Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

Nghĩ là làm, tiểu công chúa bé nhỏ dứt khoát phi thân mà bay…  

 

 

Còn nước còn tát, bằng mọi giá nàng phải tìm ra hắn.  

 

…  

 

Chiều đọc truyện vui vẻ nha ae!!!  

 

Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

Trong một tôn đại điện…  

 

Nam Cung Uyển Dung vừa mơ màng tỉnh dậy, mở ra đôi mắt xinh đẹp còn lóng lánh nước…  

 

“Phu quân đâu?”  

 

Vô thức bật thốt lên, lập tức nàng như một con mèo nhỏ xù lông, mười thanh kim châm sắt lẹm xuất hiện trên đôi tay uyển chuyển, làm ra tư thế công kích…  

 

“Uyển Dung, chậm!”  

 

Bất quá rất nhanh, một âm thanh đã xuất hiện bên tai nàng, khiến Nam Cung Uyển Dung nhất thời bình tâm xuống tới, gương mặt tuyệt mỹ mừng rỡ quay đầu nhìn qua…  

 

Ở phía đối diện, Lạc Nam khoanh chân ngồi đó, Niết Bàn Linh Thủy mãnh liệt bao trùm cơ thể hắn, nhất là vị trí hai cánh tay…  

 

Mắt thường có thể nhìn thấy, từng giọt máu huyết mới mẻ được sản sinh, từng tế bào li ti dần dần hình thành…  

 

Mặc dù tốc độ khôi phục không nhanh, nhưng sắc mặt Lạc Nam đã có phần hồng nhuận…  

 

“Phu quân, ngươi không sao chứ?” Nam Cung Uyển Dung lao đến bên cạnh hắn xem tới xem lui, như sợ Lạc Nam mất thêm một khối thịt nào vậy.  

 

Lạc Nam trong lòng ấm áp, ôn nhu mỉm cười lắc đầu, hướng mắt nhìn về một phía…  

 

Đại Điện bọn họ ở rất rộng, bán kính có hơn vài chục trượng…  

 

Nam Cung Uyển Dung theo hắn nhìn qua, ở giữa chủ điện, một mỹ phụ thành thục ngồi khoanh chân, mái tóc bạch kim tung bay, làn da trắng hồng, vầng trán cao quý tô điểm ấn ký hoa đào, một đôi mi cong cụp xuống, mũi quỳnh cao thẳng, môi đỏ không cần tô son, dung nhan thành thục lạnh lùng…  

 

Nàng ngồi nơi đó như một tiên tử thanh cao trang nhã, thân thể đầy đặn sau lớp lụa mỏng manh ôm sát, tập trung tu luyện…  

 

Xung quanh nàng, vô số hàn băng lạnh lẽo gào thét, sẳn sàng đem cả không khí đều đóng thành băng.  

 

“Thanh Trúc tỷ tỷ?” Nam Cung Uyển Dung kinh hô một tiếng, bất quá sau đó mừng rỡ cười nói:  

 

“Là nàng mang chúng ta tới đây?”  

 

Lạc Nam mỉm cười gật gù: “Đây là nơi tiềm tu của Thanh Trúc, cũng là nơi an toàn nhất Bạch Đế Thành ở thời điểm hiện tại…”  

 

Kiếp Dâm Ấn có thể câu thông trong phạm vi vạn dặm, Lạc Nam vốn đã định sẽ kêu gọi Hoa Thanh Trúc khi có nguy hiểm phát sinh, nào ngờ nàng đã đi trước hắn một bước, chủ động mang đến nơi này…  

 

Nữ nhân này nhìn qua thì lạnh lùng, thực chất vẫn đang âm thầm theo dõi hắn…  

 

Nam Cung Uyển Dung nghe vậy yên tâm, đau lòng nhìn hai cánh tay của hắn vẫn đang bắt đầu kết thịt, gương mặt ửng hồng thủ thỉ nói:  

 

“Phu quân, hay là chúng ta vào Linh Giới Châu, dùng Long Tiên Thánh Điển trị thương cho nhanh…”  

 

Lạc Nam nghe vậy lập tức tâm động, bất quá nghĩ đến Hoa Thanh Trúc vì ra tay cứu mình mà bỏ dở quá trình luyện công, hiện tại đang trong giai đoạn mấu chốt, không thể bỏ nàng ấy một mình được…  

 

Thiên phú Băng Hệ của Hoa Thanh Trúc rất khủng bố, chỉ sở hữu Cực Băng Thiên Công trong thời gian ngắn, vậy mà đã tiến vào giai đoạn mấu chốt chuyển hóa Linh Lực từ Băng linh lực bình thường sang Cực Băng…  

 

Chỉ cần thành công, thực lực của nàng sẽ lập tức đề thăng một bậc…  

 

Chính Lạc Nam từng thể nghiệm Cực Băng khủng bố, vì lẽ đó hy vọng nữ nhân của hắn sở hữu được loại lực lượng này…  

 

“Phu quân, chúng ta ở đây làm gì Thanh Trúc tỷ tỷ có nhận biết hay không?” Nam Cung Uyển Dung cắn lấy đôi môi đỏ mộng, mê người nói ra…  

 

“Không hề, với tâm cảnh của Hợp Thể Kỳ, nàng ấy đã tiến vào trạng thái vong ngã, sẽ không bị ngoại cảnh quấy rối trừ khi trực tiếp tác động đến…” Lạc Nam vô thức trả lời…  

 

Nam Cung Uyển Dung nghe vậy mỉm cười quyến rũ, một thanh trâm cài đem mái tóc đen tuyền búi lên sau gáy, để lộ cái cổ trắng ngần…  

 

Trước ánh mắt mộng bức của Lạc Nam, Kim Huyền Bảo Y đột ngột rơi xuống, một làn da trắng nõn ửng hồng hiện ra, bên trên thân thể yêu kiều đó chỉ còn áo yếm và nội khố che đậy hai địa phương thần bí…  

 

Yếm trắng tinh khôi trơn nhãn bó sát, một đôi gò thịt căn đầy đội lên, hai cái núm như ẩn như hiện phía sau lớp lụa mỏng…  

 

Vượt quá vòng eo thon thả kia, tiểu nội khố không thể che đậy cảnh xuân, mông tròn núc ních vểnh cong, gò mu múp máp lún phún cỏ dại…  

 

Hô hấp Lạc Nam nhất thời trở nên dồn dập, làm sao không hiểu ý đồ của nàng?  

 

Hắn không ngờ thê tử nhìn như đoan trang đài các của mình lại có những hành động táo bạo như vậy…  

eyJpdiI6IkFLU3REcjRwUjZDT1FFYkJPeGZ4aGc9PSIsInZhbHVlIjoiQXk4RG5IaEZ5a2pQZGlnc1VqU1E4Q1NcLzFPc0Z6dzI2dFBLN05hT2V4ZGhERVB6RWVTWnpyU0tWSTZNdCtQdWIiLCJtYWMiOiI0ZWFhZGUyZjkzODEyNzFhYzZlMjVjNmY5MDkwYTc0NTgyNDNiMzllMzdjYjVlMjY5ZGQxOWM3ODg2MWFjZTg5In0=
eyJpdiI6InFlU0VMRFJKVlVSa2JjaUtsRzBRUGc9PSIsInZhbHVlIjoiVWx6QWk2dlJ6TVREY0c1Y3c5WVBEOFhTbGxPd29JelJuYmRNb3EyMk5yMmwwXC9ZZlhoVUxIWHFmeVRZNlVFcENNYW5JUjBYWTIrcEExY0haN1FFUloyXC8xVDhPWStGcUZwVlwvNjV6NkE2bWpXamJmK0JkN3BOOU9GMFQyeGJkMlYrb1JCaTl3TE8xNWt2NGZNa1N6eVN3Nk5QTjVOamwwTTJKVGdwWU4wcXdVPSIsIm1hYyI6ImI2NmUzNjNhNDE4MDkxZjM2ZDA5OTI1OGI5MDdjNDFhMDM5MWU4NzU1MzZlY2U4MzExOTM3ZjY4NDNiYzUxMmYifQ==

Ads
';
Advertisement