Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2286 Thế bất bại
Trong mỗi khúc xương, cơ bắp, sắc mặt của Thần Thi đều bố trí pháp trận. Cảm giác trong thân thể của Thần Thi có tấm lưới vô hình, tấm lưới đó có năng lực cường đại, có thể khiến thân thể của Thần Thi trở nên cực kỳ cường đại. “Những pháp trận này của hắn làm sao khắc lên?” Lục Ly nhíu chặt chân mày có chút không nghĩ thông, nếu dùng cách khắc họa bình thường thì pháp trận rất dễ dàng tiêu tan. Nhưng pháp trận trong người Thần Thi khắc dấu vĩnh cữu, nhiều lần pháp trận của Thần Thi bị hủy có thể tự động chữa trị. “Huyết Linh Nhi...” Lục Ly quan sát giây lát, hỏi thăm: “Ngươi cảm thấy muốn khắc họa pháp trận trong cơ thể người thì làm cách nào? Có thể khiến pháp trận khắc dấu vĩnh viễn trong thân thể.” “Khắc họa pháp trận trong cơ thể người?” Huyết Linh Nhi trầm ngâm, hơn nửa ngày mới đáp lại: ""Nếu chỉ là thủ đoạn tầm thường e rằng không được, nhất định phải nhờ cậy lực lượng bên ngoài. Nếu như có thể có năng lượng cường đại rót vào, chủ nhân dẫn đường những năng lượng này, ở trong thân thể khắc họa thành pháp trận, cùng thân thể ngưng kết với nhau. Như vậy liền có thể bảo tồn trong thời gian dài, mà còn nhất định phải thỉnh thoảng bổ sung năng lượng, nếu không thì những pháp trận này sẽ chậm rãi tan biến."" “Năng lượng bên ngoài?” Lục Ly cau mày đăm chiêu, có phải là có thể hấp thu linh khí thiên địa, dùng Thần Lực khắc họa? Nhưng Thần Lực có thể khắc họa được không? Uy lực của Thần Lực không đủ lớn, khá ôn hòa, e rằng không cách nào dung hợp. Đùng! Trên bầu trời, một ngũ thải thần lôi gào thét đánh xuống, đánh trúng Lục Ly, một luồng năng lượng bá đạo chạy khắp người hắn, đánh bị thương cơ bắp cốt cách đã nhiều lần chữa lành. - A! Cơ thể Lục Ly bản năng co giật, nhưng tim hắn đập nhanh, không phải bị lôi điện phóng điện giật. Mà là hắn phát hiện một loại năng lượng rất bá đạo, lực lượng lôi điện. Lôi điện có hai tầng thuộc tính hủy diệt và trọng sinh, cực kỳ bá đạo, nó có thể hủy xương cốt trong cơ thể Lục Ly, mà hủy đi chẳng khác nào trọng sinh? Khi trọng sinh, Lục Ly có thể nhờ cậy lực lượng lôi điện khắc họa pháp trận trong người rồi. Cơ bắp và xương mới sinh khắc họa vào pháp trận thì chẳng phải là dung hợp hoàn mỹ? Khắc họa pháp trận tụ lôi, Lục Ly sẽ tích trữ lôi điện vào bảy trăm hai mươi huyệt vị, đến lúc đó tùy thời có thể triệu tập lực lượng lôi điện bổ sung pháp trận, hết thảy vô cùng hoàn mỹ. “Được rồi, cứ vậy đi!” Lục Ly rộng mở sáng sủa, trong lòng hắn kích động không thôi, lần này nếu thành công, thân thể của hắn có lực phòng ngự tuyệt đối tăng mạnh gấp chục lần, trăm lần! Hậu viện Tuyết Nguyệt Miếu, Lăng Thanh Diễn lười biếng nằm nghiêng trên cái ghế dài, dáng người hoàn mỹ của nàng bởi vì nằm nghiêng càng tỏ ra khoa trương, nếu có trai tân nào ở đây e rằng nhìn một cái thì sẽ chảy máu mũi. Lăng Thanh Diễn giơ một bàn tay ngọc vuốt nhẹ tiểu linh sủng màu trắng nằm trước ngực, một bàn tay khác cầm một linh quả, nhai từng miếng nhỏ, ánh mắt nhìn Bàn Vũ Thấm ngồi khoanh chân bên cạnh, hỏi: - Thấm nha đầu, đã bao nhiêu ngày rồi? Bàn Vũ Thấm mở mắt ra, nói: - Hai mươi ba ngày. Lăng Thanh Diễn ngước nhìn bầu trời, chân mày đẹp hơi cau, lẩm bẩm: - Tính thời gian thì hắn hẳn là hoặc là chết rồi, hoặc là vượt qua thiên kiếp, hắn ở bên trên làm cái gì? Bàn Vũ Thấm trong tay cầm một miếng ngọc phù bản mệnh, ngọc phù này cũng không có vỡ vụn, chứng minh Lục Ly không chết. Nàng nhẹ lắc đầu nói: - Ta cũng không biết, hắn hẳn là gặp được vấn đề khó khăn nào đó, bị kẹt trong trọng thiên kiếp nào rồi. - Hy vọng không phải đệ tam trọng! Lăng Thanh Diễn thở dài trầm giọng nói: - Nếu kẹt ở đệ nhất trọng, đệ nhị trọng còn cứu được, kẹt ở đệ tam trọng tâm hồn kiếp, vậy không ai có thể cứu hắn. Bị kẹt ở đệ tam trọng tâm kiếp càng lâu thì khả năng linh hồn chìm đắm càng lớn, nếu linh hồn của hắn chìm đắm thì Thần Giới cũng... nguy. - Yến Vương! Bàn Vũ Thấm đứng lên chắp tay nói: - Ngươi có thể đi lên xem được không? Nếu được thì hãy giúp đỡ hắn. - Không thể, cũng không giúp được! Lăng Thanh Diễn mím môi nói: - Chỉ có thể tự mình vượt thiên kiếp, nếu có người ngoài đi hỗ trợ sẽ vi phạm pháp tắc thiên địa, đến lúc đó ta cùng Lục Ly đều sẽ bị nháy mắt đánh chết. Việc này không ai có thể hỗ trợ, nếu không thì Chí Tôn Thần Giới đã đi cả lũ. Ngươi đấy, quan tâm sẽ bị loạn. - Vâng! Bàn Vũ Thấm cười gượng gạo, nhìn trên bầu trời, thì thào: - Hắn còn có thể trở về sao? Cần bao lâu mới có thể trở về? - Một tháng! Lăng Thanh Diễn cũng nhìn lên trời cao, nói: - Trong một tháng hắn còn chưa trở về thì... vĩnh viễn không về được! ... Quanh Tuyết Nguyệt Miếu có nhiều thám báo, thám báo đứng đầu nhân tộc đa số tụ tập trong chỗ này. Nhưng thú vị là... cách Tuyết Nguyệt Miếu nghìn dặm có một ngọn núi lớn, trong núi có một sơn cốc yên lặng, trong sơn cốc có hai lão giả đang đánh cờ, những thám báo hàng đầu không tra tra xét ra hai lão giả này. Hai người này là lão giả, một lão giả nhỏ gầy quắc thước, lão giả thứ hai thoạt trông giống như cao nhân đắc đạo, trong tay còn cầm cây quạt hương bồ. - Hai mươi ba ngày! Lão giả nhỏ gầy nhìn lão giả cầm quạt hương bồ phía đối diện, hỏi: - Tinh Hoàng, ngươi không định đi lên nhìn xem? Lỡ như tiểu tử Lục Ly chết ở bên trên thì sao? Ngươi đã đến đây chứng minh ngươi rất để ý sự sống chết của Lục Ly, đã như vậy tại sao không giúp đỡ hắn? - Huyết Hoàng, ngươi vẫn cố chấp như vậy. Tinh Hoàng vuốt vuốt râu dài, cười nói: - Nếu muốn giúp hắn, lúc ở Cửu Giới ta đã giúp rồi. Ngươi có từng nghĩ đến nếu lúc ở Cửu Giới mà ta giúp hắn sẽ có kết cục thế nào không? - Giúp hắn lúc ở Cửu Giới? Huyết Hoàng sửng sốt, chưa từng nghĩ đến điều này. Tinh Hoàng đặt một quân cờ xuống: - Nếu ta giúp Lục Ly khi ở Cửu Giới, giúp hắn tru sát người của Nhan gia, giúp hắn thống nhất Cửu Giới thì Lục Ly có thể phi thăng nhanh như vậy sao? Lại thí dụ như đến Thần Giới rồi, ta giúp hắn đánh chết Nhan Thiên Cương, giúp hắn đánh chết Dực Thần, giúp hắn tru sát hết thảy kẻ địch, vậy thì Lục Ly bây giờ sẽ ra sao? Hiện tại hắn có được sức chiến đấu như thế nào?
Chương 2287 Thế bất bại
- Cái này... Huyết Hoàng bị hỏi hoàn toàn không biết như thế nào tiếp lời. Tinh Hoàng mỉm cười, nói tiếp: - Nếu Lục Ly không đi vào mộ Nguyệt Đế, không đi Thần Khí Các, không bị Thần Tượng Tông truy sát. Không đi U Yến Chi Địa, không vào mộ Quỷ Vương, không đi Ác Ma Hải Vực thì Lục Ly ngày hôm nay có thể đạt đến độ cao như vậy sao? Sức chiến đấu có thể tăng lên nhanh như vậy không? Huyết Hoàng ra chiều đăm chiêu, dường như hơi hiểu. Tinh Hoàng bưng lên chén trà uống một ngụm, nói: - Thế giới này không thiếu thiên tài kinh tài tuyệt diễm, không phải không có người tư chất tốt hơn Lục Ly. Thí dụ như Bàn Vũ Thấm, thí dụ như Lạc Hoàng, như Tả Khâu Viêm. Nhưng tại sao Lục Ly có thể vượt qua bọn họ? Có thể trở thành hàng đầu Thần Giới? Đóa hoa trong nhà ấm sao có thể chịu nổi giông tố vùi dập? Ưng con không học cách giương cánh làm sao bay lượn bầu trời? Có khi trợ giúp một người, có lẽ... là hại hắn! Bất cứ cường giả muốn đứng ngạo nghễ trên đỉnh võ giả nhất định phải trải qua vô số đau khổ, thí dụ như Sát Đế, nếu không có trải qua sự tình như vậy, hắn có thể tự sáng tạo Chân ý Sát Đế không? - Ta hiểu rồi! Vẻ lo âu trên mặt Huyết Hoàng biến mất, nhẹ gật đầu nói: - Chúng ta có thể quan tâm hắn, nhưng không thể giúp đỡ hắn, nếu không sẽ là đốt cháy giai đoạn, sẽ hại hắn. - Đúng vậy! Huyết Hoàng vuốt râu dài nói: - Lục Ly là một trong Thất Kiếp Thiên Sát, cuộc đời hắn đã định sẵn phải chịu đựng rất nhiều cực khổ, trải qua thống khổ và kiếp nạn mà người khác không thể trải qua, hắn hoặc là ở trên mây xanh, hoặc là hoàn toàn biến mất. - Nếu... Huyết Hoàng trầm ngâm giây lát, đưa ra một câu hỏi hơi sắc bén: - Nếu Lục Ly đã chết, ngươi phải làm thế nào? - Không có biện pháp! Tinh Hoàng lắc đầu thở dài: - Ta chỉ có thể âm thầm giúp hắn chăm sóc người nhà, tiếp đó... đi tìm Thất Kiếp Thiên Sát tiếp theo. Nếu hắn chết thì chứng minh hắn không phải người mà ta muốn tìm, chứng minh hắn còn không có tư cách chấp chưởng... Tinh Hoàng không nói tiếp câu sau. Huyết Hoàng nhìn bầu trời, khoát tay nói: - Được rồi, không nói nữa, tiếp tục chơi cờ đi. Tối đa một tháng liền biết kết cục, hắn có thể độ qua thiên kiếp hay không phải xem xem một tháng sau có thể trở về được không. ... Lục Ly còn đang bế quan, hắn không biết có nhiều người đang vướng bận mình, càng không biết Cửu Giới, Tinh Hoàng, Huyết Hoàng luôn âm thầm chú ý hắn. Lục Ly bế quan bảy, tám ngày trong đệ nhị trọng thiên kiếp, theo thời gian trôi qua, lôi điện đánh xuống càng lúc càng dồn dập. Ban đầu mỗi cách một, hai canh giờ đánh xuống một đợt, hiện tại đã biến thành hai nén hương đánh xuống một đợt. May mắn Lục Ly ở trong đệ nhất trọng thiên kiếp khá lâu, thân thể tăng tiến nhiều. Hiện tại mỗi lần lôi điện có thể đánh bị thương hắn, nhưng hắn đều có thể chịu đựng được, khả năng hồi phục của thân thể khá nhanh, ngẫu nhiên ăn vài viên chữa thương liền có thể chịu đựng. Lục Ly biết lôi điện sẽ tăng tốc độ đánh xuống, không có bất cứ ngoài ý muốn. Dù hắn không nhúc nhích thì theo thời gian trôi qua, thiên kiếp đệ nhị trọng sẽ càng lúc càng khủng bố, phỏng chừng qua vài ngày nữa lôi điện sẽ liên tục không ngừng đánh xuống, càng về sau có lẽ sẽ có vài đợt lôi điện đánh xuống cùng lúc. Lục Ly lại lần nữa trải qua giày vò thân thể không ngừng bị xé rách rồi khép lại, hắn đã sớm thói quen, tinh thần của hắn giờ phút này không có một chút thống khổ, ngược lại rất là phấn chấn. Bởi vì! Mất thời gian nhiều ngày, Lục Ly sắp lợi dụng lực lượng lôi điện thành công khắc họa pháp trận trong cơ thể. Chỉ cần thành công khắc họa pháp trận, đừng nói vài đợt lôi điện liên tục đánh xuống, cho dù vạn lôi cùng đánh đều không sao cả. Hơn nữa đến lúc đó lôi điện càng đánh, trong thân thể của hắn tích góp lực lượng lôi điện sẽ càng nhiều. Thân thể của hắn càng lúc càng cường đại, lực phòng ngự sẽ càng lúc càng khủng bố, đến lúc đó e rằng ngay mặt cùng Thập Dực Ác Ma đánh nhau hắn đều có tự tin đứng ở vị thế bất bại! Ầm ầm ầm! Thời gian lại trôi qua năm ngày, lôi điện đã liên tục không ngừng đánh xuống, Lục Ly bởi vì đang bế quan, không có thời gian đi chữa thương, cho nên thân thể bị thương càng lúc càng nghiêm trọng, nếu cứ tiếp tục thì căn nguyên sinh mệnh của hắn sẽ bị hủy hết. Lục Ly luôn luôn nhắm mắt, trừ lúc bị lôi điện bổ trúng thì thân thể rung nhẹ ra, trên mặt hắn không có bất cứ dao động, cũng không có bất cứ hành động, tựa như cái xác lơ lửng trong không trung. Ầm ầm! Lôi điện đột nhiên tăng thêm hai đợt, Lục Ly giờ phút này càng không có biểu cảm gì, bởi vì da thịt trên mặt hắn đều biến thành thịt khét, muốn nhúc nhích cũng không thể. Tình huống của Lục Ly đã phi thường nguy hiểm, tiếp tục như vậy thì khả năng chết rất lớn. Nhưng hắn vẫn không có bất cứ hành động, đừng nói vận công chữa thương, ngay cả dược chữa thương đều không ăn vào viên nào. Lại trôi qua một ngày, lôi điện biến thành ba đợt, vào thời khắc này, Lục Ly rốt cuộc mở mắt ra, trong con ngươi bắn ra tia sáng chói lòa, tràn ngập hưng phấn. Tiêu phí thời gian dài như vậy, hắn rốt cuộc lợi dụng lực lượng lôi điện thành công khắc họa pháp trận. Hắn tổng cộng khắc họa một đại trận tụ lôi, mười tiểu trận trữ lôi, đại trận tụ lôi khắc trong xương ngực, đã hợp thành một thể với xương cốt, không thể tách rời. Mười tiểu trận trữ lôi thì Lục Ly khắc vào mười huyệt đạo, vừa rồi hắn đã thử mấy lần, những lực lượng lôi điện này sau khi đi vào thân thể sẽ lập tức bị đại trận tụ lôi hấp thu. Theo sau lực lượng lôi điện bị chuyển hóa tách rời, tất cả đều rót vào mười trữ lôi tiểu trong trận. Ầm ầm ầm! Ba lôi điện không ngừng đánh xuống, nhưng không cách nào thương tổn Lục Ly nửa phần. Bởi vì lôi điện vừa đi vào trong thân thể sẽ nháy mắt bị đại trận tụ lôi hấp thu, bị tích trữ vào mười huyệt đạo. “Tuyệt!” Cảm ứng giây lát, xác định pháp trận không có vấn đề, Lục Ly thầm mừng. Hắn ăn dược chữa thương, hơn nữa vận công chữa thương. Lục Ly một bên chữa thương, một bên tiếp tục bố trí pháp trận, hắn cần ở trong thân thể bố trí bảy trăm hai mươi cái tiểu trận trữ lôi, như vậy mới có thể trữ tồn đủ nhiều lực lượng lôi điện, lợi dụng lực lượng lôi điện không ngừng tăng phúc thân thể.
Chương 2288 Không cần đi lên xem?
Không sai! Sau khi lực lượng lôi điện vào huyệt đạo thì không ngừng cải tạo huyệt đạo, khiến huyệt đạo trở nên cường đại, kế đó khiến thân thể tăng phúc. Giờ phút này Lục Ly cảm giác thân thể luôn tăng mạnh, tuy tốc độ tăng trưởng rất chậm, nhưng tích lũy tháng ngày thân thể sẽ càng lúc càng cường. Quan trọng nhất là, đợi bảy trăm hai mươi huyệt vị đều cải tạo thành công, tốc độ thân thể tăng tiến sẽ nhanh hơn rất nhiều. Lục Ly quên đang trong thiên kiếp, quên Thần Giới ở bên dưới có đại quân Ác Ma còn đang tiến công, quên vô số người vướng bận, nhớ nhung hắn. Lục Ly chìm đắm trong cải tạo, nói chính xác hơn là mê muội tăng thêm pháp trận trong cơ thể. Bố trận trong thân thể! Việc này truyền ra chắc chắn sẽ dẫn tới Thần Giới một mảnh xáo động, dù sao loại hành vi này quá quái dị, quá tà môn. Nếu không phải có Tử Đế đi trước thì Lục Ly cũng không dám xằng bậy. Thời gian cấp tốc trôi qua, đã có năm đợt lôi điện liên tục đánh xuống, nhưng làn da ngoài cơ thể Lục Ly đã liền lại, láng mịn như trẻ sơ sinh. Thậm chí râu tóc bắt đầu mọc ra, những lôi điện khủng bố đánh vào cơ thể của Lục Ly không thể mang đến bất cứ thương tổn. Lục Ly nhanh chóng bố trí trữ lôi đại trận trong huyệt đạo, quen tay hay việc, hiện tại hắn một ngày liền có thể bố trí ba pháp trận. Nhưng trong cơ thể có quá nhiều huyệt đạo, muốn bố trí xong hết ít nhất cần hơn nửa năm. “Hơn nửa năm, hẳn là không vấn đề!” Lục Ly nghĩ đến đại quân Ác Ma hiện tại không dám phân tán, ba Thập Dực Ác Ma mang theo đại quân chậm rãi công kích, như vậy muốn hoàn toàn công chiếm Thần Giới ít nhất cần vài năm. Cho nên hơn nửa năm không thành vấn đề, nếu hắn không có sức chiến đấu cường đại, cho dù hiện tại đại quân Ác Ma muốn hoàn toàn hủy diệt nhân tộc, cũng chỉ có thể giương mắt nhìn. Hắn quên hết thảy, tăng nhanh tốc độ bố trí pháp trận, cùng với thời gian trôi qua, lôi điện đánh xuống càng lúc càng nhiều, thân thể của hắn cũng bắt đầu không ngừng tăng cường, tốc độ tăng phúc càng lúc càng nhanh. Tất cả lôi điện vừa đi vào trong thân thể của hắn, sẽ nháy mắt bị đại trận tụ lôi hấp thu, theo sau phân tán đi đại trận trữ lôi. Lực lượng lôi điện trong pháp trận trữ lôi sẽ không ngừng tẩm bổ huyệt đạo cùng thân thể, cũng sẽ luôn bổ sung pháp trận đại trận tụ lôi, vậy là đã hình thành một tuần hoàn. Ba tháng qua đi. Lục Ly còn ở bên trên tiếp tục khắc họa pháp trận, một số người ở phía dưới thì tuyệt vọng! Bàn Vũ Thấm gần đây đều không tu luyện, cả ngày ỉu xìu ngồi đó, giống như mất đi hồn phách. Trong ba tháng, đại quân Ác Ma đã san bằng mười mấy phủ vực, nơi đại quân Ác Ma đi qua, không có cường giả nhân tộc cùng đại quân dám ngăn cản. Việc đám người Bàn Vũ Thấm có thể làm là cố gắng hết sức khiến nhân tộc truyền tống trận đi phía tây, phương bắc. Lăng Thanh Diễn gần đây sắc mặt cũng không tốt, tuy biểu cảm coi như bình tĩnh, nhưng dạo này nàng không cười. Thông thường độ thiên kiếp chỉ cần một, hai tháng nhưng Lục Ly đi bốn, năm tháng, nếu không phải xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, vậy chỉ có một kết cục, linh hồn của Lục Ly đã chìm đắm, có lẽ vĩnh viễn không cách nào tỉnh lại. Lăng Thanh Diễn đã vượt qua thiên kiếp, rất rõ ràng tâm hồn kiếp khủng bố như thế nào, năm đó nàng suýt chút không về được. Lục Ly trẻ tuổi như vậy, tâm tính không đủ trầm ổn, vướng bận quá nhiều, lại nặng tình cảm nhất, người như vậy độ thiên kiếp là nguy hiểm nhất. Nhưng Lăng Thanh Diễn không có đi lên nhìn xem, bởi vì không phải người độ thiên kiếp đi lên thì thiên kiếp sẽ tăng gấp đôi, nàng đi lên trên có lẽ sẽ không xuống được. Quan trọng nhất là... nàng đi lên cũng vô ích, nếu linh hồn Lục Ly chìm đắm, nàng đi lên cũng chỉ có thể mang xác của Lục Ly về. - Đại quân Ác Ma sắp đánh tới nơi đây, chúng ta rút lui trước, đi Vạn Thọ Sơn phía tây thành Thần Tượng! Trầm tư một buổi chiều, Lăng Thanh Diễn phất tay làm ra quyết định. Lục Ly có thể trở về thì sớm muộn gì cũng trở về, nếu không thể trở về, bọn họ ở đây chờ cũng vô ích. - Vâng! Bàn Vũ Thấm khe khẽ thở dài, đứng lên ra ngoài truyền lệnh. Trong tay nàng luôn cầm ngọc phù bản mệnh của Lục Ly, nàng phi thường lo lắng đột nhiên có một ngày ngọc phù này sẽ... nát. Rất nhanh sắp xếp xong, từng đợt mệnh lệnh truyền xuống, nhóm thám báo bắt đầu rút lui, Lăng Thanh Diễn cùng Bàn Vũ Thấm thu thập một phen, hai người không hẹn mà cùng ngước lên nhìn trời cao một lần, theo sau đi vào truyền tống trận rời khỏi. Trong sơn cốc gần Tuyết Nguyệt Miếu, Tinh Hoàng cùng Huyết Hoàng còn đang chơi cờ tại đây, nhưng Huyết Hoàng rõ ràng có chút ngồi không yên. Tuy rằng cùng Lục Ly không có duyên sư đồ nhưng có tình thầy trò, thời gian trôi qua lâu như vậy, Lục Ly còn chưa trở về, hắn tự nhiên rất là lo lắng. - Tinh Hoàng! Huyết Hoàng ném quân cờ, tức giận hỏi: - Ngươi mà không đi lên nhìn xem tiểu tử này thì không chơi cờ nổi nữa! - Ha ha, không cần đi lên xem. Tinh Hoàng cười khẽ, tay xẹt qua không trung, trên cao lập tức xuất hiện cảnh tượng, trên hình ảnh, Lục Ly còn ung dung lơ lửng trên không trung, không ngừng có mấy chục lôi điện oanh kích hắn, nhưng hắn không bị tổn thương, an tường lơ lửng ở giữa không trung, tựa như một đứa trẻ sơ sinh ngủ say. - Cái... cái này... Trong mắt Huyết Hoàng tràn ngập chấn kinh ngạc nhiên, chỉ hướng Lục Ly trong hình ảnh, nói không ra lời. Tinh Hoàng lại phất tay, hình ảnh biến mất, hắn cười khẽ nói: - Các ngươi nóng ruột nóng gan vì hắn, nhưng tiểu tử này ở trên đó rất nhàn nhã. Nhưng tiểu tử này rất may mắn, học được tinh túy phương pháp luyện thể của tên dã man kia, về sau thân thể sẽ trở nên rất khủng bố... Đại quân Ác Ma thế như chẻ tre, bên nhân tộc không có tổ chức bất cứ đại quân cùng cường giả đi ngăn cản. Chỉ có một ít quân lính tản mạn tự phát đi tập kích, đi quấy rối, đi làm một ít nỗ lực cùng hy sinh vô ích. Anh hùng của nhân tộc, thống soái mới Lục Ly đột nhiên mất tích! Bảng Thần mới tuyên bố, Hiên Viên đại nhân xếp hạng đầu, Tả Khâu Lộ xếp hạng hai, Lục Ly lần đầu tiên có tên trên bảng, xếp hạng sáu.
Chương 2289 Niềm vui bất ngờ
Việc Lục Ly làm trong thành Thần Tượng bị truyền ra, Lục Ly đi tập kích đại quân Ác Ma càng được truyền bá rộng rãi, Lục Ly thành lãnh tụ mới của nhân tộc. Rất nhiều người chưa chắc phục tòng Lục Ly chỉ huy cùng thống soái, nhưng ít nhất Lục Ly hiện tại biến thành lãnh tụ tinh thần của đa số nhân tộc. Nhân Tặc lúc trước mỗi người khinh bỉ xoay người biến thành lãnh tụ của nhân tộc, tuy điều này rất buồn cười, trò đùa, nhưng đã là sự thực! Hiện tại lãnh tụ mất tích... Đại quân Ác Ma ồ ạt tiến công, trước đó Lục Ly không có bất cứ động tĩnh, rất nhiều võ giả nhân tộc cho rằng Lục Ly đang lên kế hoạch hành động càng lớn. Hiện tại lâu như vậy không có lộ mặt, bắt đầu có người hoài nghi Lục Ly phải chăng không có biện pháp ngay mặt đấu tranh với Thập Dực Ác Ma? Hoặc là... đã chết! Không chỉ võ giả bình thường, nhiều Chí Tôn Thần Giới đều không biết Lục Ly đi đâu, đồng dạng trong lòng thấp thỏm. Bởi vì Lục Ly đi độ thiên kiếp là tin tuyệt mật, Lăng Thanh Diễn, Bàn Vũ Thấm giấu luôn đám người Tả Khâu Lộ. Lỡ tin tức tiết lộ ra, tùy tiện một Thập Dực Ác Ma đi lên, Lục Ly có lẽ sẽ bị tập sát. Lạc Quản và Tả Khâu Lộ đoán được một ít, nhưng hai người còn không đến mức bán đứng Lục Ly. Dù sao Lục Ly chết rồi, bọn họ hoàn toàn không có hy vọng, đến lúc đó tứ đại thế lực Siêu Thần đều sẽ hủy diệt. Theo thời gian trôi qua, đại quân Ác Ma không ngừng xông lên, từng phủ vực bị chiếm đóng, lại một tháng sau, hơn một nửa lãnh thổ Thần Giới đã bị chiếm đóng. Đại quân Ác Ma từng bước đến gần thành Thần Tượng, phỏng chừng tối đa một tháng nữa đại quân Ác Ma sẽ kéo binh đến dưới thành. Đám đệ tử bình thường của Thần Tượng Tông đã sớm di chuyển, vô số tài nguyên của Thần Tượng Tông bị dời đi, trong thành chỉ còn lại cường giả, trong đó bao gồm rất nhiều cường giả Thần Giới. Những cường giả này là lá chắn cuối cùng của Thần Giới, nếu thành Thần Tượng bị đánh hạ, Lục Ly còn chưa xuất hiện, cũng không có biện pháp phá vỡ đại quân Ác Ma thì Thần Giới sẽ hoàn toàn bị chiếm đóng, nhân tộc cũng sẽ vĩnh viễn chìm xuống. Lục Ly còn ở trên bầu trời, huyệt vị trong thân thể của hắn đã bố trí hơn ba trăm pháp trận, hiện tại đã có trên trăm lôi điện cùng lúc đánh xuống hắn. Cảnh tượng trên bầu trời rất đẹp mắt, Lục Ly lơ lửng tại trong hư không, bốn phương tám hướng không ngừng có lôi long gào thét mà đến, bao vây hắn vào trong. Nhưng những lôi điện này giống ảo ảnh, chẳng những không thể đánh bị thương Lục Ly, không cách nào đốt cháy da lông của hắn. Lục Ly bố trí hơn ba trăm huyệt vị, lực lượng lôi điện mỗi lần đi vào sẽ bị đại trận tụ lôi hấp thu, theo sau chuyển hóa thành một loại năng lượng kỳ dị chảy vào những đại trận trữ lôi đã bố trí khắp người. Những năng lượng này sẽ thẩm thấu vào vách huyệt vị, khiến huyệt đạo biến mạnh. Lúc trước Lục Ly đã đoán đúng, bảy trăm hai mươi huyệt vị càng giống như trận thạch trong đại trận cơ thể người, huyệt vị biến mạnh, thân thể của hắn tổng thể đều sẽ tăng lên! Hiện tại thân thể của hắn mạnh cỡ nào? Bản thân Lục Ly cũng không biết, nhưng hắn tin tưởng ít nhất tăng lên gấp mười lần trở lên, tức là thân thể của hắn hiện tại chắc chắn mạnh hơn Chí Tôn Thần Giới bình thường. Lực lượng lôi điện truyền vào rất nhiều, huyệt vị thoạt trông rất nhỏ, thật ra bên trong càng giống như một đám tiểu thế giới, giống như một cái hang không đáy. Nhiều lực lượng lôi điện đi vào, cảm giác như từng dòng khí lưu rót vào, trong huyệt đạo mãi không bị lấp đầy. “Chắc bây giờ ta đã có thể chống cự vạn lôi cùng đánh?” Lục Ly vào thời khắc này ngừng lại, hắn nhìn lôi long từ bốn phương tám hướng lao đến, trong con ngươi ánh sáng lấp lóe. Hắn trầm ngâm giây lát, thân thể chậm rãi di chuyển sang bên cạnh. Xoẹt! Lục Ly nhích người, giống như là lao vào ổ rắn, lôi điện từ bốn phương tám hướng tăng lên gấp mấy lần, điên cuồng đánh về phía hắn. Lục Ly luôn cảm ứng tình huống trong cơ thể, xác định tất cả lôi điện đều có thể hấp thu đi vào, hắn an tâm. Vèo! Hắn tốc độ càng lúc càng nhanh, lôi kéo lôi điện càng lúc càng nhiều, khi tốc độ của hắn lên đến một nửa lúc bình thường thì bốn phía mỗi giây đều có vạn lôi cùng một lúc đánh hắn. - Ha ha ha, sướng! Lục Ly cười to, cảm thụ được vô số lực lượng lôi điện bị hấp thu nhanh chóng, thân thể không ngừng tăng lên, hắn ngửa mặt lên trời cười to. Đối với người khác là thiên kiếp khủng bố, nhưng với Lục Ly là vật siêu bổ. Những lôi điện này không còn là thuốc độc trí mạng, mà là linh dược bổ nhất trên đời. Vèo! Thân thể của hắn như rồng bay lượn trên không trung, bốn phương tám hướng đều là lôi điện cuồn cuộn xé gió đánh về phía hắn, rất nhanh đuổi theo, lại cuối cùng bị hắn hấp thu. - Thần Sơn! Lục Ly bay nửa canh giờ sau, xác định không có việc gì thì lấy ra Thần Sơn. Hắn khiến Thần Sơn biến to cỡ chiều cao của hắn, ngồi xếp bằng trên Thần Sơn, sau đó khiến Thần Sơn chở hắn xoay vòng vòng xung quanh. Lôi điện không gây ảnh hưởng gì với khí linh trong Thần Sơn, lôi điện ở đây rất độc đáo, chỉ công kích người đến độ thiên kiếp. Lục Ly khiến Thần Sơn chở mình dạo một vòng, xác định không có việc gì thì nhắm mắt tiếp tục khắc họa pháp trận, hắn cũng biết thời gian trôi qua đi thật lâu, hắn nhất định phải tranh thủ thời gian, nếu không thì Thần Giới ở bên dưới sẽ biến thành Ác Ma Giới. Hắn tiếp tục khắc họa pháp trận, trải qua thời gian dài như vậy, tốc độ khắc họa pháp trận của hắn tăng lên, hiện tại một ngày có thể khắc họa bốn, năm pháp trận, phỏng chừng lâu nhất là ba tháng nữa, hắn có thể khắc họa pháp trận trữ lôi vào tất cả huyệt đạo. Trên trời cao, một tòa núi nhỏ bay nhanh, trên núi nhỏ ngồi xếp bằng một võ giả, bốn phương tám hướng vạn lôi cùng gầm rú, trên trời cao biến thành một Lôi Ngục. Lôi ngục này khủng bố hơn của Hỗn Độn Luyện Ngục gấp vạn lần, nếu có Chí Tôn Thần Giới bình thường thấy cảnh này, e rằng đều sẽ sợ tới mức teo tim. Thần Sơn làm theo mệnh lệnh của Lục Ly, bay thật nhanh, tóm lại lượn vòng trong lôi đình kiếp. Lục Ly hoàn toàn không quan tâm, còn đi vào cảnh giới Huyền Linh, dốc hết sức ứng phó khắc họa pháp trận.
Chương 2290 Bí ẩn của Tiểu Bạch
Bay hơn một tháng sau, Thần Sơn đột nhiên ngừng lại, bởi vì Nha Cổ trong Thần Sơn tra xét đến phương xa có dị động. Bên kia cũng có người độ thiên kiếp? Trên trời cách xa vạn dặm cũng có lôi long tàn phá. - Chủ nhân, có tình huống! Nha Cổ lập tức đưa tin cho Lục Ly, Lục Ly mở mắt ra, căn cứ Nha Cổ tra xét nhìn qua bên kia. Bên kia quả nhiên có lôi long đang tàn phá, Lục Ly nhíu mày, trùng hợp vậy sao? Có người cũng đang độ thiên kiếp? - Rời khỏi chỗ này, vòng đi phương xa! Lục Ly suy nghĩ một hồi, không tính qua đó xem, lỡ như là Thập Dực Ác Ma đang tìm hắn thì sao? Lục Ly suy nghĩ một hồi, không định đi qua xem, lỡ như là Thập Dực Ác Ma đang tìm kiếm hắn thì sao? Hiện tại hắn còn có hơn một trăm huyệt đạo chưa khắc họa xong, còn cần hơn một tháng, hắn không muốn phức tạp. - A? Lục Ly đột nhiên phát hiện điều kỳ lạ, bởi vì lôi long bên này bị kéo qua kia, có nghĩa là người bên kia đang đến gần chỗ này? Lục Ly lộ vẻ mặt cảnh giác, còn lấy ra binh khí chuẩn bị chiến đấu. - Grào grào! Giây lát sau, phương xa vang lên tiếng gầm, Lục Ly nghe thấy âm thanh thì run rẩy, trong mắt tràn ngập không dám tin. Vèo! Một luồng sáng bay tới, tốc độ nhanh như hồng quang. Lục Ly dụi mắt, nhìn đốm đen nhỏ ở phương xa, người hắn run rẩy, bởi vì phương xa bay tới rõ ràng là... Tiểu Bạch! - Grào grào! Tiểu Bạch không ngừng gầm rống, trong mắt mơ hồ có nước mắt, nó hóa thành luồng sáng lao nhanh đến, thoáng chốc nhào vào lồng ngực Lục Ly. - Thật sự là Tiểu Bạch! Lục Ly vẻ mặt chấn kinh ngạc nhiên, Tiểu Bạch mất tích ở Uy Đế Sơn trong U Yến Chi Địa, mất tích nhiều năm như vậy. Lại không ngờ rằng gặp nó ở Thần Giới, còn gặp lúc Lục Ly đang độ thiên kiếp. U Yến Chi Địa cách bên này bao xa? Không nói Tiểu Bạch, xem như là Lục Ly bây giờ một đường bay tới, ít nhất cũng cần một, hai năm. Nếu không phải Lục Ly giờ phút này ôm Tiểu Bạch, hắn đều cho rằng là nhìn lầm, là đang nằm mơ! Mất tích mấy năm, xuất hiện ở Thần Giới cũng đành thôi, Tiểu Bạch còn bay lên trời? Còn ở trong lôi đình kiếp, chẳng lẽ Tiểu Bạch cũng độ thiên kiếp? Nhưng hình dạng của Tiểu Bạch vẫn nhỏ như vậy, không thay đổi gì, nó như vậy có thể độ thiên kiếp sao? Cực kỳ nhiều nghi hoặc, Lục Ly ngây người giây lát vội vàng hỏi thăm: - Tiểu Bạch, sao ngươi chạy tới đây? Ngươi có biết ta tìm ngươi bao lâu? Chẳng phải ta đã dặn ngươi ở Uy Đế Sơn đừng đi lung tung? - Grào grào! Tiểu Bạch không biết nói chuyện, chỉ có thể huơ móng vuốt nhỏ lúc thì bên này lúc thì bên kia, miệng nhỏ liên tục gầm gừ. Lục Ly hoàn toàn không hiểu, chỉ có thể khoát tay nói: - Ngươi đừng vội, ta hỏi một câu, ngươi gật đầu hoặc là lắc đầu, ngươi tự mình chạy ra Uy Đế Sơn? Tiểu Bạch lắc đầu. Lục Ly hiểu ngay, hỏi dồn: - Ngươi bị một cường giả mang đi? Thấy Tiểu Bạch gật đầu, Lục Ly hơi thoải mái, tiếp tục hỏi: - Ngươi bị mang ra khỏi ngọn núi đó? Hay ngươi chạy lung tung, lạc đường rồi bị mang đi? Tiểu Bạch lại gật đầu, thắc mắc trong lòng Lục Ly cởi bỏ nhiều. Trong ngọn núi kia có ảo cảnh cùng sát trận, lại không bị phá hư. Việc này chứng minh Tiểu Bạch chính mình rời khỏi, đi trong Uy Đế Sơn, có lẽ đụng vào cấm chế truyền tống, bị truyền tống đi rồi, cuối cùng bị cường giả bắt giữ mang đi. - Ngươi đến nơi này là bị cường giả kia mang lại? Lục Ly tiếp tục hỏi, Tiểu Bạch tiếp tục gật đầu, Lục Ly chỉ hướng bốn phía, hỏi: - Vậy tại sao ngươi đi đến nơi này? Ngươi không biết nơi này rất nguy hiểm sao? - Grào grào! Tiểu Bạch huơ móng vuốt chỉ chỗ này, chọt chỗ kia. Lục Ly phát hiện chính mình lại nóng vội, hắn trầm ngâm giây lát rồi hỏi: - Ngươi tự mình đến đây vượt lôi đình kiếp ? Tiểu Bạch lắc đầu, Lục Ly chân mày cau lại, hỏi: - Là cường giả kia mang ngươi đến? Tiểu Bạch gật đầu, Lục Ly cứ như thế không ngừng tiếp tục hỏi thăm, hỏi nửa canh giờ, hắn xem như hiểu rõ đầu đuôi sự việc, trong lòng càng thêm nghi hoặc. Tiểu Bạch bị cường giả theo Uy Đế Sơn mang đến Thần Giới, nhưng căn cứ kết quả hỏi thăm được, Tiểu Bạch bị cường giả thần bí mang đến nơi này, theo sau cường giả kia lại rời khỏi, khiến Tiểu Bạch một mình ở lại đây. Tiểu Bạch ở trong Uy Đế Sơn rất nhiều thanh hồng thạch, năng lực kháng lôi của nó rất mạnh, ban đầu ở đây bị đánh gần chết. Nhưng nó dần chịu đựng được, hiện tại nó có thể tùy ý bay trong này, vạn lôi cùng đánh cũng vẫn bình yên như không có gì, hơn nữa thân thể trở nên cực kỳ cường đại. Tiểu Bạch đã ở trong lôi đình kiếp mấy năm, thân thể bị rèn luyện đến tình trạng cực kỳ khủng bố! Cường giả kia là ai? Tại sao đi Uy Đế Sơn? Tại sao mang Tiểu Bạch đến Thần Giới? Lại ném nó vào lôi đình kiếp rồi bỏ mặc? Cởi bỏ một ít nghi hoặc, càng nhiều nghi hoặc lại xuất hiện, Lục Ly trầm tư suy nghĩ, không giải đáp được. - Tiểu Bạch, theo lý thuyết sức chiến đấu của ngươi hẳn là rất mạnh, tại sao không biến hình? Lục Ly lại lần nữa hỏi thăm, Tiểu Bạch mơ hồ lắc đầu, biểu thị chính mình cũng không hiểu. Lục Ly cười cay đắng, nếu Tiểu Bạch có thể biến hóa thành người, có thể nói chuyện thì tốt rồi, có lẽ sẽ giải đáp được nhiều thắc mắc. Bây giờ hỏi nhiều cũng vô nghĩa, trừ phi cường giả kia xuất hiện. - Mặc kệ, có thể trở về thì tốt rồi! Lục Ly trên mặt lộ ra nụ cười, đối với hắn thì Tiểu Bạch càng giống như một đệ đệ nghịch ngợm. Tiểu Bạch đã đi lạc mấy lần, hiện tại rốt cuộc tìm về, điều này khiến hắn rất là vui vẻ. - Được rồi, Tiểu Bạch, ngươi hãy nằm trên Thần Sơn này, về sau ta sẽ không để mất ngươi nữa! Lục Ly phất tay, khiến Thần Sơn biến to ra, Tiểu Bạch nằm gần đó, như vậy Tiểu Bạch cùng hắn đều có thể hấp thu lôi điện. Tiểu Bạch nằm sấp bên cạnh, nhìn thấy rất nhiều lôi điện đều bị Lục Ly hấp thu, trong con mắt nhỏ lóe tia sáng tò mò, dường như đang giật mình kinh ngạc tại sao Lục Ly có thể hấp thu lôi điện giống như nó? Vèo! Tiểu Bạch mới gặp lại Lục Ly, rất là vui vẻ ngồi không yên, chạy tới chạy lui bốn phía, hấp dẫn vô số lôi điện đuổi theo nó. Lục Ly nhìn buồn cười, tạm thời cũng không khắc họa pháp trận, cùng Tiểu Bạch chơi đùa một chút.

Ads
';
Advertisement