Anh ta lại nhìn Tôn Vũ Thừa, Tôn Vũ Thừa cũng gật đầu.
Sau đó, Tang Ngu lại chìm vào im lặng và anh ta chỉ ngồi đó đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình.
Những người khác lần lượt rời đi nhưng Tang Ngu vẫn ngồi đó.
Mặt đầy suy nghĩ sâu xa.
Tang Ngu im lặng cả ngày hôm đó, chạng vạng tối anh ta lặng lẽ biến mất, xe cũng lái đi.
Mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều ngạc nhiên.
Nếu đúng như vậy thì tốt nhưng anh ta đã lái xe ra ngoài vào ngày hôm sau và ngày tiếp theo anh ta cũng lái xe ra ngoài.
Vừa về đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký trừ thời gian ăn cơm, những lúc khác anh ta đều trốn trong phòng không biết đang làm gì.
Trình Nguyên Hoa, người đang đắm chìm trong việc nấu nướng với những con dao mới đã bị những người khác lôi ra ngoài Tiệm Mỹ Thực Trình Ký và nghe đủ mọi suy đoán của bọn họ…
“Bà chủ Trình! Đã xảy ra chuyện lớn!”
“Tang Ngu giống như bị chúng tôi đả kích quá lớn cho nên gần đây tinh thần anh ta giống như có vấn đề!”
“Đúng đúng đúng, giống như chúng tôi đã làm sai chuyện gì!”
“Phải làm gì bây giờ, bà chủ Trình mau cho ý kiến của cô đi.”
…
Trình Nguyên Hoa bối rối nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút hình như mấy ngày nay trừ thời gian ăn cơm quả thật cô không thấy Tang Ngu…
“Đừng lo lắng, nói từng chuyện rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Tôn Vũ Thừa vội vàng nói: “Là như vầy, ngày đó Tang Ngu muốn tặng đồ trang sức cho chị nhưng đụng phải một bức tường. Sau khi ra ngoài, chúng tôi đã an ủi anh ta sau đó tôi nói rằng quà tặng nên dựa trên tấm lòng món quà của anh ta không tốt.”
Sư Huyền thở dài có chút khó chịu: “Cũng là lỗi của tôi khi chế giễu anh ta vì anh ta giàu có.”
Lưu Toàn Phúc với một gương mặt thương tiếc: “Còn có tôi, tôi không nên nói rằng món quà của anh ta quá khoa trương.”
Lúc này Trình Nguyên Hoa mới biết hoá ra ngày đó Tang Ngu cho cô xem trang sức, chính là muốn tặng quà cho cô…
Ngày hôm đó cô… Có phải cũng đả kích anh ta?
Ngu mỹ nhân này hình như lòng tự ái rất cao, lại còn là người cầu toàn…
Trình Nguyên Hoa vội vàng hỏi: “Làm sao mọi người thấy được tinh thần anh ta sa sút?”
Mọi người lại bàn tán xôn xao…
“Mỗi ngày anh ta đều lái xe ra ngoài, ai nói chuyện với anh ta anh ta đều không phản ứng lại.”
“Đúng đúng, anh ta không còn độc mồm độc miệng nữa!”
“Thậm chí anh ta còn đuổi Nhiễm Lệ ra ngoài và để anh ta sống với Lưu Toàn Phúc.”
“Cũng không phải là, mọi người có nhìn thấy anh ta ăn cơm chưa? Dáng vẻ cũng không quá thù địch, trên tay còn có dấu tiêm!”
“Còn đáng sợ hơn mỗi sáng sớm anh ta từ phòng đi ra, dưới chân lơ lửng mặt đầy tái nhợt, bọng mắt xanh đen. Anh ta quan tâm đến hình tượng của mình như vậy cô cảm thấy anh ta như vậy rất bình thường sao?”
…
Trình Nguyên Hoa nghe bọn họ nói như vậy đột nhiên cảm thấy khiếp sợ.
Có dấu tiêm, chân yếu lại không có sức…
“Mọi người không có nhìn lén… Xem anh ta đang làm gì sao?” Giọng nói Trình Nguyên Hoa mang chút dò xét.
Theo tính cách của những người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ý, nhất định bọn họ sẽ đi nhìn lén.
“Không dám nhìn, không dám nhìn. Tối hôm qua chúng tôi lấy cớ Nhiễm Lệ vô lấy đồ âm thầm đi vào, kết quả trong phòng bừa bộn chỗ đứng cũng không có!”
“Đúng, còn bị Tang Ngu phát hiện đá văng Nhiễm Lệ ra ngoài. Anh ta còn nói, nếu còn làm như vậy anh ta cũng sẽ không khách sáo!”
Trình Nguyên Hoa cũng rối bời, Tang Ngu như vậy nằm ngoài dự đoán của mọi người. Ngay cả cô nghe cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn!
Đây chính là Tang Ngu, Ngu mỹ nhân luôn theo đuổi sự hoàn hảo và rút lui vì vết sẹo trên cổ không ngờ lại thức trắng đêm và bị thâm quầng dưới mắt!
Nếu là trước đây, nhất định anh ta sẽ gọi canh Dưỡng nhan trắng da!
Nhưng bây giờ, lại còn chạy ra ngoài!
Anh ta cũng không phải là người chăm chỉ, từ khi đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký anh ta không ra ngoài nhiều lắm, sao có thể đột nhiên trở nên chăm chỉ được.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất