đã nhập vai quá sâu rồi.
Người cũng trở nên ngu ngốc, không, trở nên ngây thơ.
Sau khi hai mẫu tử tắm xong, Minh Lan Nhược mặc trung y vào, dùng khăn lông lớn tự tay lôi “mèo con” đang chơi đùa dưới nước ra ngoài.
Cậu bé mập mạp trần truồng với bụng nhỏ mềm oặt nhẹ nhàng ôm cổ mẫu thân mình, nói nhỏ: “Mẫu thân ơi, người dẫn Tiểu Hi đi tìm ngoại công đi, Tiểu Hi sẽ không làm vướng chân đâu, mẫu thân biết Tiểu Hi rất mạnh mẽ và thông minh mà!”
Nếu như bình thường Minh Lan Nhược mà bị cậu bé nhỏ nhắn dễ thương làm nũng như thế này thì nàng sẽ đồng ý hầu hết các yêu cầu của cậu bé.
Nhưng lần này, nàng rất có nguyên tắc gỡ cậu bé xuống, xoa bụng nhỏ mũm mĩm của cậu bé: “Tiểu Hi ngoan ngoãn ở nhà đợi ta về, quá nguy hiểm.”
Trong đôi mắt to tròn của Tiểu Hi lóe lên tia sáng tối tăm, trong lòng cậu bé lặng lẽ thở dài, được thôi.
Cậu bé đã thử rất nhiều cách mà mẫu thân vẫn không đồng ý nhưng chưa bao giờ cậu bé lại xa mẫu thân lâu như vậy…
“Nương biết Tiểu Hi chưa bao giờ xa ta lâu như vậy, ta cũng biết con là một đứa trẻ thông minh nhưng con cũng có nhiệm vụ ở kinh thành, đó là giúp ta bảo vệ Vương ma ma và Minh Phi phủ mà chúng ta khó khăn lắm mới giữ lại được, con biết ta có rất nhiều kẻ thù mà.”
Minh Lan Nhược xoa mặt Tiểu Hi, từ khi nàng phát hiện Tiểu Hi có thể tự mình trốn thoát thậm chí còn tính kế phản kích lại Chu Trường Nhạc.
Thì lúc nàng bàn chuyện với Vương ma ma và Trần Ninh cũng không cố ý ngăn cản Tiểu Hi, thậm chí còn tự mình kể cho cậu bé nghe một số tình hình hiện tại.
Là phụ thân, Minh Quốc Công cũng đã tự mình dạy dỗ trưởng nữ là nàng từ khi còn rất nhỏ.
Tiểu Hi là trưởng tử duy nhất của nàng, tương lai sẽ là người kế thừa của nàng, chắc chắn sẽ đối mặt với nhiều gió sương kiếm đao.
Từ nhỏ cậu bé đã thông minh và trưởng thành vượt xa các bạn cùng trang lứa, nàng cũng không muốn vùi lấp tài năng và khả năng của cậu bé.
Tiểu Hi hơi nhíu mày, vừa mặc y phục vừa nói: “Mẫu thân phải cẩn thận với tên Tiểu Diễm Tử kia, con luôn cảm thấy hắn rất lạ, không phải người tốt, nếu có vấn đề, mẫu thân phải diệt cỏ tận gốc, đừng mềm lòng nhé!”
Vừa nói, bàn tay mập mạp mũm mĩm của cậu bé vừa làm ra động tác cắt cổ trên cổ mình.
Minh Lan Nhược: “Phụt…”.
Đây là muốn giết phụ thân à, không biết khi Thương Kiều nghe thấy thì sẽ có cảm giác gì nhỉ!
“Mẫu thân cười gì vậy.” Tiểu Hi nghi ngờ nhìn sang phía nàng.
Nàng hít nhẹ một hơi rồi mỉm cười: “À, chỉ là thấy vẻ trưởng thành này của bảo bảo, ta có hơi xúc động.”
Tiểu Hi ngập ngừng ôm cánh tay nàng: “Mẫu thân không thích con như vậy sao, con vẫn là bảo bảo đáng yêu nhất của mẫu thân mà.”
Cậu bé cũng phát hiện ra việc dường như mẫu thân đã không còn ép buộc cậu bé phải luôn “đáng yêu”, “ngây thơ” mọi lúc và phải là “bảo bảo ngoan” trong mọi hành động nữa, còn nói với cậu bé rất nhiều chuyện của người lớn.
Đó là lý do tại sao thỉnh thoảng cậu bé lại để lộ ra một khía cạnh khác của mình.
Minh Lan Nhược xoa cái đầu nhỏ mềm mại của cậu bé, ôm chặt cậu bé: “Tất nhiên, cho dù con có trở thành người như thế nào đi nữa thì con vẫn luôn là bảo bối mà ta yêu thích nhất, yêu nhất.”
Nàng sẽ không bao giờ quên được việc Tiểu Hi chết trước mặt mình mà còn cố gắng bảo vệ mình.
Cho nên, bây giờ nàng chỉ cần nhi tử của mình an toàn, còn việc cậu bé có hơi khác biệt so với những đứa nhỏ khác, vậy thì sao chứ!
Tiểu Diễm Tử đứng ngoài cửa, nhìn ánh nến phản chiếu hình ảnh ấm áp của hai mẫu tử ôm nhau, trong ánh mắt hắn lóe lên vẻ phức tạp và dịu dàng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất