Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

Bộp…  

 

 

Một thủ ấn nhẹ điểm lên gáy nàng, vô tận hàn khí cấp tốc lan khắp cơ thể, Nam Cung Uyển Dung không có chút lực chống cự nào ngất đi, Lạc Nam mê mang không tỉnh, cả hai đều bị người kia lôi vào vết nứt không gian…  

 

Chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.  

 

“Kẻ nào ra tay?” Bạch Chí cùng Nhị lão một mặt mộng bức, theo sau đó không cam lòng gào thét ầm lên, tức muốn nổ phổi…  

 

Con mồi đã ở trước mặt đột ngột bị hớt tay trên? Làm sao bọn hắn có thể chịu được?  

 

Trong lúc nhất thời, cả hai điên cuồng hành tẩu trong hư không, muốn tìm ra điểm manh mối…  

 

Đáng tiếc người kia thực lực rõ ràng cao hơn bọn hắn, lại hành động bất ngờ, không để lại chút dấu vết nào…  

 

Muốn truy tìm, khó như lên trời…  

 

“Lập tức phong tỏa Bạch Đế Thành, không…là phong tỏa toàn bộ lãnh thổ Hoàng Triều, ta không tin hắn có thể chuồn đi trong thời gian ngắn!” Nhị Lão hét gầm lên phẫn nộ, lập tức liên lạc với mấy tên lão già còn lại, ngoại trừ Đại lão…  

 

Bạch Chí sắc mặt xấu xí như ăn phải con ruồi, bất quá rất nhanh lấy lại bình tĩnh, động não nói ra:  

 

“Thông cáo toàn thành, Quán Quân Thổ Chiến Đại Hội - Văn Lang bị bắt cóc khiến Hoàng triều phẫn nộ, hạ lệnh toàn lực truy tìm tung tích của tân Quán Quân trên khắp Đại Lục, sống phải thấy người, chết phải thấy xác…để tìm ra kẻ bắt cóc trả thù cho hắn!”  

 

“Ý kiến hay!” Nhị lão ánh mắt sáng ngời, hành động như vậy vừa gia tăng khả năng truy tìm Văn Lang, vừa danh chính ngôn thuận, đạt được tiếng thơm…  

 

…  

 

Trong một Đại Điện…  

 

ĐÙNG…  

 

Bạch Sa giận dữ, đem cái bàn trước mặt vỗ thành phấn vụn…  

 

Đám lão già ở dưới cúi đầu, ngay cả Đại Lão cũng ở trong số đó, mỗi người sắc mặt đều cực kỳ khó coi…  

 

“Ai nói cho trẫm, từ bao giờ có tặc tử đạt đến Hợp Thể Kỳ lẻn vào Bạch Đế Thành mà trẫm không biết?” Bạch Sa gằn từng chữ hỏi…  

 

“Thưa bệ hạ, Hợp Thể Kỳ thông thường nếu muốn bí mật tiến vào trong thành, hộ vệ và các vị tướng lãnh rất khó kiểm soát!” Đại lão trầm thấp nói…  

 

Đạt đến Hợp Thể Kỳ, mỗi người đều là nhân vật phong vân, động một chút là ảnh hưởng đến đại cục trong thiên hạ, khả năng hành tẩu trong không gian mạnh hơn Luyện Hư Kỳ rất nhiều, muốn đề phòng bọn hắn xâm nhập một thế lực nào đó càng là khó như lên trời…  

 

Bạch Sa hừ lạnh một tiếng, cũng biết chỉ dựa vào đám Hộ Vệ và vài tên tướng quân, muốn ngăn chặn Hợp Thể Kỳ xâm nhập là rất khó…bất quá hắn cần phát tiết một chút để giảm bớt phẫn nộ trong lòng.  

 

“Hiện tại tân Quán Quân bị bắt cóc sau khi vừa hoàn thành Thổ Chiến Đại Hội, đây chẳng khác nào tát vào mặt Hoàng gia chúng ta, trẫm muốn các ngươi toàn lực truy tìm hắn trong vòng một tháng!”  

 

Bạch Sa hiên ngang lẫm liệt nói ra, giọng điệu như một đấng minh quân, hết lòng lo lắng cho an nguy của Tân Quấn Quân và Hoàng Triều trên dưới…  

 

Đại Lão nhíu chặt lông mày, cảm giác cho hắn biết chuyện này có gì không đúng, ý vị thâm trường liếc Bạch Chí dò hỏi:  

 

“Không biết tình huống Tiểu vương gia thế nào? Vương gia phải chăng còn oán trách Văn Lang?”  

 

Bạch Chí lập tức nhảy dựng, gằn giọng hỏi: “Đại lão đây là có ý gì? Cho rằng ta cố tình ăn cướp còn la làng hay sao?”  

 

“Lão hủ chỉ hỏi một câu thôi, Vương gia cần gì phản ứng lớn như vậy?” Đại Lão trầm giọng hỏi…  

 

“Ngươi…” Bạch Chí tức giận…  

 

“Đủ rồi!” Bạch Sa quát lớn: “Trẫm muốn các ngươi truy tìm hung thủ và tân quán quân, không phải nội bộ lục đục!”  

 

Đại lão im lặng cúi đầu, đặt Bạch Chí trở thành đối tượng tình nghi số một…  

 

Đáng tiếc Đại Lão không biết rằng, không chỉ riêng Bạch Chí, mà thậm chí tất cả người ở đây đều có dính đến trong chuyện này, chẳng qua có kẻ nhanh hơn bọn hắn một bước mà thôi…  

 

…  

 

Thủy Hoa Cốc…  

 

Bạch Liên Hoa hai mắt đẫm nước đi qua đi lại, thân thể mong manh trong gió, gương mặt nhỏ xinh trắng nhợt tràn đầy lo lắng…  

 

Tin tức tân quán quân Văn Lang mất tích đã lan khắp Bạch Sa Hoàng Triều, nàng đương nhiên biết được…  

 

Tiểu Công Chúa trong lòng như có hòn đá vạn cân đè nặng, không biết phải làm sao mới tốt…  

 

“Lạc Nam ca ca, ngươi nhất định hóa nguy thành an, Liên Hoa rất lo lắng cho ngươi…”  

 

Trong miệng không ngừng lẩm nhẩm, nàng đã vận dụng toàn bộ nhân lực của một công chúa để tìm kiếm hắn, bây giờ chỉ có thể chờ đợi tin tức báo về mà thôi…  

 

“Đúng rồi…” Như nghĩ đến điều gì đó, Bạch Liên Hoa hai mắt đột ngột sáng lên…  

eyJpdiI6InlpZVFjYzdqdEtCbUwzdjNJYTB2U3c9PSIsInZhbHVlIjoieHFOeWRUNUNPaml6dTREaGRiT1lUNmlDdTFZcnJ0K1hJWit2U0dGbFVSRFMyZlB4Wk10OXB6R3djQUtGbjZNZCIsIm1hYyI6IjZiODkxM2RlYWU0ZWNhZmJjYjlmZGQ2M2ExZTllYzZmMzkyODdhMmMzNzA2NjRhOWFlMmY3MWI5NzQyZTUzNGQifQ==
eyJpdiI6Ik5hTjBKNEw3cFZRZlwvVEJNamErd29nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImhrWmd4Nnc1STVXRUN4cXpNVGIzUEE0Q290VHo5TE1PQVpZV2U0NFwvUGNZZUJ0bVhPeDFTd0tEWW5EVmRcL29NSVJRZEhLTUVGdnhIME5kcURcL0ZaVzFCdWFqWWwyT3pLdlpzNTdWSFo0Um1ra21HaVBQamJpcjdLUHZtalJjQlJrRFRPdGp5RG5LUDdIOXozNmxLRTVIQmVtODlCN2FZMzNyQ0ZhXC85MmxTT2I3UlhpWlptRVwvdzZuMWxrS1wvYVlkWDg0MWx3ODRnYXFwSWRqZmJkc3pPK3hpQ3NwWXM3TnJhaXkyOWRkZlV4TkVXNmZpbklnV2VzeFdiZXl5ZlNzYXVUYk05XC9rS0FrSVA2OStxd0VFRkE2SkUydXIrRXdcL3BTZnNJaVdqb2lURjg9IiwibWFjIjoiMmRhZWU3ODc5MmQ1ZjZlNDY5NzcyNzM2OGZjMjNhZDgxN2JmMzZjZjliNGU4YjY1NTBlMzBmODRmODdiMzAzYiJ9

Ads
';
Advertisement