Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Mặc dù khi còn nhỏ Trình Nguyên Hoa và cô ta không thân thiết nhưng thực tế thì đối xử với cô ta rất tốt, cả nhà chú hai đều đối xử với cô ta rất tốt, cái gì cũng đều bằng lòng cho cô ta….
Nhưng cô ta đố kỵ Trình Nguyên Hoa, đố kỵ Trình Nguyên Hoa từ nhỏ đến lớn đều nhận được sự sủng ái của cả nhà.
Trình Nguyên Hoa lớn lên vẫn luôn ưu tú hơn cô ta, lại có một vị hôn phu khiến cô ta ngưỡng mộ, ông nội còn muốn mang cả nhà họ Trình cho Trình Nguyên Hoa…..
Trong đầu Trình Kiều Vân chỉ tràn đầy sự ghen tị.
Rõ ràng Trình Nguyên Hoa đã rời đi, cô cũng đã rời khỏi nhà theo yêu cầu của họ, nhưng cô ta vẫn không muốn nhìn thấy cô sống tốt, chính vì thế cô ta đã làm rất nhiều chuyện để hại cô.
Nhưng… sự việc đều không thành công.
Cô ta biết rõ, từ nhỏ đến lớn cô ta mãi mãi không có cách nào đánh bại Trình Nguyên Hoa…
Hai thứ duy nhất cô ta giành được, một là nhà họ Trình, nhưng tại thời điểm đó cha mẹ cô đều già yếu, không có thời gian cũng như tâm trạng để tranh cãi, cô ta cũng không ngờ chú mình lại làm ra chuyện như vậy.
Còn một điều nữa đó là giành lấy Hạ Gia Thịnh, nhưng… đó là điều Trình Nguyên Hoa không muốn tranh giành với cô ta chút nào.
Cô ta rõ ràng biết…
Nhưng cô ta vẫn ra tay, cuối cùng bị chị họ chặt đứt quan hệ với cô ta.
Không!
Cô ta chỉ có Hạ Gia Thịnh, cô ta không được bỏ cuộc!
Trình Kiều Vân đứng dậy và hét lên: “Anh Gia Thịnh! Anh ra đây gặp em đi!”
“Em sai rồi! Em thật sự sai rồi, anh Gia Thịnh”
Cha Hạ không muốn nói gì thêm, ông ta lấy điện thoại di động gọi cho Trình Trường Đông, nói với ông ta rằng con gái ông ta đang phát điên ở đây.
Sau khi gọi điện thoại, ông ta mặc kệ Trình Kiều Vân, xoay người trở về.
Đi được vài bước ông ta dừng lại.
Trời mưa to, giọng nói của ông ta không lớn nhưng lại vang bên tai Trình Kiều Vân rất rõ ràng… vô số lần.
Ông ta nói: “Trình Kiều Vân, con có biết không? Mấy ngày trước, Gia Thịnh viết thư trong phòng làm việc của nó, thư nó viết là… Trình Nguyên Hoa.”
Nói xong, cha Hạ bỏ đi.
Cổ họng Trình Kiều Vân dường như bị nghẹn lại, cuối cùng cô ta không thể nói được gì.
Rất nhanh Trình Trường Đông đến, cô ta nhắm mắt lại và hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê.
Cô ta không biết rằng, sau khi cô ta rời đi, ở trên lầu nhà họ Hạ.
Hạ Gia Thịnh đứng bên cửa sổ tầng hai, hắn châm một điếu thuốc nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Cha Hạ thở dài: “Con nghiện thuốc lá từ khi nào vậy? Cái này không tốt đâu, bỏ thuốc lá đi.”
Giọng Hạ Gia Thịnh có chút khàn khàn: “Không, con chỉ là cảm thấy khó chịu, cho nên hút một điếu.”
“Có chuyện gì phiền lòng sao? Tiếc nuối?”
Hạ Gia Thịnh lắc đầu, ánh mắt hắn nhìn Trình Kiều Vân nhưng cũng không có nhiều cảm xúc.
Những gì hắn thích đã được giải quyết từ lâu.
Cha Hạ nói: “Cha đã nói với con rồi, con đừng hối hận, con có biết là mình đã bỏ lỡ điều gì không? Một cô gái tốt như Nguyên Hoa, con đã bỏ lỡ rồi.”
Hạ Gia Thịnh dừng tay nhưng hắn không nói gì.
Cha Hạ hiểu rõ hắn, sao ông ta lại không biết rằng hắn thật sự rất thưởng thức Trình Nguyên Hoa.
Ngay cả khi họ không dành nhiều thời gian cho nhau, nhưng hắn vẫn có tình cảm tốt với cô.
“Gia Thịnh, cha hiểu con, cha cũng biết rằng con thích một người như Nguyên Hoa, cô ấy là người xứng tầm với con, thật đáng tiếc. Tuy rằng Trình Kiều Vân cố ý quyến rũ con là sai, nhưng con mù quáng thì con cũng có lỗi.”
Hạ Gia Thịnh không nói gì, một lúc sau mới “Ừm” một tiếng.
Cha Hạ thở dài, ông ta cũng không nói gì rồi rời đi.
Hạ Gia Thịnh nhìn Trình Kiều Vân ở tầng dưới nhưng dường như hắn lại nhìn thấy một người khác thông qua cô ta.
Đúng, hắn quá ngu ngốc.
Nhưng nếu đã bỏ lỡ thì chính là bỏ lỡ.
Đứng nói đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký còn có những người xuất sắc như Diệp Dư Chiêu, ngay cả Trình Nguyên Hoa… cô chắc chắn sẽ không liếc nhìn hắn thêm một lần thứ hai.

Ads
';
Advertisement