Chương 2291 Quyết chí tiến lên
Lục Ly suy nghĩ một hồi phất tay nói: - Tiểu Bạch, bay hướng bên kia, bay với tốc độ nhanh nhất, cho ta nhìn xem tốc độ của ngươi! Tiểu Bạch nghe thế thì vui vẻ, lập tức hóa thành một luồng sáng bắn về phía tây, Lục Ly khống chế Thần Sơn đuổi theo. - Chậc chậc! Tốc độ của Thần Sơn vậy mà đuổi không kịp Tiểu Bạch, Tiểu Bạch bay một khoảng cách rồi vòng về. Lục Ly âm thầm gật đầu, tốc độ của Lục Ly nhanh hơn nhiều Chí Tôn Thần Giới, mấy năm nay tu luyện trong lôi đình kiếp, thân thể của nó rốt cuộc tăng lên bao nhiêu lần? - Tiểu Bạch, cho ta nhìn xem lực phòng ngự của ngươi! Lục Ly suy nghĩ một hồi lấy ra Hàn Phong, thả ra một đợt công kích Thần Lực, ánh đao xé gió chém vào người Tiểu Bạch. Vang tiếng nổ trầm đục, Tiểu Bạch không nhúc nhích, khiến Lục Ly âm thầm líu lưỡi. - Grào grào! Tiểu Bạch kiêu ngạo nâng lên đầu nhỏ, dường như vô thanh nói công kích của Lục Ly quá yếu. - Ha ha ha! Lục Ly cười to, thả ra Quỷ Vương Trảm, nhưng hắn chỉ vận dụng ba phần lực lượng. Ánh đao kinh thiên xoay hai lần giữa không trung rồi chém vào người Tiểu Bạch, nó bị chém bay. Vèo! Tiểu Bạch thoáng chốc bay về, da lông trên người còn nguyên, nó ngẩng cao đầu nhỏ, hết sức kiêu kỳ, miệng nhỏ kêu liên tục, dường như khiến Lục Ly tăng cường sức tấn công. - Được rồi, Tiểu Bạch cẩn thận! Lục Ly lại lần nữa chém ra Quỷ Vương Trảm, lần này dùng hết sức, ánh đao kinh thiên xoay chuyển rồi chém vào người Tiểu Bạch, lần này nó bị chém bay đi mấy trăm dặm. - Grào grào! Phát sinh sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc, Tiểu Bạch rất nhanh bay vọt tới, trừ rụng ít lông ra, không có vết thương rõ ràng. - Thật thần kỳ... Lục Ly tặc lưỡi lấy làm lạ, Tiểu Bạch vốn là một con huyền thú bình thường trong Phàm Nhân Giới, lúc trước hắn nghi ngờ nó là con của Thú Hoàng trong Hàn Băng Thâm Uyên ở Bắc Mạc. Con của Thú Hoàng, cho dù biến dị có thể trở thành thần thú đã là tạo hóa to lớn. Tiểu Bạch trong thời gian ngắn ngủi sức chiến đấu tăng lên tới tình trạng khủng bố như vậy. Lục Ly thậm chí cảm giác tốc độ tu luyện của nó nhanh hơn hắn. “Chẳng lẽ Tiểu Bạch không phải con của thú Hoàng mà là tồn tại cực kỳ lạ thường trong thiên địa?” Lục Ly có chút hoài nghi, bởi vì sau này hắn điều tra tư liệu về con Thú Hoàng trong Hàn Băng Thâm Uyên ở Bắc Mạc, trông không giống Tiểu Bạch. Ngày xưa Lục Ly cho rằng Tiểu Bạch còn quá nhỏ, lớn lên sẽ biến thành bộ dạng như Thú Hoàng. Hiện tại nhiều năm trôi qua, bề ngoài của Tiểu Bạch không thay đổi chút nào, vẫn là kích thước cỡ bàn tay, như một con linh sủng nhỏ được quý phu nhân nuôi. Trên người cũng không có một chút thú uy của linh thú cường đại, bộ dạng vẫy đuôi đắc ý của Tiểu Bạch trông giống chó nuôi hơn. “Kệ nó, cho dù Tiểu Bạch là linh thú của Ác Ma Giới thì nó vẫn là huynh đệ của ta!” Nghĩ một hồi, Lục Ly không nghĩ ra được gì, hắn vẫy tay kêu Tiểu Bạch, khiến nó về lại Thần Sơn, bản thân hắn ngồi xếp bằng, tiếp tục khắc họa pháp trận. Hắn không có nhiều thời gian, mỗi chậm trễ một giây thì Thần Giới sẽ có rất nhiều người chết đi, hắn nhất định phải cố gắng nhanh chóng độ qua thiên kiếp, về đến Thần Giới, trấn áp đại quân Ác Ma! Trong hai tháng, Lục Ly thành công khắc họa tất cả pháp trận, đại trận trữ lôi chính thức hoàn thành. Giây phút khắc họa xong, còn phát sinh một việc khá thú vị. Biến trận! Đại trận tụ lôi tự động biến trận, kéo dài ra các trận văn nhỏ bé, tự động nối với tất cả trữ lôi đại trận, biến trận làm Lục Ly sợ chết khiếp. Một món Thần Khí nếu biến trận, có một nửa cơ hội khiến Thần Khí biến thành phế khí. Thần Khí phế cũng không có gì, hiện tại khí phôi cũng là thân thể của hắn, nếu cũng biến thành phế khí thì Lục Ly sẽ biến thành phế vật. May mắn biến trận là chuyện tốt, đại trận tụ lôi kéo dài rất nhiều tiểu trận văn liên tiếp tất cả trữ lôi đại trận, tương đương với tụ lôi, trữ lôi gắn liền với nhau, biến thành một tổng thể. Như vậy thì tốc độ truyền vào rất nhanh, đồng thời cũng không dễ dàng sụp đổ, càng không xuất hiện vấn đề không thể bổ sung năng lượng khiến đại trận mất đi hiệu lực. Bảy trăm hai mươi huyệt đạo, mỗi huyệt đạo đều cảm giác giống như cái hang không đáy, có thể cắn nuốt bao nhiêu năng lượng lôi điện? Lục Ly đều không cách nào tưởng tượng, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng sẽ không có năng lượng bổ sung đại trận tụ lôi, dẫn đến đại trận mất đi hiệu lực. Bố trí xong xuôi, Lục Ly cũng không có lập tức rời đi, mà là khống chế Thần Sơn tốc độ đạt đến mức tận cùng bay vòng quanh, hấp dẫn vạn lôi cùng đánh, không ngừng hấp thu lực lượng lôi điện. Tuy Lục Ly chưa biết cách dùng cụ thể những lực lượng lôi điện này, nhưng ít nhất được một điều, hấp thu nhiều lôi điện thì huyệt đạo sẽ biến mạnh. Huyệt đạo biến mạnh, tương đương thân thể của hắn biến mạnh, bởi vì huyệt đạo là trận cơ của trận thạch cơ thể người, trong khoảng thời gian này hắn cũng rõ ràng cảm giác thân thể tăng tiến, tiến bộ nhanh chóng. Nếu Lục Ly ở đây mấy trăm, mấy nghìn năm, hấp thu lôi điện chứa đầy bảy trăm hai mươi huyệt đạo, thân thể của hắn sẽ mạnh đến mức nào? Bản thân hắn đều không cách nào tưởng tượng, phỏng chừng đến lúc đó đứng yên cho Thập Dực Ác Ma giết cũng khó mà bị giết. “Hấp thu thêm mười ngày!” Lục Ly suy nghĩ một hồi làm ra quyết định, hiện tại hắn đã hấp thu rất nhiều lôi điện, hấp thu thêm mười ngày, thân thể hẳn là có thể chống cự công kích của Thập Dực Ác Ma. Hắn nên vượt qua trọng thiên kiếp tiếp theo, nếu không thì Thần Giới sẽ rất nguy hiểm. Mười ngày qua, Lục Ly cố gắng khiến trong lòng trở nên không linh, trở nên tĩnh lặng, bình tĩnh, trọng thiên kiếp cuối cùng khủng bố nhất, hắn nhất định phải dốc hết sức ứng phó. Hắn quên hết thảy, khiến chính mình biến thành một tờ giấy trắng, trong đầu chỉ có một ý niệm cố chấp, đó là vượt qua tâm hồn kiếp, thành tựu Chí Tôn Thần Giới. Mười ngày sau, Lục Ly mở mắt ra, gọi Tiểu Bạch đến, nói: - Tiểu Bạch, ta đi lên trên nhìn xem, ngươi hãy ở yên chỗ này, nửa tháng sau ta sẽ trở về, ngươi không được chạy lung tung biết chưa? - Grào grào! Tiểu Bạch không muốn lại chia ly với Lục Ly, huơ móng vuốt nhỏ, lắc đầu.
Chương 2292 Quyết chí tiến lên
Lục Ly mỉm cười vuốt đầu của nó, nói: - Nghe lời, ta đi lên trên làm một việc rất quan trọng, ngươi đi theo ta sẽ khiến ta phân tâm. Tiểu Bạch tuy rằng có chút không vui, nhưng Lục Ly ánh mắt vô cùng kiên định, nó chỉ có thể u oán kêu hai tiếng. Lục Ly để lại Thần Sơn, khiến Tiểu Bạch tiếp tục ở trên núi. Hắn đi độ tâm hồn kiếp, bất cứ ngoại vật đều không giúp Lục Ly được, chỉ có thể dựa vào chính mình, nên để lại Thần Sơn cho Tiểu Bạch. Nhưng Lục Ly vẫn còn con bài chưa lật khác, Long Hồn ít nhất có thể hộ chủ, linh hồn của hắn không tan vỡ. - Đi đây! Lục Ly rất tiêu sái phất tay, thân thể bay lên trời, hắn khiến tốc độ của mình đạt đến mức tận cùng, như một luồng sáng bay đi, tốc độ còn nhanh hơn Tiểu Bạch gấp mười lần. “Thân thể tăng lên quá nhiều, tốc độ của ta bây giờ chắc không chậm hơn Thập Dực Ác Ma bao nhiêu.” Lục Ly cảm ứng một phen âm thầm gật đầu, thân thể của hắn tăng tiến nhiều trong đệ nhất trọng phong hỏa kiếp, lần này đến đệ nhị trọng lôi đình kiếp, khiến thân thể của hắn càng là được đến biến chất, tăng phúc cực kỳ nhiều. “Cơ thể mạnh nhất dưới Tam Trọng Thiên, hy vọng có một ngày ta cũng có thể trở thành cơ thể mạnh nhất dưới Tam Trọng Thiên!"" Trong đầu Lục Ly hiện ra bộ dạng của Lục Linh, nếu hắn có thể khiến thân thể tăng lên đến trình độ như của Tử Đế thì tuyệt đối có tư cách đi tìm Lục Linh. Lần này Ác Ma ồ ạt xâm nhập Thần Giới, gia tộc của Lục Linh không có một người nào đi ra, điều này khiến Lục Ly xác định một việc: Gia tộc của Lục Linh chắc chắn trong thế giới bên trên, gia tộc bọn họ không thể, cũng sẽ không xen vào việc ở hạ giới! “Vượt thiên kiếp là ta thành Chí Tôn Thần Giới, hẳn là có tư cách lên Ngân Long Sơn rồi? Có tư cách trông thấy tỷ tỷ rồi?” Trong lòng Lục Ly rạo rực, thân thể của hắn rất nhanh lao ra lôi đình kiếp, xuất hiện ở một mảnh không trung, một luồng gió lạnh khiến hắn thoáng chốc bình tĩnh lại. Hắn lập tức độ thiên kiếp, sao có thể phân tâm nghĩ về Lục Linh? Trong lòng Lục Ly có ràng buộc, có quá nhiều vướng bận, như vậy làm sao có thể vượt qua tâm hồn kiếp? Dưới loại trạng thái này, hắn đi độ tâm hồn kiếp e rằng cùng không khác gì chịu chết. Hay là trở lại? Trong lòng Lục Ly đột nhiên bốc lên một ý niệm, hiện tại thân thể của hắn tăng lên nhiều, hẳn là có thể miễn cưỡng chống cự Thập Dực Ác Ma. Hiện tại trở lại dựa vào Hư Không Trùng là có thể cùng đại quân Ác Ma đối kháng, nếu hắn chết trong tâm hồn kiếp, hoặc là linh hồn chìm đắm. Không chỉ hắn phải chết, Thần Giới cũng xong rồi. Tâm thái của Lục Ly không đủ ổn, thời gian hắn tu luyện còn quá ngắn, có quá nhiều ràng buộc. “Hưm?” Mắt Lục Ly bỗng lóe tia sáng lạnh, tâm hồn kiếp còn chưa độ, hắn đã co vòi? Muốn từ bỏ? Chẳng lẽ hiện tại tâm hồn kiếp đã bắt đầu? Trở lại? Hiện tại trở lại thì hắn sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, Lục Ly không biết sẽ có hậu quả thế nào, nhưng hắn rất rõ ràng một điều, hắn đời này có lẽ vĩnh viễn không có tư cách trở thành Chí Tôn Thần Giới. Sợ hãi sẽ bén rễ nẩy mầm, lần này hắn e ngại tâm hồn kiếp, vậy sẽ chôn một hạt giống xuống linh hồn của hắn. Hạt giống này sẽ không ngừng bén rễ nẩy mầm, lần sau hắn đến độ thiên kiếp thì cũng sẽ sợ hãi, xuất hiện tâm ma, như vậy thì bất luận hắn trải qua bao lâu vẫn vĩnh viễn không cách nào vượt qua tâm hồn kiếp. Đường võ đạo, nghịch thiên sửa mệnh. Đây là một việc cực kỳ gian nan, từng bước tràn ngập sát khí, một bước đi nhầm là vạn kiếp bất phục. Việc khó khăn như vậy, đường nhấp nhô như vậy, thiên quân vạn mã chạy qua cầu độc mộc, nếu không có dũng khí thẳng tiến không lùi, không có quyết tâm trực diện cái chết thì làm sao có thể bước lên đỉnh phong? Có thể nhìn thấy vô số báu vật trên đỉnh ngọn núi lớn phía trước, nhưng trong núi có nhiều rắn độc, vô số người đều muốn có được báu vật. Nếu ngươi sợ hãi rắn độc, không dám lên núi thì làm sao lấy được thu hoạch? Một phần cày cấy, một phần thu hoạch, một phần trả giá, một phần báo đáp! Đây là đạo lý vĩnh hằng, đặc biệt là con đường võ đạo không cho phép có chút hèn nhát. Rất nhiều siêu cấp đại năng Thần Giới không dám tới độ thiên kiếp, bọn họ đời này vĩnh viễn dừng lại ở cảnh giới này, không cách nào đứng ở chỗ cao ngắm phong cảnh. Con đường võ đạo cũng là Kim Tự Tháp, chỉ có đại nghị lực, đại dũng khí, đại thiên tư, đại cơ duyên thì người đó mới có thể lên đỉnh, những điểm này nếu thiếu một cái thì thành tựu cũng bị giới hạn. Lục Ly không muốn đứng phía dưới ngước nhìn người bên trên, càng không muốn cho người ta chúa tể cuộc đời của mình, cho nên trái tim biến mạnh của hắn luôn đặc biệt mãnh liệt. - Đi! Lục Ly ánh mắt càng kiên định hơn, không nghỉ ngơi, suy nghĩ quá nhiều đều vô nghĩa. Hắn cảm thấy tâm hồn kiếp nên là quyết chí tiến lên, hoặc là xông qua, hoặc chết! Thời gian trôi qua đi ba tháng, hai ngày trước đại quân Ác Ma rốt cuộc đến thành Thần Tượng. Nếu đại quân Ác Ma một đường thẳng tiến thì nên đến thành Thần Tượng từ hai tháng trước rồi. Nhưng đại quân Ác Ma đi đường vòng, dạo một vòng quanh thành Thần Tượng, đánh hạ mấy phủ vực gần thành Thần Tượng, sau đó đại quân theo bốn phương tám hướng vây quanh thành Thần Tượng. Vườn không nhà trống! Ý đồ của Vưu Tinh Đại Đế rất rõ ràng, quyết đánh hạ thành Thần Tượng, không muốn xảy ra sai sót gì, cho nên chiếm cứ tất cả địa bàn xung quanh, rồi mới tập trung đối phó thành Thần Tượng. Lục Ly trong khoảng thời gian này luôn luôn không lộ mặt, điều này khiến Vưu Tinh Đại Đế trong lòng có chút nghi ngờ. Hắn thông qua sưu hồn võ giả được đến rất nhiều tình báo về Lục Ly, biết người này trải qua nhiều truyền kỳ, Vưu Tinh Đại Đế nói là Lục Ly là đối thủ đáng gờm duy nhất. Cho nên hắn đặc biệt trọng thị, không muốn lại cho Lục Ly có bất cứ cơ hội lật ngược thế cờ, Vưu Tinh Đại Đế quyết bắt lấy thành Thần Tượng. Chỉ cần đánh hạ thành Thần Tượng, về sau một đường bằng phẳng, không còn gặp chướng ngại vật cản trở bắt lấy Thần Giới.
Chương 2293 Mặt trời không rơi
Vưu Tinh Đại Đế định thận trọng từng bước, dù tiêu phí mấy chục, mấy trăm năm cũng không sao, đối với hắn thì mấy trăm năm chỉ bằng một cái búng tay. Hắn tuyệt đối không cho phép đại quân Ác Ma lặp lại vết xe đổ năm mươi vạn năm trước, hắn muốn hoàn toàn chiếm cứ Thần Giới, mở mang bờ cõi, khai sáng một thời đại cho Ác Ma tộc. Hắn có thọ nguyên lâu dài, đừng nói mấy năm, nếu như có thể đánh hạ Thần Giới, cho dù tiêu phí vạn năm cũng không sao cả. Thành Thần Tượng nằm trên một ngọn núi siêu cao, giữa sườn núi có tám tòa vệ thành, bình thường trong vệ thành ở rất nhiều quân sĩ cùng con dân, hiện tại người đi thành trống. Tất cả vệ thành đều bị Ác Ma chiếm cứ, không chỉ riêng là trong thành, trong đồng hoang dưới núi đều là rậm rạp Ác Ma cùng ma nô, đưa mắt nhìn không thấy cuối. Hơi thở Ác Ma cuồn cuộn khuếch tán che kín trời, bầu trời bốn phía trở nên tối tăm, giống như bị mây đen che lấp trước khi bão đến. Trên đỉnh núi có một vòng bảo hộ màu xanh da trời úp ngược một tòa thành lớn hùng vĩ, trên tường thành đứng rất nhiều quân sĩ. Những quân sĩ trên cao nhìn xuống dưới núi và tận cùng đồng hoang rậm rạp Ác Ma cùng ma nô, cả đám người sắc mặt đặc biệt nghiêm túc, sĩ khí phi thường trầm thấp. Ác Ma vây thành đã bốn ngày, Ác Ma cũng không có công thành, nhưng làm như vậy so với công thành càng khiến người cảm giác được áp lực cùng khủng hoảng. Không chỉ riêng là quân sĩ, cá cường giả trong thành đều lòng người dao động, rất là bất an, thậm chí rất nhiều người nảy ý muốn rời đi. Mọi người đều biết, thành Thần Tượng phá, Thần Giới có lẽ tiêu tùng. Cơ nghiệp của bọn họ đều hủy, sớm muộn gì bọn họ phải chết. Nhưng chết muộn còn hơn chết ngay bây giờ, sống mới có hy vọng đúng không? Nếu không phải đám người Lạc Quản, Tả Khâu Lộ trấn giữ trong thành Thần Tượng, nếu không phải Lạc Quản nói thành này tuyệt đối phá không được, e rằng rất nhiều cường giả đã sớm truyền tống đi rồi. Nhóm người này vẫn luôn không có rời đi chỉ vì một nguyên nhân, Lạc Quản nói Lục Ly đang lên một kế hoạch lớn, đợi giây phút Lục Ly xuất hiện là có thể hoàn toàn đánh tan đại quân Ác Ma. Tuy rằng rất nhiều người không tin, nhưng Lục Ly quả thực luôn luôn sáng tạo kỳ tích, có lẽ lần này cũng có thể sáng tạo kỳ tích chăng? Rất nhiều người đều ở xa nhìn, đều mong đợi Lục Ly xuất hiện. Năm ngày, sáu ngày, tám ngày! Đại quân Ác Ma rốt cuộc bắt đầu tiến công, Ác Ma nhiều vô số kể trong vệ thành và địa doanh Ác Ma ở bên dưới bay lên, che trời lấp đất, những Ác Ma này không công kích thành Thần Tượng, vô tận ma nô ở bên dưới bắt đầu xông lên núi. Vưu Tinh Đại Đế khiến ma nô đánh tiên phong, trước tiên thăm dò rồi tính tiếp. Vưu Tinh Đại Đế rất rõ ràng trong ngọn núi lớn này khắp nơi đều là cấm chế, hắn tự nhiên không thể nào khiến Ác Ma đi chịu chết. Ầm ầm ầm! Quả nhiên, ma nô vừa xông vào núi lớn thì trong núi ánh sáng lấp lánh, tiếp đó trên cửu thiên sấm chớp đì đùng, từng đợt thần lôi thô cỡ cánh tay đánh xuống, đám ma nô xông lên núi thoáng chốc từng nhóm bị đánh thành bột mịn. Vù vù vù! Vô số cường giả ở trên núi bay nhanh ra, đứng ở trên tường thành, quan sát tình hình chiến đấu bên dưới, quan sát thế cục biến hóa, chuẩn bị tử chiến, hoặc là... trốn! - Đánh san bằng ngọn núi lớn này cho bản đế! Trong đại doanh Ác Ma vang lên tiếng quát trầm thấp. Ác Ma ở trên trời bắt đầu ngưng tụ hơi thở Ác Ma, thả ra công kích từ xa. Ánh sáng lấp lánh đầy trời bay tới, rơi vào núi lớn, cấm chế bên dưới rực rỡ ánh sáng, nhấp nháy liên hồi. Mấy trăm vạn Ác Ma đồng thời công kích, nguyên hòn núi lớn đều rung rinh, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc. Khắp nơi đều là hơi thở Ác Ma ngưng tụ thành các loại công kích, thoạt trông cực kỳ khủng bố, rất nhiều quân sĩ đều bị dọa đến nỗi sắc mặt tái nhợt. - Quả nhiên rất mạnh! Những cường giả này chú ý vào điểm khác, bọn họ cảm thụ cấm chế bên dưới, phát hiện bị đánh một nén nhang thời gian, những cấm chế đều không có bị hủy điệu, toàn bộ cường giả mắt hơi tỏa sáng. Thành Thần Tượng được gọi là tòa thành Thần mặt trời không rơi. Nghe nói cấm chế của thành trì này chưa từng bị phá vỡ, nếu lần này đại quân Ác Ma không cách nào phá vỡ, chúng muốn công chiếm Thần Giới sẽ khó khăn hơn gấp mấy lần. Bởi vì nhân tộc ở hậu phương có thể tùy thời đi đường tắt, nơi này là lá chắn cuối cùng của Thần Giới, nơi này không phá vỡ Thần Giới sẽ không diệt vong. Ầm ầm ầm! Mấy trăm vạn Ác Ma đánh suốt một canh giờ, nhưng cấm chế trong núi không bị hủy cái nào. Nhóm Ác Ma Vưu Tinh Đại Đế ngồi không yên, hắn hạ lệnh, khiến hai Thập Dực Ác Ma cùng toàn bộ Bát Dực Ác Ma đều tham dự công kích. Nhiều cường giả Ác Ma công kích, cấm chế trong núi rốt cuộc không chịu nổi, từng chút một bị hủy, nhưng rất nhiều cấm chế vẫn rất cường đại, chặn lại công kích của Thập Dực Ác Ma. Nửa ngày, một ngày, ba ngày! Cấm chế trong núi rốt cuộc từng chút một bị phá vỡ, ba ngày qua đi, trừ trong ngoài thành trì, trong núi đã không có bất cứ cấm chế dao động, nhiều đất đá trong núi bị nổ nát. - Tiếp tục công kích, nổ nát ngọn núi lớn này, chẳng lẽ thành Thần Tượng còn có thể lơ lửng trên không trung sao? Một Thập Dực Ác Ma rống to lên, Ác Ma tiếp tục oanh tạc rát mặt. Trong lòng núi có cấm chế bảo hộ, nhưng bị nhiều cường giả Ác Ma liên tục công kích, cấm chế không ngừng bị phá vỡ, lòng núi từng chút một bị nổ tung. Cường giả và quân sĩ trong thành trì thay đổi sắc mặt, thành Thần Tượng ở trên đỉnh núi lớn, nếu núi bị đào rỗng, thành Thần Tượng sẽ không có điểm tựa. Nhiều người biết chút ít tri thứ bố trận, đại trận nhất định phải có trận cơ, trận thạch cần có chỗ đặt vào. Căn cơ của thành Thần Tượng ở trong ngọn núi lớn này, núi lớn bị hủy thì cấm chế của thành Thần Tượng còn có hiệu quả không? Nhưng Lạc Quản ngồi trong thành, bất động như chuông, một đám cường giả không tiện chạy trốn, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Chương 2294 Đánh thẳng vào chỗ hiểm
Lại qua ba ngày, núi lớn bên dưới thành Thần Tượng bị nổ rỗng, không phát sinh sự tình khiến mọi người lo lắng, vòng bảo hộ của thành Thần Tượng vẫn như cũ ánh sáng lấp lánh, thành Thần Tượng cũng không có sụp đổ. - A? Hai Thập Dực Ác Ma vẻ mặt chấn kinh ngạc nhiên, Ác Ma khác ngây ra. Bởi vì núi lớn bị nổ rỗng, thành Thần Tượng thật sự lơ lửng ở giữa không trung, chẳng những không sụp đổ, cảm giác nó không chút sứt mẻ. - Đó không phải tòa thành trì bình thường. Vưu Tinh Đại Đế bay ra khỏi đại doanh Ác Ma, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hắn phất tay nói: - Tiếp tục công kích đi, tuy rằng xem tình huống thì các ngươi không phá được, nhưng cứ thử đi! - Ha ha! Thành Thần Tượng, trong một cung điện, Lạc Quản ung dung uống trà, nhìn một số cường giả trong điện có vẻ khó hiểu, giải thích rằng: - Thành Thần Tượng căn bản không có trận cơ, bởi vì đây không là tòa thành, nó là một món... Hồng Linh Thiên Bảo dạng phòng ngự. Các ngươi cảm thấy, không có đạt đến sức chiến đấu Tam Kiếp Thiên Thần thì cường giả bình thường có thể hủy Hồng Linh Thiên Bảo không? - A... Các cường giả trong đại điện bị rung động, mắt lấp lóe tia sáng, cực kỳ phấn khởi. Bên này đại chiến không ngớt, bên kia Lục Ly đã đi vào thiên kiếp đệ tam trọng, trong tâm hồn kiếp. Trên trời cao có một lớp sương mù dày màu hồng, Lục Ly đi vào sương mù dày đặc đã mấy ngày, dựa theo trên bí tịch đã nói, chỉ cần xuyên qua lớp sương mù hồng này xem như là vượt qua thiên kiếp. Lục Ly đi vào không lâu sau thì thân thể không nhúc nhích, không phải hắn không muốn động, mà là thân thể không bị khống chế. Hắn cảm giác linh hồn cùng thân thể... phân ly! Không sai, hắn cảm giác linh hồn của mình thoát ra khỏi thân thể, lơ lửng trong sương mù màu hồng, hắn thậm chí có thể nhìn thấy thân thể của mình, hồn phách xuất khiếu. Đây không phải thần niệm, mà là cảm giác linh hồn của mình thật sự phân ly. Hắn cũng không có sợ hãi, trong bí tịch có ghi rằng đây là hồn kiếp. Ở ải này, ai cũng không có biện pháp giúp hắn, chỉ có thể dựa vào chính mình kéo linh hồn bay về thân thể, lại kiểm soát được thân thể. Nếu không cách nào bay trở về, không cách nào vào trong thân thể, vậy thì linh hồn của hắn sẽ vĩnh viễn ở trong sương mù màu hồng cho đến khi tiêu vong. Lục Ly rất muốn khống chế linh hồn bay trở về, hắn có thể ‘nhìn thấy’ thân thể của mình ở gần đó, nhưng hắn lại không thể khống chế linh hồn di động, linh hồn của hắn từ từ lơ lửng, không ngừng rời xa thân thể của hắn. Hắn không biết làm thế nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn bốn phía sương mù, nhìn linh hồn không ngừng rời xa thân thể của mình, trong lòng hắn không quá sốt ruột. Tâm hồn kiếp thử thách tâm tính, nếu vừa gặp phải bất kỳ tình huống gì đã kinh hoàng thất thốt thì tất nhiên không thể vượt qua tâm hồn kiếp. Lục Ly khiến lòng mình trở nên bình tĩnh, cảm ứng tình huống bốn phía, cảm ứng những làn sương màu hồng này. Sương khói nơi đây chắc chắn có huyền cơ, nếu không thì linh hồn của mình đã không lìa khỏi xác. Cảm ứng suốt mấy ngày, hắn không có bất cứ thu hoạch, không phát hiện sương hồng bốn phía có vấn đề gì. Linh hồn của Lục Ly đã bay đi rất xa, nếu cứ tiếp tục bay như vậy e rằng sẽ lạc đường, vĩnh viễn cũng không cách nào trở lại. “Có khi nào là ảo cảnh?” Mấy ngày này Lục Ly luôn luôn suy xét vấn đề này, tâm hồn kiếp thử thách nội tâm đúng không? Như vậy mọi thứ nhìn thấy đều là ảo cảnh, đều là hư ảnh. Chỉ cần phá vỡ mê huyễn, vậy có thể tìm về chính mình, liền có thể vượt qua hồn kiếp này. Nhưng mà. Trải qua mấy ngày này, Lục Ly cảm thụ cùng quan sát, hắn phát hiện tình huống hiện tại của hắn không phải ảo cảnh, linh hồn của hắn thật sự phân ly. Tại sao sẽ có phán đoán như thế? Bởi vì hắn cảm ứng được liên kết tinh thần với Thiên Tà Châu, Huyết Linh Nhi đang yếu dần, việc này chứng minh... hắn cách Thiên Tà Châu, Huyết Linh Nhi càng lúc càng xa, cách thân thể của hắn cũng xa dần. Cho nên, muốn bay trở về, muốn linh hồn quy khiếu thì vẫn cần khống chế linh hồn bay trở về. Làm sao khống chế linh hồn? Lục Ly thật sự không biết, hắn chỉ có thể tập trung tinh thần, dùng ý niệm xua đuổi, xem có thể khiến hồn phách di động, đáng tiếc, xua mấy ngày vẫn không có bất cứ tác dụng gì. Hắn lần đầu tiên cảm giác bất lực đến như vậy, hắn có sức chiến đấu cường đại, nhưng không thể khống chế linh hồn của mình di chuyển. Thân thể của hắn phi thường cường đại, hiện tại lại không thể khống chế thân thể di động. “Không đúng!” Óc Lục Ly lóe tia sáng, hắn không thể khống chế linh hồn di động, nhưng không đại biểu không thể kiểm soát thân thể. Thần Thi cũng không có hồn phách, nhưng vẫn có thể bị Huyết Linh Nhi nhẹ nhàng khống chế, hắn có thể... khiến Thần Thi mang theo thân thể của hắn bay qua. “Huyết Linh Nhi, khiến Thần Thi mang theo thân thể của ta bay hướng tây bắc!” Hắn cùng Huyết Linh Nhi có liên kết tinh thần, có thể trực tiếp truyền âm. Thiên Tà Châu trong tay thân thể Lục Ly lóe sáng, Thần Thi tự xuất hiện, theo sau bắt lấy thân thể của Lục Ly bay nhanh đi. Thần Thi không có linh hồn, Huyết Linh Nhi là linh thể, giờ phút này ẩn nấp trong Thiên Tà Châu, tâm hồn kiếp dường như đối với nó vô hiệu. Thân thể Lục Ly bay nhanh đến, rất nhanh linh hồn của Lục Ly ‘nhìn thấy’ thân thể của hắn bay tới. Linh hồn của hắn vẫn không cách nào di động, Lục Ly khiến Thần Thi mang theo thân thể của hắn tới gần linh hồn, sau khi đến gần, hắn đột nhiên cảm giác được, thân thể của hắn có sức hút rất mạnh đến linh hồn của hắn. Nhưng cảm giác sương mù hồng cũng có lực hút nhẹ, hai bên lực hút bắt đầu tranh đoạt linh hồn của hắn, lôi kéo linh hồn. Linh hồn của hắn cảm giác đau như bị xé rách, linh hồn thật sự sắp bị xé ra. Linh hồn là thứ cực kỳ yếu ớt, bị lôi kéo như vậy, nếu xảy ra vấn đề nhỏ nào thì Lục Ly có lẽ sẽ biến thành tên ngốc, ngớ ngẩn, hoặc là thay đổi tính cách. Oong! Khiến Lục Ly mừng như điên là, Long Hồn rốt cuộc hành động, chủ động hộ chủ.
Chương 2295 Thần Ma Đại Trận
Ấn ký ngân long trên thể linh hồn hình đao, sáng lên, tiếp đó Long Hồn gào thét mà ra quấn lấy linh hồn của Lục Ly, một luồng năng lượng kỳ dị tiến vào, xua tan đau đớn trong linh hồn, tiếp đó Long Hồn quấn quanh linh hồn của Lục Ly đi vào trong thân thể. “Tuyệt!” Lục Ly mở to mắt, trên mặt hắn lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, lại lần nữa điều khiển thân thể của chính mình đúng là cảm giác tuyệt vời. Không còn thân thể, linh hồn của hắn thật sự thành bèo không rễ. Thân thể là căn, linh hồn là bản, Thần Lực là nguyên! Không thể thiếu một trong ba thứ, bất kỳ bên nào xảy ra vấn đề đều sẽ biến thành phế nhân, hoặc là người chết. Vừa rồi Lục Ly tương đương sống sót sau tai nạn, trên mặt tràn ngập kích động, suýt chút mừng muốn khóc. Vù vù! Thần niệm của hắn quét mắt Long Hồn, lại lần nữa cảm khái. Long Hồn đã cứu mạng của hắn bao nhiêu lần? Nói cách khác, Lục Linh cứu hắn rất nhiều lần, Long Hồn này vốn là của Lục Linh. “Tỷ tỷ...” Nhớ đến Lục Linh, mắt Lục Ly thoáng chốc mờ mịt, hắn mơ hồ nhìn thấy một thiếu nữ ở trong ngọn núi tại Bắc Mạc Đấu Thiên Giới cắt thịt của chính mình để ăn, trên mặt lộ nụ cười khẽ, đám người Địch Hổ ở phía đối diện run lẩy bẩy. Rồi hình ảnh đổi sang thành Vũ Lăng, Lục Ly thấy Lục Linh cả người bao phủ trong lửa, trên mặt nàng không có thống khổ, ngược lại đều là vui mừng và giải thoát, thân thể lại từng chút một bị thiêu hủy. Hình ảnh lần lượt thay đổi, Vân Châu, Hỏa Ngục, thành Thần Khải. Lục Ly bất giác khóc ướt mặt, hắn phát hiện sâu thẳm trong linh hồn, người mà hắn nhớ khắc sâu, yêu sâu nhất vẫn là Lục Linh. Giờ phút này, hắn rất nhớ Lục Linh, khao khát muốn tìm được nàng, muốn gặp nàng! - Tỷ tỷ, tỷ ở đâu... Giây phút này, Lục Ly cảm giác chính mình biến thành một hài tử, cảm giác chính mình trở lại Địch Long bộ lạc, một mình mờ mịt lang thang ở sau núi, tìm khắp nơi, rít gào. - Tỷ tỷ, tỷ ở đâu! Người Lục Ly bay đi, điên cuồng rống to lên, trong mắt đều là kinh khủng cùng hoảng loạn, giống như một đứa trẻ cô độc không có chỗ dựa. Mắt của hắn trở nên mờ mịt, như kẻ điên chạy khắp nơi, lớn tiếng gào thét. - Giết, giết, giết!!!! Đột nhiên, Lục Ly lấy ra Hàn Phong không ngừng chặt chém bầu trời, hắn thả ra Quỷ Vương Trảm, Chân ý Sát Đế, Không Gian Giảo, thả hết Hư Không Trùng ra. Hắn thả ra tất cả thủ đoạn công kích, sát khí trên người ngút trời, hắn không ngừng rít gào: - Giết chết các ngươi, ai dám thương tổn tỷ tỷ của ta thì ta sẽ giết hết các ngươi, toàn bộ giết chết! Tâm kiếp khủng bố nhất của tâm hồn kiếp đến, trực tiếp đánh trúng chỗ yếu nhất trong lòng Lục Ly. Lục Linh là vảy ngược của hắn, tâm kiếp vừa phát động đã đánh thẳng vào chỗ hiểm. Từ nhỏ cùng Lục Linh nương tựa lẫn nhau, nàng vừa là mẫu thân của Lục Ly vừa là tỷ tỷ, càng như bằng hữu tâm giao. Lục Linh cho hắn cực kỳ nhiều, nàng vì hắn thừa nhận rất nhiều cực khổ, Lục Ly lại không báo đáp cho nàng bao nhiêu, người mà hắn cảm thấy áy náy nhất là Lục Linh. Lục Linh là vảy ngược của hắn, cũng là chỗ mềm mại nhất trong lòng hắn, hiện tại tâm kiếp trực tiếp đánh trúng yếu hại, xé mở vảy ngược của hắn, vạch ra vết sẹo làm hắn đau lòng nhất. Lục Ly có món chí bảo phòng ngự linh hồn Long Hồn, báu vật này cứu hắn rất nhiều mạng, có thể chặn tất cả công kích linh hồn mà hắn gặp phải. Nhưng Long Hồn chỉ có thể ngăn trở công kích linh hồn bên ngoài, không thể phòng ngự vấn đề bên trong linh hồn. Thí dụ như lần trước, hơi thở Ác Ma lặng lẽ ảnh hưởng linh hồn của Lục Ly, dẫn phát cảm xúc mặt trái trong lòng hắn, khiến hắn trở nên tà ác, cuồng bạo, hung ác bạo ngược... Lần này tâm kiếp cũng giống như vậy, tâm kiếp là trực tiếp kích phát cảm xúc nào đó trong lòng, khiến linh hồn của người thiên kiếp xảy ra vấn đề, mà không phải sử dụng công kích linh hồn tấn công linh hồn của võ giả. Tâm kiếp thử thách nội tâm, sức mạnh ý chí, tâm tính của võ giả. Loại công kích trong vô hình này là lợi hại nhất, Lục Ly thậm chí không chuẩn bị kịp thì tâm kiếp đã đến, khiến hắn nháy mắt trúng chiêu. Ngoại địch dễ dàng chống đỡ, nội tặc khó phòng nhất, tâm kiếp cũng giống như vậy. Đương nhiên, nếu dựa vào Thần Khí phòng ngự linh hồn có thể chống đỡ tâm kiếp thì độ thiên kiếp sẽ trở nên dễ dàng rất nhiều. Lục Ly giờ phút này tinh thần hoàn toàn không bình thường, toàn bộ linh hồn đều bị Lục Linh chiếm cứ, trong đầu hắn không hiện ra bộ dạng Lục Ly chịu cực khổ, không ngừng ảo tưởng có người muốn thương tổn Lục Linh. Thật ra những hình ảnh này không phải trống rỗng tưởng tượng ra, không phải tâm kiếp cố ý ngưng tạo ra, mà là... trong đầu Lục Ly có sẵn. Những chuyện này là Lục Ly sợ hãi nhất, lo lắng nhất, luôn ẩn nấp tận đáy lòng hắn. Càng sợ cái gì nhất thì tâm kiếp sẽ càng phóng đại nó ra, do đó kích thích cảm xúc của người thiên kiếp, khiến hắn nổi khùng lên, phát điên, khiến bọn họ hoàn toàn chìm đắm ở bên trong, không cách nào đi ra. Đây là điểm khủng bố nhất của tâm kiếp. Có thể tưởng tượng thế này, mỗi người có một vết thương thầm kín, bản thân cực kỳ không muốn chạm vào vết thương này. Tâm kiếp dễ dàng nhất tìm được vết thương đó, từng chút một xé mở, hơn nữa xát muối lên, thử hỏi người bình thường sao mà chịu nổi? - Giết, giết, giết! Lục Ly vung Hàn Phong, không ngừng thả ra các loại công kích khủng bố, hắn chạy thật nhanh, gào thét, đuổi theo. Hắn nhìn thấy Lục Linh bị người mang đi, bị người dùng xích sắt trói lại kéo lê dưới đất, toàn thân đẫm máu, còn đang không ngừng nói với Lục Ly, kêu hắn cứu nàng. Nếu như là tình huống bình thường, chắc chắn Lục Ly có thể phân biệt ra được, đây là ảo cảnh, đây là biểu hiện giả dối. Hắn cũng sẽ rất nhanh tỉnh táo lại, cưỡng ép chính mình đừng xuôi theo ảo cảnh, nhưng giờ phút này Lục Ly tinh thần đã thất thường, hắn căn bản phân không rõ là hư ảo hay là chân thực. Tâm kiếp đã từng bước một làm tinh thần của Lục Ly rối loạn, thất thường, lay động những cảm xúc tiêu cực khát máu, bạo ngược, tà ác ẩn sâu trong linh hồn của hắn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất