Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Đây là một vấn đề đốt cháy bầu không khí, nhà ăn lập tức náo nhiệt lên…
“Ăn lẩu!”
“Tôi cũng muốn ăn lẩu, nhưng giữa trưa mà ăn lẩu thì hương vị quá nặng, vẫn là ăn chân gà luộc và cánh gà phù dung đi!”
“Tôi muốn ăn gà ăn mày!”
“Ăn thịt cua viên đầu sư tử hầm.”

Ý kiến ​​của bọn họ rất khác nhau, cái này cũng muốn ăn cái kia cũng muốn ăn, hận không thể muốn Trình Nguyên Hoa làm hết một lần.
Trình Nguyên Hoa nghe xong đau cả đầu cô quay qua nhìn Tôn Vũ Thừa: “Cậu là người mới tới, hôm nay tôi cho cậu quyền lựa chọn, cậu muốn ăn món gì.”
Cô vừa dứt lời Tang Ngu nhíu mày nói: “Lúc tôi mới tới sao cô không hỏi ý tôi?”
Anh ta đến gần Trình Nguyên Hoa: “Hu hu, cô dựa vào đâu đối xử với tôi như vậy? Tôi thích cô như vậy, cô đối xử với tôi không công bằng!”
Anh ta làm vẻ mặt như vậy, ngay cả Trình Nguyên Hoa trong nháy mắt cũng có chút lung lay.
Nhưng rất nhanh biến mất, Trình Nguyên Hoa dùng một ngón tay đẩy anh ta ra, vẻ mặt chán ghét: “Ngày đầu tiên anh tới, chẳng lẽ tôi không có làm cơm chiêu đãi anh sao? Cũng không thèm nhìn lại ngày đó anh có dáng vẻ không muốn ăn uống gì vậy tôi hỏi anh để làm gì?”
Tang Ngu: “…” Thực ra cũng có lý.
Cho dù lúc đó Trình Nguyên Hoa để cho anh ta gọi đồ ăn, đoán chừng anh ta cũng chỉ gọi đồ ăn thanh đạm, thậm chí còn nói… Không ăn gì hết.
Ngày hôm đó anh ta ăn rất nhiều món ngon.
Nhưng ngày đó là ngày ông táo!
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký vốn cho là tiệm có những món ăn ngon!
Khuôn mặt Tang Ngu vẫn uất ức, trừng mắt nhìn Trình Nguyên Hoa.
Trình Nguyên Hoa đã quen với điều đó và chỉ nhìn Tôn Vũ Thừa chờ đợi câu trả lời của cậu ta.
Tôn Vũ Thừa bắt đầu đếm ngón tay, đếm những gì cậu ta đã ăn qua và những gì cậu ta chưa ăn: “Tôi ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký mới được mấy ngày, tôi đã ăn tất cả những món tôi thích, tôi suy nghĩ một chút… Còn có món bún chua cay tôi chưa ăn!”
Ánh mắt Trình Nguyên Hoa lộ ra vẻ kinh ngạc: “Bữa trưa ăn bún chua cay?” “Không thể sao?” Giọng nói Tôn Vũ Thừa mang theo chút thăm dò..
Tầm mắt Trình Nguyên Hoa nhìn những người khác, những người khác cũng sửng sốt trong chốc lát nhưng cũng không có phản đối.
Đúng là lâu rồi không ăn bún chua cay ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký…
Buổi trưa ăn bún chua cay cũng không vấn đề gì.
Bọn họ gật đầu đồng ý.
“Được, bữa trưa chúng ta ăn bún chua cay.” Trình Nguyên Hoa gật đầu.
Sau khi ăn xong món bún chua cay ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, Tôn Vũ Thừa đã chính thức hòa nhập vào Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Lần đầu tiên đến một nơi mới, mọi người đều biết nhau cho dù là đánh nhau, tranh luận hay thân mật, điều đó có nghĩa là bọn họ đã rất quen thuộc với nhau. Xét cho cùng, Tôn Vũ Thừa vẫn chưa quen thuộc với mọi người nhưng sau bữa ăn bún chua cay này, cậu ta cảm thấy mình được Tiệm Mỹ Thực Trình Ký tiếp nhận, vì vậy cậu ta cũng cởi mở hơn trong việc làm quen với những người khác. Vì vậy một tuần sau, cậu ta sống rất hòa thuận với những người ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Cậu ta có tính cách tốt và rất thực tế, trong quán ăn này cậu ta nhanh chóng được mọi người chấp nhận.
Chú Nam cũng không đi, thời gian trước ông ấy hơi mệt, Ngô Trung Tuyền bảo ông ấy đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký một thời gian, vì vậy chú Nam quyết định ở lại thêm vài ngày rồi mới đi.
Về cơ bản ông ấy đã quyết định Tôn Vũ Thừa làm người thừa kế và đưa cậu ta đi theo để bồi dưỡng cậu ta, càng quan sát thì ông ấy càng hài lòng và yên tâm. Trong khoảng thời gian này, Tôn Vũ Thừa đã nếm thử mọi món ăn trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, chiếc lưỡi được khen ngợi từ khi còn nhỏ của cậu ta đã nhiều lần đập vào tường trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, không có một món ăn nào cậu ta có thể đoán ra được tất cả nguyên liệu có trong đó.
Vì lý do này, cậu ta đã bị đả kích nặng nề và tâm trạng của cậu ta tương đối tệ trong vài ngày.

Ads
';
Advertisement