"Trong khoảng thời gian ngắn này, chị từ Nguyên Anh đỉnh phong lập tức bước vào Xuất Khiếu hậu kỳ... Hiện tại căn cơ rất không ổn định, cậu hãy giữ những tài nguyên này cho mình đi!" Nhị sư tỷ uyển chuyển từ chối ý tốt của Lâm Phong.
Lâm Phong nghe vậy thì gật đầu, cũng không nhiều lời nữa.
Trên thực tế, mặc dù anh và nhị sư tỷ tiếp xúc không lâu nhưng tình nghĩa giữa hai người lại rất sâu sắc.
Điều quan trọng nhất là họ có tính cách giống nhau, đều là những người mạnh mẽ và kiên quyết, không thích xã giao có lệ.
"Nhị sư tỷ, chị tới tìm tôi muộn như vậy, chắc là có chuyện muốn nói phải không?"
"Không sai! Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đi Côn Luân. Sâu trong núi Côn Luân là nơi bốn thế gia tiên đạo chúng ta lập tộc, có nhiều kiêng kị, đến lúc đó cậu phải kềm chế tính cách của mình mới được.” Nhị sư tỷ nói.
"Nếu là chuyện này thì chị yên tâm, con người của tôi rất hòa thuận, đi đâu cũng thích kết bạn với người khác." Lâm Phong nhẹ nhàng mỉm cười.
Nhị sư tỷ nghe được lời này không khỏi trợn mắt.
Sao cô ta có thể không biết tính cách của tiểu sư đệ nhà mình?
Nhưng cô ta cũng không tiếp tục đề tài mà nói tiếp: "Mặt khác, đại sư huynh muốn cậu mượn Cửu Vũ đỉnh của tộc chị để luyện chế Thần Hồn Đan. Cửu Vũ đỉnh là vật trấn tộc của nhà họ Khương, mặc dù chị là cô hai nhà họ Khương nhưng cũng không có quyền sử dụng riêng..."
"Vậy tôi nên làm gì?"
"Chỉ có hai khả năng, thứ nhất là gả vào nhà họ Khương, thứ hai thông qua khảo nghiệm của tổ tiên nhà họ Khương." Nhị sư tỷ nói với vẻ mặt nghiêm túc.
"Khảo nghiệm gì?" Lâm Phong nhíu mày.
"Cái này thì chị không biết, sao cậu lại không cân nhắc cái thứ nhất? Nó sẽ đơn giản hơn rất nhiều!" Nhị sư tỷ cười híp mắt hỏi.
"Tôi là người đã có vợ con, tất nhiên không có khả năng ở rể..."
Lâm Phong nhún vai, anh dừng một chút rồi liếc mắt nhìn nhị sư tỷ quyến rũ, cười hì hì nói: "Nhị sư tỷ, chắc chị thích đại sư huynh lắm phải không?"
"Nói lung tung!"
Khuôn mặt nhị sư tỷ đỏ lên, cô ta vươn bàn tay mảnh dẻ gõ đầu Lâm Phong, sau đó đứng dậy nhỏ giọng nói: "Cậu nghỉ ngơi sớm đi! Mấy ngày nay cũng mệt rồi."
Nói xong, nhị sư tỷ vội vàng rời đi.
Lâm Phong đưa mắt nhìn bóng lưng uyển chuyển đang rời đi của nhị sư tỷ, có chút bất đắc dĩ lắc đầu rồi trở lại trên giường đả tọa tu luyện...
Chỉ khi ở bên Y Nặc, anh mới có thể ngủ.
Bình thường đều đả tọa tu luyện, không bỏ qua một giây một phút nào.
......
Phía bên kia.
Linh giới, Lăng Vân Các.
Sau khi Lục Vân đưa Lý Tiểu Khả và Phong Linh trở về, cô ta chỉ ở trong phòng, lấy ra vô số linh thạch đặt trước mặt để chữa trị vết thương!
Lý Tiểu Khả và Phong Linh thấy vậy cũng không dám rời đi, chỉ có thể đứng sang một bên chờ đợi.
Mãi cho đến lúc đêm khuya, một luồng khí tức đáng sợ đột nhiên bộc phát từ cơ thể của Lục Vân, cô ta thực sự đã đột phá từ Luyện Hư Sơ Kỳ lên Luyện Hư trung kỳ.
“Người đàn ông mặc áo xanh suýt đánh tan thần hồn của mình chỉ bằng vài cái tát, mình phải cố gắng hết sức mới thoát được nhưng chưa từng nghĩ lại có phúc lợi nhờ chuyện này.”
Trong khi bỏ trốn, đánh vỡ ràng buộc cảnh giới, bước vào Luyện Hư Cảnh trung kỳ."
"Quả nhiên trên con đường tu đạo vẫn phải tìm kiếm đột phá từ trong sinh tử cực hạn."
"Mình kẹt ở Luyện Hư Sơ Kỳ đã ba mươi năm, lần này đúng là niềm vui ngoài ý muốn! Nếu bây giờ đối đầu với Lâm Phong lần nữa, trong vòng ba chiêu là có thể giết chết anh ta!"
Một tia sáng lóe lên trong mắt Lục Vân.
.....
Ánh mắt của Lục Vân quét qua lại giữa Lý Tiểu Khả và Phong Linh trong giây lát, bỗng nhiên hỏi:
“Phong Linh, ngươi đã phá thân rồi sao?”
“Hồi bẩm sư phụ, chuyện là như thế này!”
Phong Linh vội vàng kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra.
Từ nhỏ, cô ta đã theo sát bên sư phụ, một lòng một dạ cống hiến cho tông môn…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất