Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Trình Nguyên Hoa sao có thể đem tâm sự trong lòng nói cho đối thủ?
Huống hồ, Jolina lại là người nước F, là một trong những ứng cử viên khả thi đầu tiên.
Trình Nguyên Hoa lắc đầu cười, không nhiều lời.
Jolina là một người biết ý, lập tức chuyển chủ đề: “Trình, tôi rất thích dáng vẻ khi nấu ăn của cô, đầu bếp người Hoa các cô…”
Cô ấy chuyển chủ đề, nói về trù nghệ, Trình Nguyên Hoa lúc đầu không có hứng thú tán gẫu, bất tri bất giác lại cùng cô ấy sôi nổi mà hàn huyên.
Không thể không nói, Jolina rất biết cách nói chuyện.
Hơn nữa, kỹ năng nấu ăn ở Trung Quốc và Phương Tây có sự khác biệt rất lớn, nhưng lại có một vài sự liên quan, bằng cách này, hai người có tài năng và kiến thức thực sự có vô số lời cùng với vô số cuộc tranh luận liên quan tới nấu ăn để nói.
Trình Nguyên Hoa cùng cô ấy giao lưu được rất nhiều, hiển nhiên cuộc trò chuyện cũng vì vậy mà cao hứng, con mắt cũng sáng lên vài phần.
Sắc trời cũng dần khuya, khu nghỉ ngơi mọi người cũng lần lượt rời đi.
Trình Nguyên Hoa liếc nhìn thời gian, đã là nửa đêm.
Jolina vẻ mặt đầy sự luyến tiếc mà nói: “Trình, cùng cô nói chuyện thật sự rất vui, lần sau tôi vẫn muốn cùng cô nói chuyện!”
Trình Nguyên Hoa gật đầu cười: “Jolina, cùng cô nói chuyện tôi cũng thấy rất vui, ngày mai chúng ta vẫn có thể cùng nói chuyện phiếm.”
“Quyết định vậy nhé!” Ánh mắt Jolina lại lần nữa sáng lên.
Trình Nguyên Hoa và Jolina rất hợp nhau, trong số những đầu bếp lọt vào vòng chung kết, họ là hai người phụ nữ duy nhất, từ khi Trình Nguyên Hoa trở lại, mãi cho đến trước trận chung kết một ngày, hai người bọn họ như hình với bóng.
Thỉnh thoảng sẽ có những đầu bếp khác tham gia vào cuộc trò chuyện với họ, nhưng chỉ có hai người họ là một mực không tách rời.
Ngày mai chính là trận chung kết, tám vị đầu bếp được lọt vào vòng trong đều rất bình tĩnh, có thể là bọn họ cũng biết tới tin đồn kia, cũng có lẽ là họ quen với những cuộc thi như vậy, tất cả đều ứng xử rất bình tĩnh.
Trình Nguyên Hoa nhấc chén trà uống một ngụm nhỏ, ánh mắt tối sầm đi hai phần.
Ngày mai chính là trận chung kết…
Cô thầm nghĩ, trong tám vị đầu bếp kia, chắc cô là người để tâm nhất nhỉ?
Jolina ở phía đối diện đặt tách trà xuống, đột nhiên nói: “Trình, trong lòng cô vẫn giấu tâm sự sao, có thể nói cho tôi nghe chút không?”
Từ khi hai người quen biết, Jolina đã biết Trình Nguyên Hoa nhất định có điều gì giấu kín trong lòng, chỉ là cô ấy không muốn nói ra.
Trước đây không quen biết nên không tiện hỏi nhiều, nhưng hiện giờ cũng đã thân, cô ấy lại nhịn không được mà quan tâm đến Trình Nguyên Hoa.
Trình Nguyên Hoa ngước nhìn cô ấy, cô nhìn ra được Jolina thực sự đang qua tâm tới cô.
Nhân duyên giữa người với người rất kỳ diệu, hai người họ rõ ràng mới quen biết nhau được vài hôm, không cùng quê hương, còn coi nhau là đối thủ cạnh tranh, thậm chí giao tiếp với nhau cũng là một ngôn ngữ khác…
Nhưng bọn họ lại thực sự trở thành bạn bè, những người bạn rất tốt.
Trình Nguyên Hoa mím môi đặt chén trà xuống, ánh mắt nghiêm túc: “Jolina, tôi muốn là người đứng nhất, lần đứng nhất này đối với tôi thực sự rất quan trọng, vô cùng quan trọng.”
Hai từ quan trọng được nhấn mạnh, có thể thấy được thái độ của Trình Nguyên Hoa.
Jolina lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Trải qua vài ngày ở chung, cô ấy biết Trình Nguyên Hoa không phải là kẻ ham danh lợi, cũng không phải là một người tự cao tự đại, ngược lại rất hào phóng và điềm đạm, không để ý đến lợi ích.
“Nhất định phải là hạng nhất sao?” Jolina hiếu kì.
Trình Nguyên Hoa mắt nhìn về phía cửa sổ, âm thanh mang theo vài phần cô đơn: “Đúng vậy, nhất định phải là hạng nhất, những thứ khác đối với tôi đều vô nghĩa.”
Chỉ có đứng nhất, chỉ có đứng nhất cô mới có thể cứu Diệp Chiêu Dư.
Jolina thở dài: “Trình, cô là nghe được tin đồn đó, nên mới buồn sao?”
Trình Nguyên Hoa gật đầu, cô đột nhiên thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Jolina, trong ánh mắt lóe lên tia hy vọng: “Jolina, lời đồn này… là giả đúng không?”

Ads
';
Advertisement