Long Đế Bất Diệt - Lục Ly (FULL) - Bản dịch chuẩn

Chương 2281 Thần Hỏa
Lục Ly sớm có chuẩn bị tâm lý, biểu cảm không chút dao động, hỏi ngược lại: - Nếu độ tâm hồn kiếp thất bại sẽ có kết quả gì? - Linh hồn chìm đắm! Lăng Thanh Diễn ngước nhìn lên trên, buông tiếng thở dài: - Vĩnh viễn lơ lửng trên trời cao, mãi đến khi hao hết năng lượng trong thân thể của ngươi rồi chết, cuối cùng biến thành thây khô lơ lửng trong trời sao, mãi mãi vĩnh hằng. Trừ phi ngươi có bằng hữu hoặc là hậu nhân đi độ thiên kiếp mới có thể mang xác chết của ngươi trở về. - Ta hiểu rồi! Lục Ly cực kỳ kiên định nói: - Yến Vương, người có sách về độ thiên kiếp? Ta đọc rồi tu luyện mấy ngày, mấy ngày sau sẽ bắt đầu độ thiên kiếp! - Lục Ly! Bàn Vũ Thấm khẽ kêu lên, biểu cảm hơi rung động, trong mắt có một chút bi thương và cảm xúc phức tạp, muốn nói cái gì cuối cùng lại không biết nói cái gì. Lục Ly mím môi nói: - Sống chết có số, giàu do trời, ta biết lần này rất nguy hiểm, nhưng... Thần Giới đã không có thời gian! - Ài. Lăng Thanh Diễn thở dài lấy ra mấy cuốn sách đưa cho Lục Ly, nói: - Đây là tâm đắc kinh nghiệm độ kiếp của các đời Yến Vương chúng ta, hy vọng sẽ giúp ích cho ngươi. Lục Ly, nhất định phải sống trở về, ngươi là nam nhi đích thực đầu đội trời chân đạp đất, Thần Giới cần ngươi, chúng ta cũng... cần ngươi! Câu nói sau cùng có chút ái muội, Lăng Thanh Diễn sóng mắt đưa tình, làm lòng Lục Ly dao động. Bàn Vũ Thấm bị nói xấu hổ không thôi, không biết nàng lấy đâu ra can đảm mà gật đầu, nói: - Đúng, Lục Ly, nhất định phải sống trở về, Vũ Thấm không có nhiều bằng hữu, ngươi là... người quan trọng nhất! - Ha ha ha! Lời của hai đại mỹ nhân khiến Lục Ly hào tình vạn trượng, hắn vui vẻ đứng lên nói: - Yên tâm đi, Lục Ly này không dễ chết như vậy. Ta từ một nơi nhỏ như Phàm Nhân Giới đi ra, Phàm Nhân Giới không phải điểm dừng chinh chiến của ta, Thần Giới cũng không phải. Ta còn muốn một đường lên trên, giết lên Lục, Thất Trọng Thiên, đi tìm Chủ Thần uống rượu! Lục Ly bế quan năm ngày còn chưa xuất quan, thời gian vài ngày còn không đủ để khiến nỗi lòng của hắn hoàn toàn lắng xuống. Hôm nay Lục Ly nhận được một tin tức, ba Thập Dực Ác Ma ra mặt, trở lại đại doanh Ác Ma. Không may là Bàn Vũ Thấm nói đúng, đại quân Ác Ma chỉnh đốn nửa ngày sau, toàn bộ đại quân bắt đầu xuất phát. Vưu Tinh Đại Đế hẳn là thay đổi chiến lược, thà tốn chút thời gian chứ không để đại quân Ác Ma tách ra, không cho Lục Ly cơ hội tằm ăn. Ba Thập Dực Ác Ma mang theo đại quân một đường cuốn sạch mà đi, căn bản không có bất cứ người nào hay quân đội dám đi ngăn cản. Cứ tiếp tục như vậy sẽ mất thời gian khá dài để công chiếm toàn bộ Thần Giới, nhưng là cách ổn thỏa nhất, dễ thành công nhất. Sau khi Lục Ly nhận được tin tức ngược lại hoàn toàn an tâm, hắn còn có thời gian. Thần Giới quá lớn, đại quân Ác Ma muốn từng chút một công chiếm mà không bỏ ra tám, mười năm thì không đánh hạ được. Lục Ly đơn giản tiếp tục bế quan, hắn cảm giác trong lòng không đủ bình ổn, quá mức lo âu, trong lòng vướng bận quá nhiều, hắn cần thời gian bình ổn nỗi lòng, ổn định tinh khí thần đến trạng thái đỉnh nhất. Bế quan nửa tháng thì Lục Ly xuất quan, sau khi đi ra hắn không hỏi chuyện gì, chỉ nhìn Bàn Vũ Thấm một cái. Bàn Vũ Thấm nhẹ gật đầu, theo sau điều tất cả thám báo ra ngoài, tra xét tình huống bốn phía. Làm vậy cũng là vì giúp Lục Ly phong tỏa tin tức, không tiết lộ chuyện hắn độ thiên kiếp. Qua nửa canh giờ, mấy miếng ngọc phù trong tay Bàn Vũ Thấm vỡ vụn, nàng gật đầu với Lục Ly biểu minh hết thảy tình huống bình thường. Lục Ly nhìn Bàn Vũ Thấm và Lăng Thanh Diễn, bay vọt lên tận tầng mây. Trọng lực của Thần Giới rất lớn, lúc Lục Ly vừa phi thăng khó mà nhảy lên quá cao, về sau đến trình độ đại năng Thần Giới thì miễn cưỡng có thể bay. Nhưng tốc độ bay khá chậm, sau này Lục Ly luôn nhờ vào Thần Sơn bay đi, mãi khi đến cảnh giới hiện tại, tốc độ ngang ngửa Thần Sơn thì hắn mới tự bay. Hắn cũng không có bay quá nhanh, bay lên trên với tốc độ trung bình. Trong tay hắn xuất hiện binh khí Hàn Phong, khoảng thời gian trước hắn luôn xem bí tịch độ thiên kiếp mà Lăng Thanh Diễn đưa cho, hiểu đôi chút về thiên kiếp. Độ thiên kiếp không hoàn toàn là ỷ lại phòng ngự, nếu ngươi công kích đủ mạnh thì cũng có thể phá vỡ thiên kiếp. Việc này thử thách năng lực tổng hợp chứ không phải thử thách lực phòng ngự. Càng bay lên cao trọng lực càng lớn, Lục Ly không lo lắng, bởi vì hắn biết sẽ có một điểm giới hạn, chỉ cần bay qua mức đó thì sẽ không có bất cứ trọng lực, với thực lực của hắn bay lên là hoàn toàn không thành vấn đề. Nghìn dặm, năm nghìn dặm, vạn dặm. Cảnh vật bên dưới đã rất khó thấy, hắn cũng biến thành một đốm đen nhỏ, như một hạt tro bụi. Hắn xuyên qua tầng mây, tiếp tục bay lên trên, tốc độ cũng càng lúc càng chậm. Hai vạn dặm, Lục Ly rốt cuộc bay qua điểm giới hạn, hắn cảm giác toàn thân thả lỏng, cả người như con cá thoát khỏi trói buộc, vui vẻ bay lượn trên cao. Lục Ly tạm nghỉ giây lát ở trên trời, ngước nhìn sương mù màu lam trên đỉnh đầu, hắn biết đây là tầng thiên kiếp thứ nhất, phong hỏa kiếp. Đừng thấy nó chỉ là sương mù màu lam, bên trong có cơn gió và Thần Hỏa khủng bố, võ giả bình thường đi vào sương mù màu lam sẽ bị nháy mắt nghiền nát, không chừa mẩu vụn. “Đi!” Chiến giáp thánh phẩm của Lục Ly đã bị hủy, thật ra Lăng Thanh Diễn có chiến giáp thánh phẩm, nếu hắn xin thì chắc chắn nàng sẽ cho. Nhưng cho dù có được chiến giáp Hồng Linh Thiên Bảo cũng vô dụng khi độ thiên kiếp, vì cơn gió và Thần Hỏa ở đây, cộng thêm lôi đình từ bên trên có thể xuyên thấu chiến giáp công kích bản thể. Lục Ly còn thu chiến giáp Linh Ẩn vào, lộ ra toàn thân vảy màu đen, trong con ngươi kiên định như sắt, thân thể cấp tốc bay vọt lên, không ngừng tới gần những sương mù màu lam. Khi đến gần sương mù màu lam Lục Ly mới trông thấy có khí lưu chậm rãi mấp máy trong sương mù, giống vòng xoáy nơi đáy biển. Sai! Không phải khí lưu, mà là lửa!
Chương 2282 Thần Hỏa
Càng là tới gần Lục Ly cảm giác nhiệt độ càng cao, toàn thân vã mồ hôi như tắm, tóc trắng ướt nhẹp, sắc mặt đỏ rực, hắn tiếp tục cắn răng tới gần sương mù màu lam. Xoẹt! Tóc của Lục Ly bắt lửa, lông mày, râu bốc khói đen, Lục Ly không quan tâm, tiếp tục tới gần. Khi đi vào sương mù màu lam, hắn cảm giác như xông vào lò lửa, ngọn lửa màu lam bắt đầu nướng toàn thân của hắn. Vảy trên người Lục Ly bốc khói đen, lửa màu lam xuyên qua vảy giáp thẩm thấu vào thân thể của hắn, trực tiếp đốt cháy máu thịt xương nội tạng, thậm chí... linh hồn của hắn. - Quả nhiên bá đạo, a...! Lục Ly đau đớn khẽ rên, loại cảm giác này giống như bị ném vào dung nham nóng bỏng. May mắn thân thể của hắn cường đại, nếu không thì bị lửa này đốt e rằng sẽ trở thành thịt nướng. Thân thể của Lục Ly luôn tăng mạnh theo tu luyện, lúc trong Quỷ Vương Cốc, Tịch Diệt Hồn Ba khiến thân thể của hắn tăng mạnh lên rất nhiều. Hiện tại dù Lục Ly đứng yên cho Thần Linh chém cũng khó mà chém chết hắn. Thân thể của Lục Ly giống như là nước thép đổ bê-tông mà thành, lửa bình thường khó mà đốt cháy được hắn. - Đi! Tuy có thể chịu đựng, nhưng Lục Ly không thể mặc cho lửa nướng mình mãi, hắn chậm rãi bay lên, không dám bay quá nhanh. Bởi vì trong bí tịch Yến Vương đưa cho ghi rõ, ở đây càng đi nhanh thì chết càng sớm. Vì nhích nhẹ sẽ dẫn tới trận gió tập kích, sẽ dẫn đến càng lúc càng nhiều Thần Hỏa, đến lúc đó cho dù thân thể mạnh hơn nữa cũng phải chết! Vèo vèo! Người Lục Ly run lên, có gió thổi tới, gió này khác với loại gió bình thường, gió này như lưỡi dao cắt thịt. Lục Ly vừa nhúc nhích liền cảm giác như bị muôn vàn lưỡi dao cắt qua, vảy giáp màu đen ngoài người lập tức bị rạch nứt nhiều đường, cực kỳ khủng bố. - Khủng bố! Lục Ly âm thầm líu lưỡi, nếu ở đây mà tốc độ nhanh một chút, ví dụ bay với tốc độ nhanh nhất, e rằng hắn nháy mắt sẽ bị trận gió cắt thành thịt nát. - Ui ui... A! Lửa màu lam không ngừng đốt cháy, lớp da của Lục Ly đã khét đen, bốc khói đen, khuôn mặt hoàn toàn biến dạng. Thân thể đau đớn chẳng đáng gì, giờ phút này linh hồn cũng bị cháy bỏng, đó mới là thống khổ nhất. - Chịu đựng! Loại đốt cháy này có ích cho thân thể và linh hồn, chỉ cần chịu đựng một khoảng thời gian, thân thể cùng linh hồn sẽ trở nên càng cường đại. Đương nhiên, không có người nguyện ý ở mãi nơi này, mùi vị này siêu khó chịu, đau đớn còn hơn lăng trì. Lục Ly tiếp tục bay từ từ, không ngừng tác động trận gió, vảy màu đen ngoài người đều bị xoắn nát, toàn thân trở nên máu thịt nhầy nhụa. Những giọt máu tiên bị bốc hơi sạch, từ xa nhìn thân thể Lục Ly khủng bố như bộ thây khô. - Ủa? Lục Ly đột nhiên ngừng lại, trong mắt lộ ra một chút ngạc nhiên, hắn vui sướng bất ngờ phát hiện một tình huống: Hơi thở Ác Ma trong người hắn đang từ từ giảm bớt, khi những ngọn lửa này cháy bỏng thân thể của hắn thì cũng đốt luôn hơi thở Ác Ma. - Tuyệt! Tuy rằng giờ phút này vô cùng thống khổ, nhưng tinh thần của Lục Ly hưng phấn lạ thường. Hắn bị hơi thở Ác Ma làm khó khăn lâu rồi, hiện tại rốt cuộc có biện pháp trừ bỏ, hắn rốt cuộc có thể biến thành loài người thuần chủng. Ai cũng không muốn người không ra người, quỷ không ra quỷ, Thiên Huyễn Hàn đều không thể tới gần, không thể ôm thê tử Trì Hi Nhi, điều này khiến hắn phi thường thống khổ, hiện tại dường như rốt cuộc có thể giải thoát? - Grào! Lục Ly trầm tư một giây sau cắn răng quyết định ở đây chịu đựng bị Thần Hỏa thiêu hủy một khoảng thời gian, mãi đến khi hơi thở Ác Ma trong thân thể bị đốt sạch hết. Tuy rằng ở đây giày vò như trong địa ngục, nhưng vì có thể biến trở về con người thật sự, đáng giá! Mỗi người đều biết tránh hung tìm cát, sẽ theo đuổi sự vật tốt đẹp, né tránh thứ gây ra đau khổ. Thường thì chỉ có người mắc bệnh khùng mới tự hành hạ mình. Giờ phút này, Lục Ly giống như là một người điên! Đệ nhất trọng thiên kiếp thật ra cũng không quá khổ sở, chỉ cần có được thân thể cường đại, cẩn thận bay từ từ, cần chịu dựng thống khổ qua một khoảng thời gian liền có thể vượt qua. Với độ mạnh thân thể của Lục Ly thì không khó vượt qua, nhưng hắn lựa chọn ở lại đệ nhất trọng thiên kiếp, hơn nữa xem tình huống thì sẽ phải ở lại khá lâu. Vì hơi thở Ác Ma bị đốt cháy từng chút một, trong người của hắn có rất nhiều hơi thở Ác Ma. Sức chịu đựng thống khổ của một người là có cực hạn, nếu thời gian dài bị thống khổ hành hạ, tinh thần sẽ không chịu nổi, hoặc là tan vỡ, hoặc là phát điên. Năng lực chịu đựng đau đớn của Lục Ly không tệ, lúc hắn ở Phàm Nhân Giới thì đã chịu đựng rất nhiều thống khổ, ở Tà Vu Sơn bị giày vò ba ngày ba đêm, về sau trải qua rất nhiều lần, sức mạnh ý chí chịu dựng thống khổ của hắn cực kỳ mạnh. Lục Ly liên tục uống dược chữa thương, cũng vận chuyển Thần Lực tự mình chữa thương, như vậy thì không đến mức khiến thân thể bị đốt hỏng. Lục Ly nhiều lần chữa lành rồi lại bị lửa tổn thương, quanh quẩn giữa thiên đường và địa ngục, loại cảm giác này e rằng hắn đời này đều khó mà quên. Ba ngày, năm ngày, tám ngày! Bản thân Lục Ly sắp không chịu nổi, tinh thần có chút thác loạn, hơi thở Ác Ma trong người của hắn mới chỉ bị loại bỏ một nửa. Lục Ly định bụng tạm lui ra ngoài, nhưng hắn không biết độ thiên kiếp có cách thức đặc biệt gì không? Nếu hắn lui ra ngoài thì có xảy ra vấn đề gì? Ai cũng không biết, bởi vì trong mấy quyển bí tịch đều không có viết, người đến độ thiên kiếp sớm chuẩn bị tốt tâm lý, không thành công thì thành nhân. Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là quyết định không lui ra. Nếu không có dũng khí phải chết, mới gặp đệ nhất trọng thiên kiếp đã rụt về thì làm sao xông hai trọng khác? Phải biết rằng đệ tam trọng chính là tâm hồn kiếp, không có dũng khí thẳng tiến không lùi tuyệt đối không thể nào xông qua. Lục Ly còn có một con bài chưa lật, Long Hồn! Hắn tin tưởng khi linh hồn không chịu nổi sắp sụp đổ thì Long Hồn sẽ hộ chủ, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không sụp đổ.
Chương 2283 Vững như bàn thạch
Điều đáng lo duy nhất là biến thành kẻ điên, nếu không chịu đựng được thì linh hồn sẽ hỗn loạn, phỏng chừng Long Hồn cũng không cách nào hộ chủ trong chuyện này, chỉ có thể dựa vào sức mạnh ý chí của hắn đi chống cự. Hắn tin tưởng sức mạnh ý chí của mình, tin tưởng chính mình có thể chống cự. Hắn cũng tin tưởng trải qua lần giày vò này, sức mạnh ý chí của hắn sẽ mạnh hơn, giúp ích rất lớn trong đệ tam trọng tâm hồn kiếp. Mười ngày, mười hai ngày. Lục Ly đã trở nên ngơ ngơ ngẩn ngẩn, bởi vì chịu đựng thống khổ giày vò quá mức, đã có chút tê liệt, phân không rõ hiện thực cùng hư ảo. Lục Ly từng có cảm giác giống như vậy, đó là lúc hơi thở Ác Ma ảnh hưởng linh hồn của hắn. Đoạn thời gian kia hắn cũng trở nên ngơ ngơ ngẩn ngẩn, giống hệt như hiện giờ. Hơi thở Ác Ma chỉ còn một nửa, phỏng chừng qua ba, bốn ngày sẽ bị đốt sạch, nhưng trong đầu Lục Ly lại xuất hiện một ý niệm, rằng hắn không cần cố chịu đựng, đau khổ như vậy không bằng trực tiếp chết đi, xong hết mọi việc. Một ý niệm khác nữa hiện ra, đó là không thể buông bỏ, cần luôn luôn kiên trì, như vậy mới có thể sống tiếp, mới biến thành con người thật sự. Trong lòng mỗi người đều chứa một thiên sứ cùng một ma quỷ, sẽ có kiên trì, cũng sẽ có buông bỏ. Sẽ có mê mang, cũng sẽ có lựa chọn, một ý niệm thành Thần, một ý niệm nhập Ma, tất cả đều nằm trong một ý niệm. Hai loại ý niệm lặp đi lặp lại tranh đoạt quyền khống chế trong đầu Lục Ly, nhưng giờ phút này ý niệm kiên trì và cầu sinh chiếm quyền kiểm soát, sâu trong lòng Lục Ly không ngừng truyền lại ý niệm khiến hắn không được từ bỏ. Một ngày, hai ngày, ba ngày! Hơi thở Ác Ma trong thân thể Lục Ly đã bị đốt gần như sạch sẽ, nhưng hắn giờ phút này khép mắt lại, hơi thở rất không ổn định, khuôn mặt thỉnh thoảng lộ ra giãy giụa, thống khổ. Thân thể của hắn không nhúc nhích, lơ lửng ở giữa không trung, cũng không có vận công chữa thương, dường như giờ phút này linh hồn đã chìm đắm, không cách nào tỉnh lại, không cách nào... khống chế thân thể của chính mình. Nửa ngày, một ngày! Lục Ly vẫn không có mở mắt ra, thân thể của hắn đã bị thiêu hủy rất nặng. Nếu hắn còn chưa tỉnh lại, e rằng cuối cùng sẽ biến thành cục than, mãi mãi vĩnh viễn trôi nổi tại đây. Lại lần nữa qua nửa ngày, Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, trong mắt của hắn không có tia mờ mịt, đặc biệt bình tĩnh, giống như một con dã thú lạnh như băng. Khóe môi Lục Ly giật nhẹ, phát hiện cơ mặt sắp bị đốt thành cục than. Lục Ly vội lấy mấy viên đan dược ra khỏi Thiên Tà Châu, ném vào trong miệng, lửa ở đây quá bá đạo, không gian giới chỉ bình thường e rằng không chịu nổi. Cho nên hắn bỏ hết báu vật trong không gian giới chỉ vào Thiên Tà Châu, hạt châu này là Thần Khí siêu phẩm, còn bị Huyết Linh Nhi sửa chữa pháp trận, biến mạnh hơn nhiều. Ăn mấy viên dược chữa thương, dược lực khuếch tán đi toàn thân, bắt đầu chữa trị tình trạng vết thương. Tuy Lục Ly cảm giác cả người rất đau nhức, nhưng tinh thần thì đặc biệt sung sướng. Vì trong mấy ngày này Lục Ly hoàn toàn áp chế cảm xúc tiêu cực trong lòng, hắn cảm giác linh hồn được đến thăng hoa. Giờ phút này sức mạnh ý chí phi thường kiên định, mặc cho gặp tình huống gì đều rất khó dao động ý niệm của hắn. Linh hồn tăng cường không đại biểu linh hồn thăng hoa, Lục Ly lần này cảm giác linh hồn được đến thăng hoa. Vượt qua thiên kiếp nghe nói có thể khiến các mặt đều được thăng hoa, sức chiến đấu tăng lên. Hiện tại mới chỉ là đệ nhất trọng thiên kiếp, Lục Ly phát hiện linh hồn đã được thăng hoa, thân thể phỏng chừng cũng tăng lên nhiều. - Đi! Chờ tình trạng vết thương khôi phục một ít, Lục Ly chậm rãi bắt đầu di động, hắn biết đệ nhất trọng thiên kiếp mới vừa bắt đầu, sương mù màu lam kéo dài mấy chục dặm, hắn muốn đi xuyên qua, phỏng chừng còn cần chịu đựng rất nhiều thống khổ. Nhưng Lục Ly không sợ hãi, linh hồn của hắn vững như bàn thạch, không gì phá nổi. Lục Ly vừa nhúc nhích, luồng gió liền thổi đến, cắt da thịt của hắn, tựa như vô số con dao nhỏ xẹt qua. Nhưng dường như Lục Ly đã miễn dịch với đau đớn, mười mấy ngày trước hắn trải qua quá nhiều thống khổ, lúc trước là xuống chảo dầu, còn bây giờ chỉ là rưới nước nóng lên, nên chẳng có cảm giác gì. Lục Ly từ từ bay lên trên, mất hai canh giờ, hắn đã ở mặt trên cùng sương mù màu lam. Hắn sắp lao ra lớp sương mù, xem như vượt qua đệ nhất trọng thiên kiếp. Lục Ly không tăng tốc lao ra ngay, ngược lại ánh mắt trở nên đặc biệt nghiêm túc. Bởi vì lớp sương mù ở đây rất dày, tức là lửa sẽ càng bá đạo hơn, gió thổi hung tàn hơn. Lục Ly dừng lại chữa thương, hắn chuẩn bị chữa lành hơn một nửa vết thương trong người rồi mới một hơi lao qua. Hắn ăn hơn mười viên dược chữa thương, đồng thời cấp tốc vận công chữa thương. Thân thể của hắn không ngừng bị tổn thương, không ngừng chữa trị, đã tăng mạnh hơn nhiều, hắn tự tin hẳn là có thể lao qua. Chữa thương ba canh giờ, Lục Ly tiếp tục chậm rãi bay lên trên, nhưng hắn không tăng tốc độ. Tuy Lục Ly mà nâng tốc độ lên tới cực độ, có lẽ chỉ một giây liền có thể lao ra, nhưng hắn biết làm vậy tương đương tự tìm đường chết, trận gió khủng bố sẽ cắt nát người của hắn ra. - Ui ui! Lên tầng cao nhất quả nhiên Thần Hỏa đặc biệt khủng bố, thân thể của Lục Ly thoáng chốc bị đốt tổn thương nặng, hắn không có dừng lại chữa thương, cắn răng tiếp tục bay lên trên, khi toàn thân của hắn suýt bị nướng chín thì hắn... rốt cuộc vọt ra. Vù vù vù! Nhìn trời cao trong xanh, Lục Ly đột nhiên cảm giác thế giới này thật tốt đẹp. Lục Ly bay nhanh lên trên, bay ra hơn mười dặm thì hắn không suy nghĩ điều gì khác, ăn mấy viên dược chữa thương, thả trôi thân thể, trực tiếp ngủ say. Trên bầu trời, một người toàn thân bị nướng chín lơ lửng trôi, nếu Thần Linh bình thường nhìn thấy cảnh này có lẽ tưởng rằng gặp quỷ. Ngủ mê man ba ngày bốn đêm, Lục Ly tỉnh lại, phía trước ăn dược chữa thương, cộng thêm thân thể của hắn có được năng lực tự lành rất mạnh, sau khi hắn tỉnh lại thì tình trạng vết thương đã khôi phục hơn một nửa.
Chương 2284 Khắc họa pháp trận trong người
Hắn ở giữa hư không ngồi xếp bằng, bắt đầu vận công chữa thương, đồng thời hắn cũng bắt đầu phân tích hai trọng thiên sau nên xông như thế nào. Đệ nhất trọng thiên kiếp khiến hắn chịu đủ hành hạ, cũng có hiểu biết trực quan hơn về thiên kiếp: Thiên kiếp này khủng bố hơn trong bí tịch viết rất nhiều. Thật ra cũng không phải thiên kiếp quá mạnh, mà là... sức chiến đấu của Lục Ly yếu hơn Yến Vương các đời độ thiên kiếp nhiều. Thời gian Lục Ly thành Thần quá ngắn, khi người khác độ thiên kiếp thì trên cơ bản đã mấy nghìn tuổi, mấy vạn tuổi. Thân thể, Thần Lực, linh hồn, phòng ngự, sức chiến đấu, tâm tình vân vân, các mặt đều đạt đến siêu cấp đại năng Thần Giới đỉnh phong, rất nhiều người vì độ thiên kiếp đều phải chuẩn bị mấy trăm năm, không giống như Lục Ly tùy tiện độ thiên kiếp. Yến Vương các đời đều chuẩn bị rất nhiều năm, đối với bọn họ thì thiên kiếp cửa thứ nhất rất nhẹ nhàng, chỉ cần không vượt qua quá nhanh là không có việc gì. Đối với Lục Ly thì cảm giác khủng bố hơn trong bí tịch miêu tả rất nhiều, cho nên hắn giờ phút này mới sẽ suy nghĩ nên vượt qua hai ải sau như thế nào? Bản thân hắn cũng biết nền móng của mình quá mỏng, có lẽ sức chiến đấu của hắn mạnh hơn Chí Tôn Thần Giới bình thường, nhưng tổng hợp năng lực các mặt thì còn khá yếu. Nơi này không phải hoàn toàn dựa vào sức chiến đấu, mà là phải dựa vào năng lực các mặt. Thiên kiếp, thiên kiếp! Xét cho cùng là ông trời thử thách võ giả, võ giả muốn nghịch thiên, ông trời muốn ngăn cản võ giả nghịch thiên, ngươi muốn nghịch thiên thì phải nhận ông trời thử thách. Nếu các mặt sức chiến đấu của ngươi đều đạt chuẩn, ông trời sẽ thừa nhận năng lực của ngươi, hơn nữa ban cho ngươi một vài thứ. “Cái này không khác gì ở Phàm Nhân Giới lang bạt Hỗn Độn Luyện Ngục.” Lúc này trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, Hỗn Độn Luyện Ngục cũng là phàm nhân muốn nghịch thiên, muốn đến Thần Giới thì phải vượt cửa ải. Qua được liền có thể phi thăng Thần Giới, không qua nổi thì chết. Thiên kiếp này cũng vậy, qua được thì sức chiến đấu sẽ được tăng lên, có thể đi Nhị Trọng Thiên. Nếu không qua được cũng phải chết. “Nghịch thiên, ông trời? Đừng nói là ông trời chính là Chủ Thần?” Lục Ly ngước nhìn bầu trời, lại lần nữa cảm giác bên trên có một bàn tay to lớn đang điều khiển vận mệnh của tất cả sinh linh vạn giới. Y đặt ra quy tắc trò chơi, mọi người đều làm theo khuôn khổ quy tắc đó, nếu dám vi phạm quy tắc sẽ bị vô tình tru sát. Lục Ly vào thời khắc này cảm giác bọn họ giống như là những con ếch dưới đáy giết, bọn họ cố gắng leo lên giếng, muốn nhảy ra ngoài giếng nhìn phong cảnh bên ngoài. Hoặc nên nói là... muốn chạy ra lao tù trong giếng, cho nên bọn họ đều nhất định phải từng bước một bò lên. Đường leo lên miệng giếng rất gian nan, cực kỳ hung hiểm, sơ sẩy một cái sẽ chết. Suy nghĩ lung tung một lúc, Lục Ly gạt bỏ tạp niệm trong đầu, bây giờ suy nghĩ những chuyện này không có ý nghĩa gì. Đã đi đến bước này, chỉ có một hơi vọt lên, không thành công thì thành nhân. Sau ba ngày chữa thương, Lục Ly đã hoàn toàn lành vết thương, hơn nữa thân thể trở nên càng thêm cường đại mấy phần. Hắn cũng không có vội vàng đi lên, mà là tiếp tục tại chỗ nghỉ ngơi, khiến thân thể khôi phục đến trạng thái đỉnh cao nhất. Hai ngày sau, Lục Ly hành động. Hắn chậm rãi tiếp tục bay lên trên, nhắm mắt lại. Đệ nhị trọng thiên kiếp không cần nhìn, hoàn toàn dựa vào cảm giác. Bởi vì đệ nhị trọng thiên kiếp là lôi đình kiếp, dùng mắt nhìn lôi đình là vô dụng, chờ khi mắt nhìn thấy thì phỏng chừng lôi đình đã đánh xuống. Hắn nhắm mắt chậm rãi bay lên trên, tinh thần cảnh giác cao độ, thời khắc cảm thụ được bốn phía không gian dao động, khi lôi đình sắp công kích chắc chắn không gian sẽ dao động mãnh liệt. Tay Lục Ly cầm Hàn Phong, trong trọng thiên kiếp này, hắn cần dùng sức mạnh phá vỡ, chứ dựa vào lực phòng ngự của hắn thì rất khó chịu đựng. Chiến đao Hàn Phong lấp lóe ánh đao, thời khắc chuẩn bị công kích. Xoẹt! Không gian trên cao phía bên trái bỗng dao động, Lục Ly không chút suy nghĩ chém về phía đó, một ánh đao kinh thiên sáng lên, gấp khúc hai lần giữa không trung, chém nhanh về phía bầu trời bên trái. Xoẹt xoẹt! Một con lôi long đột ngột xuất hiện trên bầu trời bên trái, lôi long không phải một màu mà là ngũ sắc lôi long, thô to cỡ đầu người, rạch phá không gian lao nhanh về phía Lục Ly. Quỷ Vương Trảm của Lục Ly xé gió bay đi, mang theo lực lượng thiên địa khủng bố. Mục đích của Lục Ly không phải dùng Quỷ Vương Trảm triệt tiêu năng lượng lôi điện, mà là phải dùng lực lượng thiên địa trấn áp lôi điện, khiến lôi long giảm tốc độ, vậy thì hắn mới có thể nhẹ nhàng tránh đi. Ở đây giống như đệ nhất trọng thiên kiếp, tốc độ bay càng nhanh càng nguy hiểm, nếu Lục Ly lấy tốc độ nhanh nhất bay lên trên, sẽ nháy mắt hấp dẫn mấy vạn con lôi đình. Vạn lôi cùng đánh, đừng nói Lục Ly, xem như là Chí Tôn Thần Giới đều sẽ chết. “Hữu dụng!” Cảm thụ được tốc độ lôi đình chậm lại, Lục Ly thhầm mừng, khuếch tán bay lên trên. Hắn chỉ bay lên đi trăm trượng, ngũ sắc lôi đình đã từ bên dưới vụt qua, bị hắn thành công né qua. Xoẹt! Trên không lại có một lôi điện đánh xuống, Lục Ly không chút suy nghĩ, chém một nhát đao rồi nhanh chóng né qua bên trái, tiếp tục bay lên. Lần này vẫn như cũ thành công né thoát, Quỷ Vương Trảm mang theo lực lượng thiên địa quá khủng bố, tốc độ của lôi đình bị giảm rất nhiều. Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt! Nhưng tùy theo Lục Ly không ngừng bay lên trên, lôi điện trở nên dày đặc hơn, sau khi Lục Ly lại tránh thoát hai lôi điện thì trên bầu trời đồng thời xuất hiện ba lôi đình, theo ba phương hướng đánh về phía hắn. - Hộc hộc! Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, trên mặt không lộ vẻ bất ngờ. Hắn đã sớm biết tình huống này, trong mấy quyển bí tịch ghi rõ, hiện tại mới chỉ là bắt đầu, mặt sau sẽ càng khủng bố hơn. Vèo! Tay trái Lục Ly chém ra một đao Quỷ Vương Trảm, tay phải lấy ra Đồ Ma Trảm Sát chém ra Chân ý Sát Đế, tăng tốc độ bay lên trên. Lôi điện trên tận cùng đỉnh đầu thì hắn không có biện pháp ngăn trở, chỉ có thể dựa vào thân thể chống cự. Xoẹt xoẹt xoẹt! Một ngũ thải lôi điện gào thét giáng xuống, đánh trúng Lục Ly. Người hắn rung bần bật như mắc chứng giật kinh phong, da thịt tỏa mùi hương thịt nướng, trong miệng sắp phun ra lửa. “Rất bá đạo!” Lục Ly phun nước miếng, cảm giác như ở Phàm Nhân Giới lần đầu tiên bị sét đánh. Phải biết rằng, thân thể hiện tại của hắn phi thường cường đại, lôi điện này mới đánh một lần đã tổn thương hắn, có thể tưởng tượng uy lực cỡ nào. “Không biết ta mặc giáp Kinh Lôi thì có giúp được gì không? Có thể hấp thu lôi điện không?” Trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, giáp Kinh Lôi đã cho Trì Hi Nhi. Hơn nữa cho dù có giáp Kinh Lôi cũng chưa chắc hữu dụng. Dù sao đây là thiên kiếp, không phải lôi điện bình thường. Sức xuyên thấu của lôi điện này xuyên thấu quá mạnh, Lục Ly cảm giác sau khi bị lôi điện đánh trúng chớp mắt khuếch tán đi toàn thân. Giáp Kinh Lôi chỉ có thể hấp thu lôi điện ngoài người, không thể nào hấp thu lôi điện đã thẩm thấu vào thân thể. ""Nếu trong thân thể của ta cũng có thể bố trí pháp trận hút lôi thì tốt rồi.” Lục Ly tùy ý nghĩ, đột nhiên trong đầu hắn như có sấm nổ, hắn nhớ đến một việc, pháp trận trong Thần Thi! Lúc trước Lục Ly tham ngộ pháp trận trong Thần Thi thật lâu nhưng không bắt được trọng điểm, không cách nào học tập. Vào thời khắc này trong lòng hắn đột nhiên có loại hiểu ra, thể hồ quán đính nghĩ thông rất nhiều sự, hắn đảo tròng mắt, thân thể không nhúc nhích, quên luôn đang trong cảnh nguy hiểm. Hắn trầm tư giây lát, bất ngờ ngồi xếp bằng tại chỗ, bế quan ngay tại đây. Trong lòng hắn mơ hồ có loại cảm giác, nếu hắn thật sự có thể khắc họa pháp trận trong người thì có lẽ lực phòng ngự của hắn sẽ tăng lên mảng lớn, tăng lên gấp chục lần, trăm lần đều không thành vấn đề!
Chương 2285 Thể hồ quán đính

“Thân thể của bản đế là thân thể mạnh nhất dưới Thần Giới Tam Trọng Thiên, bên trong ẩn chứa một loại phương pháp tu luyện thần thể siêu mạnh, có thể tham ngộ được hay không phải xem vận khí của ngươi!” Đây là lời tàn hồn Tử Đế nói trước khi tan biến, bây giờ Lục Ly mới hiểu thân thể lúc còn sống của Tử Đế mạnh cỡ nào. Thân thể mạnh nhất dưới Thần Giới Tam Trọng Thiên, điều này chứng minh Tử Đế ít nhất là Tam Kiếp Thiên Thần, thậm chí có thể là người nổi bật trong Tứ Kiếp Thiên Thần. Trong thân thể của Tử Đế quả thực còn sót lại một loại bí pháp tu luyện cường đại, nhưng trong Thần Thi có nhiều pháp trận phức tạp, bản thân Lục Ly không có nhiều hứng thú đi tu luyện. Bởi vì hắn cảm thấy cơ thể người là thân thể hoàn hảo, nếu ở bên trong tăng thêm một ít pháp trận sẽ khiến thân thể của mình biến thành con rối, biến thành quái vật, hắn thiên nhiên có chút mâu thuẫn. Cộng thêm pháp trận trong thân thể Tử Đế quá mức phức tạp huyền diệu, có nhiều cái Lục Ly xem không hiểu. Cho nên phía trước hắn tham ngộ một khoảng thời gian, vẫn luôn không có tiến triển, liền từ bỏ tu luyện loại bí pháp này. Hiện tại, trong lòng hắn nghĩ thông rất nhiều sự, cơ thể người thật ra là một loại pháp trận thiên nhiên. Cơ thể người có bảy trăm hai mươi huyệt vị, đó là bảy trăm hai mươi trận thạch, cơ thể người có nhiều kinh mạch và mạch máu, đó là rậm rạp trận văn, cơ bắp cốt cách là trận cơ, ngũ tạng lục phủ là trung tâm trận, linh hồn là mắt trận. Con người là linh của vạn vật, tại sao không có sức lực mạnh như dã thú? Tại sao không có thể chất, không có các loại thiên phú thần thông của những chủng tộc kỳ dị khác? Không có cánh chim để bay, không có vảy giáp để có được lực phòng ngự cường đại! Mặc dù như vậy, nhân tộc thân thể yếu ớt vẫn như cũ xưng bá toàn bộ thế giới, xưng bá Cửu Giới, xưng bá Thần Giới! Đây là do cơ thể người hoàn mỹ nhất, thể chất thích hợp tu luyện nhất, cơ thể người có được pháp trận hoàn mỹ nhất, cơ thể người có thể không ngừng hấp thu linh khí thiên địa tăng thêm sự nỗ lực, có thể trở nên cường đại, có thể chống đỡ môi trường khắc nghiệt, có thể lên trời xuống đất, có thể nhờ cậy lực lượng thiên địa dời núi lấp biển, đồ sát hết thảy cường địch. Tại sao con người có thể tu luyện? Nếu thể chất của con người kém thì dù thông minh đến đâu, khéo tay cũng không có gạo để nấu cơm! Việc này chứng minh thể chất con người là hoàn mỹ nhất, là con cưng của trời, vì trong cơ thể người có pháp trận hoàn mỹ nhất, là thể chất thích hợp tu luyện nhất. Nếu trong cơ thể người không có pháp trận thì sao có thể chuyển hóa linh khí thiên địa thành lực lượng của mình? Nếu không có pháp trận thì sao có thể nhờ cậy lực lượng thiên địa phát ra thần thông mạnh như vậy? Lục Ly đột nhiên nghĩ thông rất nhiều chuyện, không còn bài xích phương pháp tu luyện của Tử Đế, cơ thể người vốn đã là một pháp trận cường đại, bí pháp tu luyện của Tử Đế khiến pháp trận này trở nên càng mạnh, ở bên trong bố trí thêm một ít pháp trận kỳ dị, khiến thân thể trở nên càng thêm cường đại. Lục Ly nhớ lại mình ở Thú Thần Giới, hấp thu Thần Long Dịch chứa trong bảy trăm hai mươi huyệt vị, khi đó thân thể của hắn biến mạnh hơn nhiều. Giờ phút này ngẫm lại, có lẽ tăng phúc bảy trăm hai mươi huyệt vị tương đương với tăng phúc bảy trăm hai mươi trận thạch? Trận thạch của một đại trận tăng cường, phòng ngự tự nhiên sẽ tăng lên. Vậy phải chăng... Hắn có thể nghĩ biện pháp ở trong thân thể bố trí một pháp trận tụ lôi, tiếp theo hấp thu tất cả lôi điện tích trữ trong bảy trăm hai mươi huyệt vị? Nếu thật sự có thể làm được thì ‘trận thạch’ trong thân thể của Lục Ly sẽ trở nên đặc biệt cường đại, đến lúc đó lực phòng ngự cũng sẽ cực kỳ khủng bố. Hắn đến nơi này độ thiên kiếp là vì cái gì? Chẳng phải là vì tăng lên sức chiến đấu sao? Hắn muốn tổng thể sức chiến đấu đều có tăng lên, như vậy mới có thể chống cự công kích của Thập Dực Ác Ma, mới có thể xoay chuyển thế cục. Hiện tại nếu có cơ hội tăng lên sức chiến đấu, hắn cần gì vội vàng độ thiên kiếp? Cho nên hắn không có vội vàng xuyên qua thiên kiếp, mà là ở trên trời cao ngồi xếp bằng, trực tiếp bế quan. Hắn bất động, không đại biểu lôi điện không xuất hiện, mỗi qua một giây là sẽ có một đợt lôi điện đánh xuống, Lục Ly bị đánh trúng người rung lên, da khét thịt cháy. May mắn lôi điện chỗ này không quá bá đạo, Lục Ly miễn cưỡng có thể chịu đựng. Thân thể của hắn bất động, lôi điện đánh xuống chậm dần, mỗi cách một, hai canh giờ sẽ đánh xuống một đợt, mỗi lần hắn ăn một ít dược chữa thương liền có thể khiến thân thể khôi phục. Lục Ly có thành tựu rất cao về mảng pháp trận, trong Thần Giới người có thể vượt qua hắn hẳn là có thể đếm trên đầu ngón tay, giáp Kinh Lôi càng là năm đó hắn tự mình thiết kế, cho nên hắn bố trí những pháp trận này rất đơn giản. Hiện tại vấn đề là nên bố trí như thế nào? Nếu bố trí ở chỗ khác, hắn có thể lợi dụng thần tài trận thạch, nhưng làm cách nào khắc họa pháp trận trong cơ thể người. Chẳng lẽ xé rách thân thể của mình, đặt một ít thần tài trận thạch vào trong? Vậy chẳng phải là hắn biến thành quái vật người không ra người, quỷ không ra quỷ? Hắn mới loại bỏ hơi thở Ác Ma trong thân thể, vảy màu đen ngoài cơ thể vừa biến mất, biến thành loài người thuần chủng. Hiện tại lại khiến hắn đi cải tạo thân thể, biến chính mình thành quái vật? Vậy chẳng bằng giết hắn. Hơn nữa, cơ thể người vốn đã là một pháp trận thiên nhiên, tùy ý ở bên trong tăng thêm một vài thứ sẽ khiến pháp trận thiên nhiên xảy ra vấn đề, đến lúc đó hắn có lẽ sẽ biến thành một phế nhân. “Không thể tăng thêm bất cứ ngoại vật đi vào, chỉ có thể sửa đổi từ cơ sở vốn có!” Lục Ly lấy Thần Thi ra khỏi Thiên Tà Châu, thần niệm quét vào trong Thần Thi. Huyết Linh Nhi truyền âm hỏi: “Có chuyện gì vậy chủ nhân?” “Không có việc gì, ta chỉ muốn nghiên cứu pháp trận trong Thần Thi.” Lục Ly truyền âm một câu rồi tiếp tục quan sát, trong người Thần Thi có rất nhiều pháp trận, Lục Ly có thể thoải mái cảm ứng.

Ads
';
Advertisement