Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Trình Nguyên Hoa lại nhìn sang Tôn Vũ Thừa, ánh mắt bình tĩnh, giọng nói lạnh nhạt: “Sau khi cậu đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, tôi có tất cả hai lần làm bánh ngọt, lần đầu tiên cậu không nhúng tay, nhưng có lẽ cậu đã thưởng thức một chút rồi, có lẽ cũng biết thành phần bên trong. Nếu tôi không đoán nhầm, trước khi cậu đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã từng ăn bánh ngọt này rồi.”
Tay Tôn Vũ Thừa bám chặt lấy quần, âm thanh khó hiểu: “Đúng…”
“Lần thứ hai khi tôi làm bánh ngọt, cậu đã có đủ sự tín nhiệm, vì vậy cậu đi vào, nhớ lại số lượng thành phần sử dụng, đương nhiên, cậu không nhớ hết, nhưng cậu lừa lấy thông tin từ chú Nam và người khác đúng chứ?” Trình Nguyên Hoa lại hỏi.
Tôn Vũ Thừa trời sinh vị giác khác biệt, nhưng trong hai lần này không đủ để cậu ta đoán ra công thức bí mật của bốn loại bánh ngọt này, khẳng định lợi dụng sự tín nhiệm của chú Nam, lại có được thêm một số thông tin.”
Trình Nguyên Hoa tín nhiệm chú Nam, thông tin chú Nam biết được khẳng định nhiều hơn Tôn Vũ Thừa, dùng cái gì, dùng bao nhiêu, chú Nam không biết được hết, nhưng cũng vẫn biết được khá nhiều.
Tôn Vũ Thừa lợi dụng sự tín nhiệm của chú Nam, lừa lấy thông tin, chắp và vào nhau cộng thêm quan sát, cuối cùng biết được công thức bí mật.
Chú Nam nghe vậy, cơ thể lảo đảo, Nhiễm Lệ đứng đằng sau lưng ông ấy, đưa tay ra đỡ ông ấy lại, lại rụt trở về.
Ánh mắt Trình Nguyên Hoa đột nhiên sắc bén, nhìn chằm chằm Tôn Vũ Thừa: “Vì vậy, từ khi bắt đầu cậu đã có âm mưu rồi phải không? Cậu đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, cậu làm hội trưởng tiếp theo của Hiệp hội Mỹ Thực, đều chỉ vì công thức bí mật của bốn chiếc bánh ngọt này sao?”
Trình Nguyên Hoa khá thất vọng với người đàn ông trước mặt, không thể phủ nhận Tôn Vũ Thừa là một người xuất sắc, nhưng chuyện cậu ta đã làm… Lợi dụng sự tín nhiệm của người khác dành cho mình để lấy được công thức bí mật!
Bởi vì cậu ta có vị giác nhạy cảm và khả năng quan sát tốt, có thể đoán gần như chính xác công thức bí mật của hệ thống, cũng không bất ngờ khi Minh Phẩm Các tìm đến Tôn Vũ Thừa, dùng cậu ta để lấy trộm công thức.
Minh Phẩm Các bọn họ thật sự không muốn chịu thua, hơn nữa còn dùng cách vô cùng bỉ ổi!
Tôn Vũ Thừa cười khổ, nhìn mọi người trong Mỹ Thực Trình Ký với ánh mắt tràn ngập áy náy: “Tôi… Tôi không còn cách nào khác. Ngay từ đầu tôi đã đến đây vì công thức bí mật. Tôi phải lấy công thức bí mật cho Minh Phẩm Các. Chú Nam… Bà chủ Trình… Mọi người đối xử với tôi tốt như vậy, tôi biết tôi có lỗi với mọi người…”
Chú Nam ngẩng đầu chỉ vào Tôn Vũ Thừa, nhưng vì tức đến run người nên không nói được lời nào.
Nhiễm Lệ cuối cùng phải đưa tay ra và vỗ vào lưng chú Nam để an ủi ông ấy.
“Tôi thật sự. . . Tôi thật sự bị mù mà!” Chú Nam rốt cuộc nói ra một câu như vậy.
Ông ấy quay đầu nhìn Trình Nguyên Hoa, trong mắt hiện lên áy náy: “Thực xin lỗi. . . Do tôi quá tin tưởng cậu ta, thực xin lỗi…”
Đôi mắt chú Nam đỏ hoe, cảm giác tội lỗi và nỗi đau bị phản bội cùng dày vò ông ấy.
Tôn Vũ Thừa đã phản bội Mỹ Thực Trình Ký, cậu ta đã đánh cắp công thức bí mật của Trình Ký để đưa cho Minh Phẩm Các.
Chú Nam cảm thấy đây cũng là lỗi của mình, là do ông ấy chọn người nối nghiệp nhưng lại gây ra tai họa, cũng là do quá tin tưởng Tôn Vũ Thừa, thậm chí còn nối giáo cho giặc, giúp cậu ta moi công thức!
Trình Nguyên Hoa lắc đầu, chuyện này không thể trách chú Nam, nếu như Minh Phẩm Các đã muốn dùng chiêu trò, không chỉ vậy bọn họ còn dùng thủ đoạn hèn hạ để lấy trộm công thức, nếu không phải chú Nam, thì sẽ là người khác.
Lỗi không phải ở chú Nam, mà là ở Minh Phẩm Các và Tôn Vũ Thừa.

Ads
';
Advertisement