Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Cô đi đến phòng bệnh sát vách, cha Diệp cùng mẹ Diệp đều ở đó, bọn họ đang nói chuyện với Diệp Dư Chiêu, đôi mắt mẹ Diệp còn sưng.
Diệp Dư Chiêu xảy ra tai nạn giao thông, tập đoàn Quảng Diệp không thể không có người quản lý, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, những người khác không dễ dàng trấn giữ được người của công ty, chỉ có thể để ông cụ Diệp tự thân xuất mã.
Ông cụ Diệp tự thân xuất mã, hơn nữa trước đây Diệp Dư Chiêu khống chế công ty rất mạnh, tạm thời công ty vẫn an ổn.
Nhưng đến cùng thì ông cụ Diệp cũng đã lớn tuổi, nếu Diệp Dư Chiêu vẫn luôn không tỉnh lại, hoặc là rất lâu sau mới tỉnh, thì sự hỗn loạn của tập đoàn Quảng Diệp, vẫn sẽ xảy ra như cũ.
Trong lòng Trình Nguyên Hoa rất áy náy.
Thấy Trình Nguyên Hoa đi đến, cha Diệp và mẹ Diệp cũng chỉ là ngẩng đầu nhìn cô, không nói chuyện.
“Hôm nay cháu xuất viện, buổi tối sẽ về tiệm Mỹ Thực Trình Ký, sáng sớm ngày mai lại đến.” Trình Nguyên Hoa nhẹ giọng giải thích.
Mẹ Diệp ngẩng đầu nhìn Trình Nguyên Hoa, thấy cô trong vài ngày ngắn ngủi đã gầy một vòng, sắc mặt cũng vô cùng trắng, đứng lên, cùng cha Diệp đi ra ngoài.
… Xem như nhường không gian cho cô cùng Diệp Dư Chiêu.
Bọn họ đã bắt đầu điều tra nguyên nhân của trận tai nạn giao thông, tin tức vừa mới truyền đến, người đối phương muốn mưu sát là Trình Nguyên Hoa.
… Đối với Diệp Dư Chiêu mà nói, chính là tai bay vạ gió.
Cố tình Diệp Dư Chiêu xém chút nữa đã dùng mạng của mình để đổi cho Trình Nguyên Hoa có thể sống, nếu không phải cuối cùng cũng được cứu trở về, thì bây giờ con trai bọn họ đã rời khỏi hoàn toàn.
Đây là điều bọn họ hoàn toàn không có cách nào chấp nhận được.
Người nhà họ Diệp cũng không có cách nào cho Trình Nguyên Hoa sắc mặt tốt, Trình Nguyên Hoa cũng cũng sẽ không có bất kỳ ý kiến nào với việc này.
Sau khi cha Diệp mẹ Diệp rời khỏi đây, Trình Nguyên Hoa ngồi xuống bên cạnh mép giường.
Diệp Dư Chiêu cứ yên lặng nằm ở đằng kia như vậy, trên người cắm đủ loại ống, nếu không phải cơ thể còn chút ấm áp và hô hấp, thì giống như đã rời đi.
Không khác với bộ dạng bình thường của anh, chỉ là sắc mặt không hồng hào như bình thường, đôi mắt sắc bén nhưng chỉ dịu dàng với một mình cô cũng nhắm chặt lại.
Trước kia Trình Nguyên Hoa cũng chú ý đến ngũ quan của Diệp Dư Chiêu, cũng biết anh rất đẹp.
Nhưng khi đó, anh sống động như vậy, tuy rằng trầm mặc, nhưng lại có khí thế riêng của mình.
Mà không phải giống bây giờ vậy, nằm ở trên giường, không thể nói chuyện, không thể làm gì cả, cũng… Không mở mắt ra.
Tay Trình Nguyên Hoa nhẹ nhàng vuốt ve đôi mắt của Diệp Dư Chiêu, giọng cũng khàn đi: “Anh là người lợi hại như vậy, bây giờ lại thành ra như vậy, trong lòng… Cũng rất khó chịu đúng không.”
Người trên giường cũng không có một chút phản ứng.
“Diệp Dư Chiêu, lúc đó tại sao anh lại theo bản năng cứu em chứ? Trong nháy mắt đó, anh có nghĩ tới hay không nếu như anh chết, người nhà của anh phải làm sao? Công ty của anh phải làm sao? Còn có… Em phải làm sao…”
Khóe miệng Trình Nguyên Hoa khẽ mấp máy: “Anh là người nói lời không giữ lời, anh vừa mới hứa sẽ luôn ở bên cạnh em, đợi đáp án của em. Sao em còn chưa có câu trả lời thuyết phục, anh lại thất hứa trước chứ?”
Người nằm trên giường, vẫn yên lặng như cũ.
“Có phải anh tức giận hay không? Giận em trốn tránh, không cho anh câu trả lời?” Trình Nguyên Hoa vươn tay, giữ chặt lấy tay anh, tay của cô ấm hơn tay của anh một chút.
Không phải là bọn họ chưa từng đụng chạm qua, Trình Nguyên Hoa còn nhớ rõ tay của anh rất ấm, không ngờ, bây giờ tay anh lại lạnh hơn tay của cô.
“Bây giờ, ở đây, em nói cho anh biết câu trả lời, em đồng ý, đồng ý anh nói sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh em, em cũng sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh …”

Ads
';
Advertisement