Ông bà nội đã lớn tuổi, sức lực có hạn, lại vô cùng chiều chuộng cháu trai, muốn gì cho nấy.
Mỗi ngày ăn cơm bắt buộc phải cho xem điện thoại, cơm cũng không ăn đàng hoàng, ăn có chút cơm hoặc căn bản không ăn tí nào.
Mà ngày ngày ăn đồ ăn vặt như cơm, tuổi còn nhỏ không ăn cơm chỉ ăn đồ ăn vặt.
Không đưa đồ ăn vặt sẽ không ăn cơm.
Lúc hai người phát hiện không đúng liền lập tức trở về thăm con, nhưng có thói quen làm thế nào cũng rất khó sửa lại.
Lần này bọn họ đưa con đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký ăn cơm để bồi dưỡng tình cảm, ngoài ra là bởi vì trước nay cậu bé không chịu ăn trứng gà lại bằng lòng ăn trứng luộc nước trà của quán ăn này.
Bây giờ nhìn thấy cá viên con mình đẩy đến trước mặt và bát cơm trống rỗng của cậu bé, trong lòng bọn họ cảm thấy vô cùng ấm áp.
Tính tình cậu bé không xấu, tuổi còn nhỏ, bắt đầu từ hôm nay bọn họ sẽ đích thân chăm sóc con, nhất định con sẽ trở thành một đứa trẻ tốt.
Chỉ là bọn họ nghĩ…
Sau này chắc là mỗi lần Tiệm Mỹ Thực Trình ký mở link đặt chỗ, bọn họ sẽ canh trước máy tính để đặt chỗ.
Hi vọng có thể giành được.
Sau khi thịt heo xé hương cá xào xong bê lên, tất cả các món ăn đã đầy đủ.
Nhưng gần như bàn nào cũng gọi thêm một hai món, cá viên súp là món được gọi thêm nhiều nhất, dù sao số lượng mỗi đĩa cũng ít.
Mà năm anh đẹp trai sau khi ăn hết tất cả các món, lại gọi thêm mỗi món một phần rồi ăn hết.
Người xem trong phòng trực tiếp kinh hãi.
“Trước đây tôi xem Đoàn Giai phát trực tiếp, còn tưởng rằng làm quá, bây giờ tôi rốt cuộc đã biết rằng là do tôi thiển cận.”
“Không giấu mọi người, tối nay tôi chuẩn bị đi giành chỗ đây.”
“Lầu trên, chỗ của bảy ngày gần nhất đã được đặt hết rồi, lần sau mở link đặt chỗ phải là tuần sau.”
“Tò mò quá, tôi không giành được chỗ trong quán, cũng không tranh được trứng luộc nước trà, tôi điên mất.”
“Streamer ơi tôi gửi quà cho anh, anh mau giúp tôi hỏi xem có thể mua đóng gói những món này mang về không? Không mua được món ăn thì mua trứng luộc nước trà cũng được.”
……
Mấy người ăn uống no say rồi rốt cuộc nhớ ra phòng trực tiếp, thấy được tặng nhiều quà, lập tức đứng dậy tìm Lưu Toàn Phúc hỏi câu hỏi người xem và mình quan tâm.
“Có thể gọi món mang về không? Với cả trứng luộc nước trà có bán không?”
Lưu Toàn Phúc không nói gì cả chỉ chỉ tay về phía bảng hiệu cách chỗ cửa không xa, trên đó có viết——
[Vì để quản lý được thuận tiện hơn, khách vào quán không được gọi món vượt qua hai lần số người đến, số đồ ăn còn thừa được miễn phí đóng gói mang về. Ngoài ra mỗi người có thể mua thêm một phần trác tương miến, hai quả trứng luộc nước trà mang về. Cảm ơn đã thông cảm.]
Năm người: “…”
Mặc dù nhiều người đến ăn cơm đều không gọi trác tương miến, nhưng đây lại là trác tương miến của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, bọn họ đã hiểu sâu sắc về câu ‘đồ ăn Trình Ký, tuyệt đối ngon’.
Ai ai cũng mua một phần trác tương miến, ai ai cũng mua hai quả trứng luộc nước trà.
Sau khi tất cả khách hàng buổi trưa đã về, cũng chỉ mới hai giờ mấy phút.
Hai ngày trước không bao giờ có chuyện nghỉ sớm như vậy, hai ngày trước lượng khách quá lớn dẫn đến việc bọn họ bận đến mức không ngơi tay.
Lúc này tất cả mọi người đều ngồi xuống nghỉ ngơi.
Chú Nam vừa ăn trứng luộc nước trà, vừa đắc chí nói: “Điều hạnh phúc nhất của đầu bếp chính là khiến mỗi khách đến dùng bữa đều rời đi với vẻ tiếc nuối, đây chính là cảm giác hạnh phúc.”
Lưu Toàn Phúc lạnh lùng nhìn ông ấy một cái: “Chú Nam, chú đừng nói như kiểu chú là đầu bếp vậy, đầu bếp chỗ chúng ta là sư phụ cháu, người cảm thấy hạnh phúc cũng là sư phụ cháu.”
Chú Nam: “…”
Trình Nguyên Hoa bất đắc dĩ lắc đầu, cô lật sổ sách ra nhìn qua, theo thu nhập của buổi trưa nay, thêm thu nhập buổi tối và trứng luộc nước trà bán trên mạng mỗi ngày, sẽ thu vào khoảng hai mươi nghìn điểm tài phúc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất