“A!” Tiểu Hi rơi xuống nước, bọt nước bắn ra.
Chu Trường Nhạc một phát trúng luôn, vừa lo sợ lại cũng vừa sung sướng: “Thứ tiện chủng, đi tìm chết đi!”
Không phải là chưa từng đánh chết những tỳ nữ khiến nàng ta không vừa lòng, thậm chí cũng đã từng hại chết những tỷ muội thứ xuất dám đối đầu với nàng ta.
Nhưng tự tay giết chết một người thì đây là lần đầu tiên.
Bốn bề vắng lặng, nàng ta cẩn thận, xoay người định chạy.
Nhưng nay sau đó, đột nhiên có thứ gì vươn ra từ trong nước, bám chặt lấy làn váy của nàng ta.
Chu Trường Nhạc cứng người, vừa cúi đầu đã trông thấy một bàn tay nhỏ bé trắng bệch.
Nàng ta sợ hãi hét ầm lên: “A!”
Ngay sau đó, cơ thể nàng ta lập tức mất cân bằng, một lực kéo rất mạnh hung ác túm nàng ta xuống, một tiếng: “Rầm” vang lên, Chu Trường Nhạc cũng ngã vào trong suối nước nóng.
Suối nước nóng không sâu nhưng nàng ta ngã xuống nên lập tức phát ra âm thanh do ngạt nước, ùng ục ùng ục bị rất nhiều nước tràn vào mùi.
Theo bản năng, Chu Trường Nhạc giãy dụa muốn đứng lên nhưng lại bị một bóng người nho nhỏ túm chặt lấy, đối phương giống như một con khỉ nước bám chặt vào nàng ta như tóm lấy khúc gỗ.
Bóng dáng bé nhỏ kia có sức lực rất đáng sợ, mỗi một cái đạp, cái cào lên người nàng ta đau đến mức khiến nàng ta muốn hét lên nhưng vừa hét lên thì ngập trong mắt mũi toàn là nước.
Tiểu Hi mượn thân thể của Chu Trường Nhạc, gắng sức để đẩy mình lên, trong miệng toàn là nước, nước vào trong phổi, khó chịu như bị lửa đốt.
Cậu bé phải kiên trì đi tiếp, phải ngoi lên mặt nước!
Cậu bé không thể chết được!
Lúc này, một bàn tay to lớn đột nhiên duỗi xuống mặt nước, nhanh nhẹn dứt khoát lôi cậu bé lên.
Sau đó, cậu bé được người kia túm qua đặt lên đầu gối, vỗ vỗ mấy cái không nhẹ không nặng lên trên lưng.
“Khụ khụ khụ khụ…!” Tức khắc, trong miệng và mũi của Tiểu Hi hộc ra rất nhiều nước.
“Sao rồi, có thể thở được không?” m thanh ôn tồn lại mang theo sự lo lắng của nam tử vang lên trên đầu cậu bé.
Tiểu Hi thở gấp, ngước đôi mắt to nhìn lên, khuôn mặt tinh tế nhã nhặn kia rơi vào trong mắt cậu bé.
Là tiên sinh mà mẫu thân tìm cho cậu bé?
Bé con vừa ho khan, vừa khó chịu gật đầu: “Khụ khụ khụ… Có thể.”
Thư sinh Ẩn bế Tiểu Hi ướt sũng đang phát run đứng lên, trầm giọng: “Ta dẫn người đi gặp mẫu thân ngươi xem.”
Tiểu Hi lại yếu ớt hỏi: “Nữ nhân xấu xa kia đâu?”
Đối với người trưởng thành, suối nước nóng này cũng chỉ sâu tới thắt lưng nhưng đối với một đứa bé lại chính là tai vạ ngập đầu.
Cho nên lúc này Chu Trường Nhạc đã bình tĩnh lại, đứng lên từ trong nước, cũng đang kinh hồn táng đảm ho ra nước.
Thư sinh Ẩn nhìn thấy Chu Trường Nhạc cũng ướt sũng, dưới đáy mắt hiện lên suy nghĩ giết người máu lạnh tối tăm, giọng nói lại vô cùng bình tĩnh: “Yên tâm, người như thế ắt sẽ có người xử lý.”
Chu Trường Nhạc trông thấy một thư sinh trẻ tuổi xa lạ mặc chiếc áo cũ kỹ đứng trước mặt mình, tức khắc kích động che ngực.
Nàng ta đi về phía rìa ao, cáu giận mắng: “Ngươi là ai… Khụ khụ khụ… Cũng dám nói năng lỗ mãng với bản tiểu thư!”
Tiểu Hi đột nhiên yếu ớt ngăn cản hắn: “Chờ chút, thả ta xuống dưới một lúc đi!”
Lông mày thư sinh Ẩn xoắn chặt nhưng cuối cùng vẫn thả cậu bé xuống: “Ngươi muốn làm gì?”
Năm nay vô cùng lạnh, thậm chí Đông Bắc còn hứng chịu trận bão tuyết chưa từng xảy ra, tên tiểu tử này ướt sũng, nếu dính phong hàn thì cũng rất phiền phức.
Tiểu Hi xuống đất, hai bước đã chạy đến cạnh hồ, nâng nắm tay nho nhỏ lên hung hăng đấm lên mặt Chu Trường Nhạc.
“A!” Chu Trường Nhạc đau đớn kêu lên thảm thiết.
Thư sinh Ẩn nhướng mày: “Ngươi ra tay như vậy, rất nhanh sẽ khiến mọi người theo tới nơi này.”
Tiểu Hi hừ lạnh một tiếng: “Đến chứ, ta còn sợ mọi người không đến!”
Chỉ có điều, tiếng la hét của nữ nhân xấu xa này thật sự quá khó nghe.
“Kêu gào gì chứ, ta mới dùng ba phần sức lực đánh ngươi, nữ nhân xấu xa này, cho ngươi bắt nạt trẻ con này!”
Cậu bé nhảy dựng lên như một con mèo nhỏ đang xù lông, nắm lấy tóc Chu Trường Nhạc rồi mạnh mẽ ấn vào trong nước.
Chu Trường Nhạc không đề phòng, lập tức bị Tiểu Hi túm tóc ấn vào trong nước, lại sặc nước.
Chu Trường Nhạc: “Ùng ục ùng ục…”
Tiểu Hi lại nhấc tóc nàng ta lên, căm giận mắng: “Nếu như ta chết, mẫu thân sẽ rất đau lòng, đồ đểu cáng!”
Sau đó, Chu Trường Nhạc lại bị cậu bé ấn vào trong nước!
“Nữ nhân xấu xa, muốn hại tiểu gia ta, nằm mơ đi!”
“Mẫu thân của ngươi không dạy ngươi là không được bắt nạt trẻ con sao!”
Tiểu Hi cứ mắng một câu lại ấn Chu Trường Nhạc vào trong nước một lần.
Chu Trường Nhạc chỉ cảm thấy mình hoàn toàn không giãy ra khỏi bàn tay nhỏ bé kia của Tiểu Hi được, tóc cũng bị bứt mất vài nhúm.
Nước tràn vào miệng mũi, rơi xuống phổi ngạt đau, nỗi sợ hãi khi đến bờ vực tử vong khiến nàng ta hét ầm lên nhưng mỗi khi hét lại bị Tiểu Hi dí đầu vào trong nước.
Nếu người bình thường nhìn thấy cảnh này, chỉ sợ rằng sẽ cảm thấy sợ hãi.
Thư sinh Ẩn lại không nhịn được cong môi, khi hắn chính đốn Thượng Quan Hoành Nghiệp, không phải cũng như thế này sao?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất