Chương 2296 Thần Ma Đại Trận
Trong đầu Lục Ly luôn tràn ngập cảm xúc tiêu cực, chẳng qua bị áp chế. Khi bị hơi thở Ác Ma xâm nhập thì, hắn suýt chút khùng lên, cuối cùng bị hắn áp chế. Bị áp chế không đại biểu biến mất, hiện giờ những cảm xúc mặt trái đó bị kích phát ra, hoàn toàn chiếm cứ linh hồn của Lục Ly. Trong vô hình, làm cho người ta tinh thần thất thường, khiến người biến thành kẻ điên. Đây là điểm khủng bố nhất của tâm kiếp, bất cứ người nào đều không là thánh nhân, trong lòng vẫn có chỗ yếu. Cuộc đời con người chắc chắn có mà sai một, hai việc, có vài quyết định sai lầm, hoặc bỏ lỡ cơ hội nào đó, hoặc có nỗi tiếc nuối gì. Mặc kệ là tình huống gì, chỉ cần trong lòng ngươi không phải không có lỗ hổng thì tâm kiếp sẽ bắt lấy điểm yếu trong lòng mà công kích ngươi. Hơn nữa liên tục phóng đại, cuối cùng khiến ngươi phát điên, khiến ngươi tinh thần thác loạn, khiến ngươi biến thành kẻ điên. Những điều này là nguyên nhân rất nhiều siêu cấp đại năng Thần Giới không dám tới độ thiên kiếp, cuộc đời họ làm nhiều việc sai trái, tạo rất nhiều nghiệt, lúc bình thường không cảm thấy cái gì, một khi đến tâm kiếp, có lẽ sẽ khiến bọn họ vạn kiếp bất phục. - Giết, giết, giết! Đã qua ba ngày, Lục Ly còn đang gào thét, còn đang đuổi theo, còn đang không ngừng thả ra các loại công kích. Trong mắt hắn tràn ngập tia sáng đỏ, cảm giác tia sáng càng lúc càng đỏ rực, nếu cứ tiếp tục, đợi linh hồn của hắn hoàn toàn bị cảm xúc tiêu cực chiếm cứ thì hắn sẽ vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn dừng lại trong tâm hồn kiếp. Bản thân Lục Ly không hay biết gì, ý tứ tỉnh táo đã bị áp chế, cảm xúc tiêu cực chủ đạo linh hồn, hắn thậm chí đều không biết chính mình làm cái gì thì làm sao có thể ngăn cản? ... Bên này Lục Ly rơi vào phát điên, nổi khùng, bên dưới, Ác Ma ngoài thành Thần Tượng cũng đang điên tiết. Ác Ma công kích thành Thần Tượng đã mấy ngày, mấy trăm vạn Ác Ma cộng thêm hai Thập Dực Ác Ma, cùng với rất nhiều Bát Dực Ác Ma cùng nhau công kích, thành Thần Tượng lại như mai rùa đen cứng rắn không thể phá vỡ, thậm chí vòng bảo hộ không lung lay chút nào. Mức độ công kích mạnh như vậy, nếu là vòng bảo hộ bình thường chắc chắn sẽ xuất hiện một ít vấn đề, ít nhất màu sắc sẽ hơi tối, nhưng vòng bảo hộ này không có bất cứ phản ứng, điều này khiến rất nhiều Ác Ma đều nổi giận, phiền muộn vô cùng. Vưu Tinh Đại Đế vẫn luôn không có ra tay, cũng không tỏ thái độ gì, trầm mặc ngồi trong đại doanh Ác Ma. Hắn không có hạ mệnh lệnh, Ác Ma khác không dám dừng lại, chỉ có thể tiếp tục công kích. Vèo! Một Thập Dực Ác Ma lại lần nữa công kích nửa ngày thì bay xuống, đi vào trong doanh trướng, chắp tay nói: - Đại Đế, vòng bảo hộ của thành trì này căn bản không có bất cứ phản ứng, tại sao vòng bảo hộ này mạnh như vậy? Vưu Tinh Đại Đế mặt không cảm xúc giải thích: - Đây là Hồng Linh Thiên Bảo, còn là loại Hồng Linh Thiên Bảo khá mạnh, hẳn là thế lực Nhị Trọng Thiên ban cho! - Hồng Linh Thiên Bảo? Thập Dực Ác Ma thay đổi sắc mặt, nói: - Bằng vào sức chiến đấu của ta sao có thể phá vỡ Hồng Linh Thiên Bảo cường đại được? Hay là chúng ta không công thành, khiến bọn họ co đầu rút cổ ở trong thành, chúng ta chiếm cứ những chỗ khác trong Thần Giới đã? - Nếu không đánh chiếm được nơi này, bọn họ tùy thời có thể tập kích hậu phương của chúng ta! Vưu Tinh Đại Đế lắc đầu nói: - Đừng sốt ruột, đúng là chúng ta không phá nổi Hồng Linh Thiên Bảo, chúng ta không cách nào tấn công vào giết bọn họ, nhưng bản đế có biện pháp khiến bọn họ tự đi ra. - Ồ? Thập Dực Ác Ma trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng, tròng mắt màu đỏ máu chuyển động mấy vòng, hỏi: - Không lẽ Đại Đế... định sử dụng Thần Ma Đại Trận? - Đúng vậy! Vưu Tinh Đại Đế gật đầu nói: - Chúng ta bố trí một Thần Ma Đại Trận dưới thành trì, khiến nguyên tòa thành trì đều bao phủ trong đại trận, chúng ta lợi dụng căn nguyên hơi thở Ác Ma ảnh hưởng tâm tính của đám người ở bên trong, bọn họ ở bên trong phát điên nổi khùng. Bên trong có nhiều cường giả như vậy, dựa vào Lạc Quản và Tả Khâu Lộ khó mà áp chế được, đến lúc đó bọn họ chắc chắn sẽ nội loạn, sẽ tự mình mở ra vòng bảo hộ, đi ra chịu chết. - Hay! Thập Dực Ác Ma cười to bảo: - Nếu có thể ma hóa cường giả bên trong, thậm chí ma hóa Lạc Quản thì Hồng Linh Thiên Bảo này sẽ biến thành thánh thành của Ác Ma Giới chúng ta! Ác Ma tiếp tục công kích, Vưu Tinh Đại Đế bí mật bắt đầu bố trận. Thủ pháp bố trận của Ác Ma Giới rất kỳ lạ, phạm vi trận bao phủ cỡ mấy vạn dặm, Vưu Tinh Đại Đế mất tròn nửa tháng mới bố trí xong đại trận. Đại trận mở ra, không có bất cứ dị tượng, chẳng qua hơi thở Ác Ma ở bên dưới dày đặc rất nhiều. Bốn phía vốn cuồn cuộn khói đen, hơi thở Ác Ma nồng hơn không làm người trong thành có cảm giác trực quan gì. Những hơi thở Ác Ma này ở trong Thần Ma Đại Trận biến thành càng thêm có sức xuyên thấu, vô hình bắt đầu ảnh hưởng người trong thành. Năm xưa đám người Cơ đại nhân chết trong đại trận này, võ giả ở trong đại trận này sẽ vô hình bị áp chế sức chiến đấu, mức độ thẩm thấu của hơi thở Ác Ma trở nên cực kỳ khủng bố, im hơi lặng tiếng khiến cho võ giả trúng chiêu. Thành Thần Tượng là một món Hồng Linh Thiên Bảo, lực phòng ngự cực kỳ cường đại, nhưng nằm trong Thần Ma Đại Trận cũng sẽ chậm rãi bị hơi thở Ác Ma thẩm thấu vào. Một khi trong thành có hơi thở Ác Ma, sẽ vô hình ảnh hưởng người trong thành, cho dù không bị ma hóa, cũng sẽ kích phát ra cảm xúc mặt trái trong lòng bọn họ. Nếu người bên trong nội loạn thì thành Thần Tượng sẽ tự sụp đổ. Người bên trong không hề hay biết, bầu không khí yên bình, chuyện thành Thần Tượng là một món Hồng Linh Thiên Bảo đã bị truyền ra. Tuy rằng đám quân sĩ cấp thấp biết rất ít về Hồng Linh Thiên Bảo, nhưng cường giả đều hơi có nghe thấy. Hồng Linh Thiên Bảo cứng rắn không thể phá vỡ, người trong Thần Giới, dù là Cơ đại nhân đều không cách nào hủy đi. Thành Thần Tượng làm mồi, Lục Ly ở bên ngoài bố trí hành động lớn.
Chương 2297 Nấu chung một nồi
Một tin tức lặng lẽ truyền ra, sau khi kiến thức lực phòng ngự cường đại của thành Thần Tượng thì mọi người tin tưởng gấp trăm lần. Cả đám người vẻ mặt mong đợi, chờ đợi Lục Ly ra tay. Chỉ có Tả Khâu Lộ và Lạc Quản hiểu rằng thật ra bọn họ đang... kéo dài hơi tàn. Lục Ly lâu như vậy đều không có bất cứ tin tức gì, e rằng độ thiên kiếp đã thất bại, hơn nữa Lục Ly trẻ tuổi như vậy thì đi độ thiên kiếp, tâm tính bất ổn, xác suất độ thiên kiếp thất bại lên đến chín phần. Nhưng hai người có thể làm thế nào? Nếu không nói dối e rằng trong thành đã sớm nội loạn. Không ổn định đám cường giả ở trong thành, đại quân Ác Ma có lẽ bỏ qua thành Thần Tượng, Thần Giới sẽ không ngừng bị chiếm đóng, cuối cùng vạn kiếp bất phục. Hai người kỳ thực đang câu giờ, trong lòng hy vọng xa vời kỳ tích xuất hiện! Hy vọng xa vời Hiên Viên đại nhân hạ giới, hy vọng xa vời thế lực sau lưng bọn họ ra tay giúp, cũng hy vọng xa vời Lục Ly có thể độ thiên kiếp trở về! ... - Còn có thể trở về không? Trong Vạn Thọ Sơn phía tây thành Thần Tượng, Bàn Vũ Thấm hai mắt thẫn thờ nhìn Lăng Thanh Diễn. Thời gian đã qua lâu như vậy rồi, tuy ngọc phù bản mệnh của Lục Ly chưa vỡ, nhưng Bàn Vũ Thấm đã gần như đã tuyệt vọng. Lục Ly chết đi, không chỉ đại biểu mất một ‘tri kỷ’, cũng đại biểu hy vọng của Thần Giới hủy diệt, nên Bàn Vũ Thấm mới hụt hẫng, đau lòng như vậy. - Có lẽ có thể, có lẽ không thể! Lăng Thanh Diễn nằm trên ghế dài, cả người lười biếng cuộn lại, giống như con tiểu linh thú trong ngực nàng. Tuy rằng vẫn như cũ thoạt trông cực kỳ mê người, nhưng bị thiếu sức sống, không rực rỡ động lòng người như trước kia. Lăng Thanh Diễn tạm dừng một lúc, mỉm cười nhìn bầu trời nói: - Lục Ly là người có thể sáng tạo kỳ tích, nếu hắn có thể trở về là... kỳ tích! - Kỳ tích? Bàn Vũ Thấm khóe miệng lộ ra một chút nụ cười, rất là cay đắng. Lăng Thanh Diễn nói như vậy, chứng minh nàng trong lòng cũng nhận định Lục Ly không về được. Nhưng trong lòng nàng vẫn có chút hy vọng xa vời, bởi vì Lục Ly là người có thể không ngừng sáng tạo kỳ tích. Thời gian trôi qua trong khi Ác Ma liên tục công kích, Bàn Vũ Thấm thở dài nhiều lần, nháy mắt mười ngày trôi qua, bên thành Thần Tượng rốt cuộc xuất hiện một ít tình huống. Hơi thở Ác Ma lặng lẽ âm thầm xâm nhập, hơn nữa là căn nguyên hơi thở Ác Ma. Có Thần Ma Đại Trận phụ trợ, trong thành bắt đầu tràn ngập hơi thở Ác Ma thoang thoảng, không thể cảm ứng chúng nó, trong vô hình ảnh hưởng tất cả người trong thành. Trước tiên bị ảnh hưởng là những quân sĩ, trong thành trú đóng mấy chục vạn quân sĩ, lúc nửa đêm đột nhiên phát sinh tiếng còi quân doanh. Trong quân doanh phát ra một tiếng kêu to, tiếp đó rất nhiều quân sĩ ngủ say đột nhiên lao ra quân doanh, bắt đầu chém giết nhau. Tiếng còi quân doanh chớp mắt khuếch tán, tất cả quân sĩ trong quân doanh tấn công lẫn nhau, khu vực phía tây thành nháy mắt đã bị san thành đất bằng. Chờ khi đám người Tả Khâu Lộ, Lạc Quản phát hiện đi qua trấn áp thì mấy chục vạn quân sĩ đã thương vong hơn một nửa, quân sĩ còn lại đều thần chí không rõ, ánh mắt đỏ máu. Nếu không phải bọn họ dùng vực tràng trấn áp, e rằng không kéo lại đám người này được. Sau khi ăn vào một ít đan dược, số quân sĩ sống sót bình tĩnh lại. Vô số người ôm đầu khóc rống, hối hận không thôi, rất nhiều người thậm chí chém chết huynh đệ ruột ở gần mình. Náo động bị trấn áp xuống, quân doanh bị tách ra, mấy nghìn người ở chung với nhau. Đám người Tả Khâu Lộ, Lạc Quản cho rằng trong khoảng thời gian này các quân sĩ bị áp lực quá lớn, bọn họ không chú ý kỹ. Theo sau lục tục phát sinh tình huống tương tự, thế này mới dẫn tới nhóm Tả Khâu Lộ, Lạc Quản chú ý. Thời gian trôi qua ba ngày sau, mấy siêu cấp đại năng Thần Giới bởi vì chút chuyện nhỏ mà đánh nhau, còn là cường giả của Sinh Tử Điện và Thì Không Phủ. Hỗn chiến một trận, tuy rằng cuối cùng bị trấn áp, nhưng hai bên siêu cấp đại năng Thần Giới đã chết mười mấy người. Sau đó lục tục phát sinh vài việc, ví dụ một Chí Tôn Thần Giới bị một quân sĩ chọc giận, trực tiếp ra tay đồ hàng nghìn quân sĩ. Thí dụ như một Chí Tôn Thần Giới của Sinh Tử Điện bởi vì vụ xung đột trước đó của người phe mình và Thì Không Phủ, ra tay giết mấy siêu cấp đại năng Thần Giới. Khi Chí Tôn Thần Giới này hành động, mọi người đều cảm giác không thích hợp. Đại quân Ác Ma ở bên ngoài, kẻ địch lớn trước mắt mà trong nhân tộc hỗn loạn? Hơn nữa liên tiếp xảy ra vấn đề, nếu nói trong chuyện này không có vấn đề thì con nít ba tuổi đều không tín. Chủ yếu là... Nhóm Lạc Quản, Tả Khâu Lộ cảm giác trong lòng mình hơi là lạ, khi Chí Tôn Thần Giới kia ra tay, có một khoảnh khắc bọn họ động sát khí, suýt chút hợp sức giết Chí Tôn Thần Giới này. Bọn họ là một trong những lãnh tụ nhân tộc, hiểu rõ kẻ địch lớn của nhân tộc ở trước mắt, tuyệt đối không thể tự tàn sát nhau, vậy mà bây giờ nảy ra ý nghĩ như vậy? Bọn họ đều là người vượt qua thiên kiếp, tâm tính luôn trầm ổn, không thể nào bởi vì một ít việc nhỏ thay đổi nguyên tắc của chính mình. Hiện tại lại suýt chút thay đổi, việc này chứng minh tâm tính của bọn họ bị ảnh hưởng, bị... ngoại vật ảnh hưởng! - Có mùi của hơi thở Ác Ma! Lạc Quản cẩn thận cảm ứng một chút, đột nhiên giật mình kêu lên, trong mắt nàng lần đầu tiên xuất hiện hoảng loạn. Thành Thần Tượng là bùa hộ mệnh của nàng, thậm chí của Thần Tượng Tông, hiện tại bùa hộ mệnh này bị phá? Hỏi sao nàng không sợ hãi? - Quả thực có hơi thở Ác Ma! Tả Khâu Lộ cảm ứng một phen cũng phát hiện vấn đề, một đám Chí Tôn Thần Giới cùng siêu cấp đại năng Thần Giới đều luống cuống. Nếu tiếp tục đợi ở đây, bọn họ hoặc tàn sát lẫn nhau mà chết, hoặc là cuối cùng sẽ bị ma hóa, biến thành ma nô! - Rút lui đi, tông chủ! Tả Khâu Lộ khe khẽ thở dài, đại biểu cường giả khác nói ra câu nói này. Lạc Quản trầm ngâm giây lát, vô lực phất tay: - Rút lui, bỏ... thành Thần Tượng!
Chương 2298 Hài tử bị vứt bỏ
Tả Khâu Lộ vội đi xuống sắp xếp, trong thành này có tế đàn truyền tống của Thì Không Phủ. Lạc Quản ngồi xếp bằng trong đại điện, thẫn thờ như mất đi hồn phách, mất đi thành Thần Tượng, Thần Tượng Tông không chỉ mất đi bùa hộ mệnh, Thần Giới cũng mất đi lá chắn cuối cùng. - Không tốt! Giây lát sau, Lạc Hoàng đột nhiên kinh hoảng thất thố chạy tiến vào, trong mắt tràn ngập kinh hoàng, run run môi nói: - Tông chủ, không gian bên này bị phong ấn, tế đàn truyền tống của Thì Không Phủ mất hiệu lực... - A! Sắc mặt của Lạc Quản phút chốc không còn chút máu. Phần lớn cường giả Thần Giới đều ở đây, nay xem ra sắp bị nấu chung một nồi. Chờ những người này toàn bộ chết đi, Thần Giới còn cứu được không? Mấy chục Chí Tôn Thần Giới, siêu cấp đại năng Thần Giới có hơn ba nghìn người, mấy vạn đại năng Thần Giới, mấy chục vạn quân sĩ. Tuy bấy nhiêu đây không phải tổng số lượng cường giả và quân đội Thần Giới, nhưng cường giả ít nhất chiếm cứ bảy phần trong Thần Giới. Lạc Quản tung ra lời nói dối lớn nhất là bọn họ làm mồi, Lục Ly ở bên ngoài mưu đồ hành động lớn. Hiện tại chúng cường giả không biết Lục Ly có hành động gì không, ít nhất... bọn họ thật sự thành mồi, còn là loại tùy thời bị ăn mất, không cần đợi Ác Ma tấn công vào, không lâu sau người trong thành sẽ tự tàn sát nhau đến chết. Tả Khâu Lộ thử các loại biện pháp, khởi động mấy tế đàn truyền tống, còn vận dụng trận thạch đặc biệt. Nhưng căn bản không cách nào truyền tống, không gian đều bị phong ấn, nơi này là một cái lao tù, làm sao có thể truyền tống đi? Nếu muốn truyền tống thì chỉ có một biện pháp, đó là mở ra vòng bảo hộ của thành trì, mấy cường giả ra tay chấn vỡ phong ấn không gian. Tiếp theo tế đàn truyền tống nháy mắt truyền tống, như vậy có lẽ còn có thể chạy trốn một vài người. Nhưng tế đàn truyền tống số người có hạn, vòng bảo hộ thành trì vừa mở ra, đại quân Ác Ma sẽ xông tới. Rõ ràng bốn phía đã ràng bố trí đại trận, sức chiến đấu của mọi người sẽ bị áp chế, ba Thập Dực Ác Ma ra tay, trừ những người chớp mắt trốn đi, những người khác đều sẽ chết! Hy sinh phần nhỏ, thành tựu phần lớn. Ai có lòng tốt đó? Hơn nữa, cho dù chạy trốn một vài người thì làm được gì? Đa số cường giả chết trận, còn lại một vài người có thể làm cái gì? Tả Khâu Lộ, Lạc Quản không dám nhắc đến cách này. Hiện tại tâm tính của đám người trong vô hình bị ảnh hưởng thay đổi, nhắc tới chuyện này e rằng đám người đều sẽ nghi kỵ, có lẽ càng dễ dàng nội loạn... Muốn chết hãy chết cũng nhau! Lạc Quản, Tả Khâu Lộ cũng có ý nghĩ này, nếu thật sự không còn cách nào áp chế, vậy mở ra vòng bảo hộ, tập thể ra ngoài chết trận trong oanh liệt. Thần Giới sắp bị hủy diệt, sống cũng không có ý gì. Về sau nếu Thần Giới có thể tiếp tục giữ lại, bọn họ sẽ lưu danh sách sử. Lạc Quản lại tung ra lời nói dối lớn, khiến mọi người kiên trì, tuyệt đối không thể loạn, nàng thu được tin tức, bên Lục Ly bố trí sắp xong, sắp có hành động. Đến lúc đó mọi người phối hợp cùng nhau, trong ngoài tiếp ứng hoàn toàn đánh tan tác đại quân Ác Ma. Đã không bao nhiêu người tin lời nói dối này, nhưng mọi người giờ phút này có thể làm cái gì? Trừ gửi gắm hy vọng vào Lục Ly ra còn có biện pháp gì? Tả Khâu Lộ, Lạc Quản phái tất cả Chí Tôn Thần Giới ra ngoài, từng giây từng phút giám thị, trấn áp tất cả quân sĩ cùng cường giả, tránh cho có người khống chế không được bắt đầu đồ sát lẫn nhau. Bởi vì có Chí Tôn Thần Giới trấn giữ, đám người Lạc Quản luôn giám thị, trong thành tạm thời bình tĩnh trở lại. Nhưng mọi người đều rất rõ ràng, bình tĩnh chỉ là tạm thời, nếu trong vòng một, hai tháng mà thế cục không đảo ngược, e rằng trong thành không còn sót lại vài người, sẽ tàn sát lẫn nhau chết hết. - Lục Ly ơi là Lục Ly, rốt cuộc ngươi sống hay chết rồi? Lạc Quản đứng ở hậu viện, thở dài thườn thượt, nét mặt tràn ngập tự giễu. Lục Ly từng là kẻ thù một sống một chết với Thần Tượng Tông, không ngờ rằng hiện tại nàng còn mong đợi đến cứu bọn họ? - Ngươi nhất định phải sống, tuyệt đối phải sống! Lạc Hoàng đứng sau lưng Lạc Quản, ngước nhìn hư không, nàng thì thào âm thanh chỉ có bản thân nghe thấy: - Chỉ cần ngươi có thể sống, chỉ cần ngươi có thể cứu Thần Giới thì dù bắt Lạc Hoàng làm trâu làm ngựa, làm nô làm thiếp, ta đều không oán không hối hận... ... Lục Ly còn sống, nhưng bộ dạng của hắn khó coi còn hơn đã chết. Hắn còn ở trong tâm hồn kiếp, vác đao chạy nhanh, không ngừng công kích, mắt hắn đỏ như máu, đỏ kinh dị. Trên mặt hắn nổi các sợi gân xanh, tóc đã sớm mọc ra, xõa tóc rối xù, khuôn mặt dữ tợn, không ngừng phát ra tiếng rống như dã thú, bộ dạng như lệ quỷ. Trong linh hồn của Lục Ly bị cảm xúc tiêu cực chiếm cứ, hoàn toàn không có một chút ý thức tỉnh táo, thể lực, Thần Lực, năng lực tinh thần của hắn bị tiêu hao nhiều, giờ phút này tốc độ chậm rất nhiều, nếu tiếp tục thế này thì hắn chỉ có đường chết. Không có ngoại lực trợ giúp, phỏng chừng hắn rất khó tỉnh lại. Tâm tính của hắn quá yếu ớt, hoàn toàn không đạt đến mức độ thiên kiếp, kết cục cưỡng ép độ thiên kiếp đã sớm định sẵn. Thật ra cũng có ngoại lực muốn giúp thí dụ như Huyết Linh Nhi! Huyết Linh Nhi biết tình huống của Lục Ly rất nghiêm trọng, nàng không ngừng cố gắng đánh thức hắn, nhưng không có bất cứ tác dụng gì, truyền âm của nàng không thể khiến Lục Ly tỉnh lại một phút nào. Huyết Linh Nhi rất là sốt ruột, nàng lại hoàn toàn không biết nên làm sao, chỉ có thể cảm thụ được linh hồn của Lục Ly càng lúc càng hỗn loạn, càng lúc càng táo bạo. Oong! Huyết Linh Nhi vào thời khắc này đột nhiên khống chế Thần Thi từ trong Thiên Tà Châu bay ra, mới vừa bay ra đã bị Lục Ly một đao chém bay, pháp trận trong Thần Thi bị chấn hỏng rất nhiều. Vèo! Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi bay nhanh xuống dưới, dường như mặc kệ Lục Ly. Tuy pháp trận của Thần Thi bị chấn hỏng một ít, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh, Huyết Linh Nhi khống chế Thần Thi cấp tốc bay ra tâm hồn kiếp, bay hướng lôi đình kiếp bên dưới.
Chương 2299 Sống lại
Huyết Linh Nhi làm như vậy khá mạo hiểm, bởi vì nàng là hồn thể, ẩn thân trong Thần Thi. Gặp lôi điện oanh kích, Thần Thi có lẽ sẽ không bị gì, nhưng Huyết Linh Nhi rất có thể bị lôi điện tươi sống đánh chết. Xèo xèo! Quả nhiên, Thần Thi đã lao xuống dưới, vô số lôi điện lập tức ập đến, nhiều pháp trận trong Thần Thi chưa bị hủy, hút những lôi điện này vào. Huyết Linh Nhi lập tức chui vào pháp trận nằm ở trung tâm nhất Thần Thi, những lôi điện này không cách nào đi vào bên trong. Huyết Linh Nhi như trút được gánh nặng, cấp tốc khống chế Thần Thi bay xuống, Huyết Linh Nhi tìm kiếm bốn phía. - Grào grào! Phương xa truyền đến một tiếng gầm, Tiểu Bạch cưỡi Thần Sơn bay vọt tới, Tiểu Bạch nhận thức Thần Thi, tưởng là Lục Ly trở về. Huyết Linh Nhi không thể nói chuyện, cũng không thể truyền âm cho Tiểu Bạch, chỉ có thể khống chế Thần Thi làm động tác tay. Tiểu Bạch chớp chớp mắt, cái hiểu cái không. Vèo! Huyết Linh Nhi bay lên trên, Tiểu Bạch lập tức bay theo. Nha Cổ trong Thần Sơn nhận được mệnh lệnh là luôn đi theo Tiểu Bạch, cho nên cũng bay theo sau. Rất nhanh lao ra lôi đình kiếp, Thần Thi mang theo Tiểu Bạch xông vào tâm hồn kiếp. Thần Thi làm như vậy là phi thường mạo hiểm, bởi vì Tiểu Bạch là sinh linh, cũng có linh hồn. Nếu Tiểu Bạch đi vào nơi này, bị tâm hồn kiếp công kích có lẽ cũng bị mất mạng luôn. - Grào grào! Tiểu Bạch một đường đi theo Thần Thi, đi vào tâm hồn kiếp nhưng nó không bị gì. Huyết Linh Nhi lập tức tăng tốc độ, mang theo Tiểu Bạch lao tới chỗ Lục Ly. Huyết Linh Nhi không biết làm cách nào cứu Lục Ly, nó chỉ biết chính mình không có biện pháp, cho nên nó đơn thuần muốn mang Tiểu Bạch đến, xem thử Tiểu Bạch có cách nào không? - Giết, giết, giết! Phương xa truyền đến từng tiếng gầm rú như dã thú. Tiểu Bạch nghe thấy âm thanh thì lông đều dựng lên, nó hóa thành một luồng sáng bay đi! - A? Lục Ly cảm giác không gian bên này dao động, cảm thụ được hơi thở của sinh linh, hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, giơ chiến đao Hàn Phong, xoay người vung mạnh, muốn chém ra Chân ý Sát Đế mạnh nhất. Trong đầu hắn bị cảm xúc tiêu cực bạo ngược chiếm cứ, hiện tại hắn ước gì chém hết sinh linh xung quanh, Tiểu Bạch tự đưa lên cửa, chủ động cho hắn trút cảm xúc. - Grào grào, grào grào! Tiểu Bạch sốt ruột kêu to, một đường lao nhanh đến, Lục Ly giơ đao chém, một luồng sáng đỏ máu vụt qua, Tiểu Bạch bị chém bay đi xa, máu tưới không trung. - Grào grào! Tiểu Bạch rất nhanh lại kêu to lao nhanh đến, lông máu trắng bị máu tiên nhuộm đỏ, trong con mắt nhỏ đều là không dám tin tưởng, dường như không tin Lục Ly sẽ công kích nó? Xoẹt! Lục Ly cơ hồ không có chần chừ, chiến đao vung lên cao rồi chém mạnh xuống. Một ánh đao màu đỏ máu gào thét mà đi, Tiểu Bạch lại lần nữa bị chém bay đi, lần này càng thảm, một chân bị chém đứt. Sức phá hoại của Chân ý Sát Đế quá mạnh, Tiểu Bạch không chịu nổi. - Grào grào... Qua giây lát, Tiểu Bạch lại lì lợm bay tới, trong con mắt nhỏ không còn ngạc nhiên nghi ngờ, chỉ có đau lòng. Cái đuôi nhỏ bị máu nhuộm đỏ phe phẩy, vẻ mặt ủy khuất nức nở không ngừng, giống như một hài tử bị phụ thân vứt bỏ. - Chết! Bên kia Lục Ly gầm rống lao nhanh đến, trong chiến đao Hàn Phong lấp lóe tia sáng lạnh chiếu vào con ngươi như trân châu của Tiểu Bạch, trông đặc biệt chói mắt. - Grào grào! Tiểu Bạch không có tránh né, cứ như thế ngửa đầu nhìn Lục Ly, trong con mắt nhỏ đều là đau lòng ủy khuất, còn có nước mắt lấp lánh. Bộ dạng tội nghiệp đó đáng yêu đến mức có thể hòa tan trái tim sắt đá. Đao đột nhiên... dừng! Chiến đao Hàn Phong cách bên trên Tiểu Bạch chưa đầy trăm trượng thì dừng lại. Cơ thể Lục Ly rung bần bật, trên mặt lộ biểu cảm giãy giụa mãnh liệt, các cơ trên mặt vặn vẹo, Lục Ly ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào thét. - A!!! Lục Ly hai mắt đỏ máu, tóc bù xù xõa ra, trên mặt nổi gân xanh, trên người dày đặc sát khí, khiến hắn thoạt trông giống như một cự ma kình thiên. Bộ dạng như vậy nếu bị Thần Linh bình thường nhìn thấy e rằng sẽ bị dọa nhũn người. - Grào grào! Nhưng Tiểu Bạch không sợ chút nào, bởi vì ở trong lòng nó, Lục Ly là người thân thiết nhất của nó. Tuy rằng Lục Ly vừa rồi công kích nó, chém đứt một chân của nó, nhưng nó vẫn sẽ không bỏ Lục Ly mà đi. Nó không ngừng kêu, hy vọng Lục Ly có thể tỉnh táo lại, ôm nó vào ngực. - A! Lục Ly liên tục ngửa mặt lên trời gầm lên, giống như một con dã thú bị xích sắt trói, tay và thân thể rung bần bật, thần binh Hàn Phong lặp lại giơ lên cao rồi hạ xuống. Rất rõ ràng, Tiểu Bạch xúc động nỗi lòng của Lục Ly, hai loại ý nghĩ luân phiên trong đầu hắn, tranh đoạt quyền chủ đạo linh hồn của hắn. Hơi thở bạo ngược trên người Lục Ly quá nồng, Tiểu Bạch không dám tới gần, chỉ có thể ở yên một chỗ không ngừng kêu to. Cái chân gãy và vết thương trên người còn đang chảy máu, nhưng nó như không biết, con mắt nhỏ nhìn chằm chằm Lục Ly, lớn tiếng gầm rống. Đáng tiếc trên người nó không có bất cứ thú uy, dù rống bằng âm thanh lớn nhất nhưng cảm giác như cún con nức nở, kể ra ủy khuất của mình. - A!!! Lục Ly tiếp tục la hét gầm rống, thời gian chậm rãi trôi, sau một nén hương sát khí trên người hắn rõ ràng giảm dần dần, màu đỏ thẫm trong mắt cũng dần mất đi, chiến đao nhiều lần giơ lên vào thời khắc này hoàn toàn buông xuống. Rốt cuộc! Lục Ly ngừng gầm rống, hắn nhắm mắt lại, lưng còng ngồi xổm dưới đất, thở hồng hộc, hít thở nặng nề như trâu. - Grào grào! Tiểu Bạch kêu hai tiếng, chậm rãi tới gần. Lục Ly ở bên kia không ngẩng đầu, cũng không có mở mắt ra, đột nhiên khoát tay nói: - Tiểu Bạch, ngươi đừng nhúc nhích, hãy tự chữa thương trước, nghe lời... - Grào grào! Nghe thấy Lục Ly nói chuyện, Tiểu Bạch lập tức vui vẻ rống to. Linh trí của Tiểu Bạch rất cao, xem trạng thái vừa rồi của Lục Ly thì nó biết đã xảy ra chuyện, giờ nghe lời Lục Ly nói, việc này chứng minh Lục Ly lại biến trở về, vẫn là chủ nhân mà nó quen thuộc. Lục Ly cứ như thế ngồi xổm không nhúc nhích, gân xanh nổi lên trên mặt còn chưa lặn xuống, sắc đỏ máu còn đọng trong mắt. Trong khoảng thời gian này hắn tốn nhiều thể lực, Thần Lực, năng lực tinh thần, giờ phút này đặc biệt yếu ớt.
Chương 2300 Sống lại
Mặc dù như vậy, trong lòng Lục Ly vẫn là đặc biệt kích động, bởi vì tỉnh táo lại, hắn sống lại! Thật ra khoảng thời gian trước, Lục Ly vẫn luôn mơ hồ có chút cảm giác. Nhưng ý thức tỉnh táo của hắn hoàn toàn bị áp chế, đừng nói chủ đạo linh hồn, muốn nhúc nhích cũng không được, bị cảm xúc tiêu cực xung quanh áp chế. Bản thân hắn làm rất nhiều nỗ lực, nhưng lâu như vậy bản thân hắn đều tuyệt vọng, cảm giác linh hồn sắp hoàn toàn chìm đắm. Lại không ngờ rằng Huyết Linh Nhi đột nhiên gọi Tiểu Bạch lên, Tiểu Bạch không bị tâm hồn kiếp ảnh hưởng. Giống như hài tử trên hòn đảo biển nhỏ ở Ác Ma hải vực, Tiểu Bạch mang đến xúc động lớn cho trái tim Lục Ly, thành công khiến linh hồn của hắn xuất hiện một chút khe hở. Ý thức tỉnh táo của Lục Ly đi vào khe hở này, không ngừng xé rách miệng lỗ, cuối cùng hắn hoàn toàn tỉnh táo lại, áp chế cảm xúc tiêu cực. Hắn sống lại! Lần này nếu không nhờ Tiểu Bạch thì chắc chắn linh hồn của hắn sẽ chìm đắm, niềm vui sống sót sau tai nạn chiếm trọn linh hồn của Lục Ly. Nhưng hắn cũng không có thả lỏng cảnh giác, mà lo ổn cố, cho nên hắn khiến Tiểu Bạch đừng đến gần. Lục Ly nghỉ ngơi khoảng một nén nhang thời gian mới khoanh chân trong không trung, ăn mấy viên đan dược, linh dược bổ dưỡng linh hồn, hắn bắt đầu chải vuốt linh hồn. Loại bỏ cảm xúc tiêu cực sót lại trong linh hồn, hắn hoàn toàn ổn cố nội tâm. Một canh giờ, hai canh giờ, năm canh giờ! Vết thương của Tiểu Bạch bắt đầu lành lại, nhưng nó không có linh dược, không cách nào khiến chân mọc ra, Lục Ly vào thời khắc này rốt cuộc mở mắt ra. Lục Ly lập tức bay về phía Tiểu Bạch, ôm nó vào trong ngực, vẻ mặt áy náy nói: - Tiểu Bạch, thực xin lỗi, vừa rồi ta thần chí không rõ ngộ thương ngươi. Ngươi mau ăn viên đan dược này, chân của ngươi rất nhanh có thể mọc ra. Lục Ly lấy ra linh dược cho Tiểu Bạch nuốt vào, Tiểu Bạch ủy khuất nức nở mấy tiếng, theo sau thiếp ngủ trong vòng tay của hắn. Lục Ly liếc hướng Thần Thi ở gần đó, truyền âm: “Đa tạ ngươi, Huyết Linh Nhi!” “Nên làm, chủ nhân có thể khôi phục thì tốt rồi!” Huyết Linh Nhi truyền âm lại đây, theo sau chủ động khống chế Thần Thi bay tới. Lục Ly thu Thần Thi và Tiểu Bạch, Thần Sơn vào trong Thiên Tà Châu, mắt hắn nhìn đỉnh đầu, trên mặt tràn ngập ánh sáng tự tin. Trải qua tâm kiếp lần này, cảm giác linh hồn của hắn lại lần nữa được đến thăng hoa. Nếu tâm kiếp lại đến lần nữa, Lục Ly có nắm chắc tuyệt đối giữ bình tĩnh. Lục Ly không tiếp tục nghỉ ngơi, bay nhanh lên trời, theo như bí tịch ghi, vượt qua hồn kiếp cùng tâm kiếp xem như là vượt qua thiên kiếp. Vèo! Lục Ly rất nhanh bay ra sương màu hồng, Lục Ly phát hiện bên trên có lớp mây mù màu vàng, mắt hắn hơi sáng ngời, trên bí tịch ghi rõ ràng, nhìn thấy mây mù màu vàng đại biểu thành công vượt qua thiên kiếp. - Đến đây! Lục Ly đứng sừng sững trên hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm mây mù màu vàng, chờ đợi... thiên địa ban cho! Vượt qua thiên kiếp rồi thì pháp tắc thiên địa sẽ công nhận ngươi, ban một ít thiên địa tinh hoa cho ngươi, khiến ngươi các mặt đều thăng hoa tăng tiến. Oong! Mây mù màu vàng bên trên mấp máy, rồi mây mù từ giữa tản ra, một luồng sáng vàng chiếu xuống, bao trùm Lục Ly. - A! Lúc này Lục Ly thật tự nhiên khép mắt lại, toàn thân đều thả lỏng đến cực độ, hắn cảm giác như mùa đông chui vào suối nước nóng, hoặc như lúc nhỏ nhào vào vòng tay của mẫu thân. Loại cảm giác này rất thư thái, mỗi một lỗ chân lông đều hơi khuếch trương, từ đầu thoải mái đến chân. Lục Ly cảm ứng từng lũ năng lượng màu vàng đang thẩm thấu vào thân thể, linh hồn của hắn, thân thể nhanh chóng tăng tiến, linh hồn cũng không ngừng tăng cường. Thiên địa ban cho! Lực lượng thuần túy nhất, năng lượng tinh hoa nhất. Loại cảm giác này quá tuyệt vời, tuyệt vời đến nỗi khiến người có chút say, không muốn tỉnh lại. Lục Ly híp mắt, cảm thụ được thân thể, linh hồn bao gồm Thần Lực đều không ngừng tăng lên, hắn hy vọng... thời gian sẽ tạm dừng vào giây phút này, năng lượng màu vàng đừng ngừng. Đáng tiếc! Lý tưởng thật đẹp, hiện thực rất tàn khốc, qua một nén nhang thời gian, mây mù màu vàng bên trên mấp máy, sau đó ánh sáng màu vàng biến mất. Vù vù vù! Lục Ly có chút quyến luyến không tha mở mắt ra, ngước nhìn đỉnh đầu, theo sau hắn lần nữa khép mắt lại cảm ứng. Giây lát sau hắn nhẹ gật đầu, tuy rằng chỉ có thời gian một nén nhang ngắn ngủi, thân thể, Thần Lực, linh hồn của hắn đều tăng lên nhiều. Đặc biệt là thân thể, hiện tại mạnh cỡ nào thì bản thân hắn đều không biết. “Ta độ thiên kiếp đã bao lâu?” Lục Ly mơ hồ chớp chớp mắt, ngơ ngẩn xuất thần giây lát, hắn bay nhanh xuống dưới. Trong khoảng thời gian hắn vắng mặt, Thần Giới làm ơn đừng bị hủy diệt! Lao ra tâm hồn kiếp, đi vào lôi đình kiếp thì Lục Ly khựng lại. Trong lôi đình kiếp có thể tăng lên thân thể, bảy trăm hai mươi huyệt vị không có hấp thu đủ lực lượng lôi điện, càng miễn bàn bão hòa. Rất nhiều huyệt đạo thậm chí mới hấp thu ít ỏi lực lượng lôi điện, hắn cảm giác cho dù ở đây trên trăm năm nghìn năm, huyệt đạo đều sẽ không bão hòa. Cho nên Lục Ly có chút chần chừ, có muốn ở đây một khoảng thời gian, khiến thân thể hấp thu đủ lực lượng lôi điện, tăng tiến thân thể thêm không? Nếu thân thể của hắn cường đại đến mức Thập Dực Ác Ma không cách nào đánh bị thương, vậy thì một mình hắn có thể trấn áp tất cả Ác Ma. Cho dù không giết được Thập Dực Ác Ma cũng dư sức giết Ác Ma khác. Nhưng Lục Ly đã quên thời gian trôi qua bao lâu, hoàn toàn không rõ tình huống hiện tại của Thần Giới. Lỡ như Thần Giới sắp bị hủy diệt, hắn sẽ hối hận áy náy cả đời. “Thôi, ở trong lôi đình kiếp ba ngày vậy, ba ngày sau về Thần Giới!” Lục Ly quyết định, hắn còn thả Tiểu Bạch ra, tốc độ của hắn nhanh đến mức tận cùng lao vào lôi đình kiếp. Lôi điện bốn phía thoáng chốc bị lôi kéo, tốc độ của Lục Ly quá nhanh. Hắn không biết cụ thể nhanh đến mức nào, nhưng chắc chắn nhanh hơn Chí Tôn Thần Giới bình thường rất nhiều, thân thể cường đại khiến tốc độ của hắn tăng lên rất nhiều. - Grào grào!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất