Một lần giao tiếng duy nhất là, ông ta muốn đưa sản phẩm của mình vào một vị trí tốt trong siêu thị, vì chuyện này, ông ta và quản lý của tập đoàn Quảng Diệp mới qua lại một chút.
“Sao ông biết tập đoàn Quảng Diệp chống lưng cho cô ấy?” Ánh mắt Tá Thước nghi ngờ.
Ông ta có lý do nghi ngờ người bác Trình Trường Đông này, bởi vì lo lắng ông ta sẽ tìm cháu gái của ông ta gây phiền phức, cho nên mới nói dối để lừa ông ta.
Trình Trường Đông nóng vội: “Tôi nói thật đó! Lần trước Tiệm Gia Đình Đỉnh Ngự gây phiền phức cho Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, là người của tập đoàn Quảng Diệp ra tay giúp đỡ, về phần là ai, thì không biết rõ, chuyện này có thể tra thử trên mạng, đều là sự thật.”
Quan hệ giữa ông ta và Trình Nguyên Hoa không tốt, dựa vào thân phận của ông ta, càng không thể tìm hiểu tin tức gì ở bên ngoài.
Cũng vì vậy, ông ta chỉ biết là tập đoàn Quảng Diệp chống lưng cho Trình Nguyên Hoa, về phần là ai chống lưng cho cô, thì ông ta cũng không biết.
Tá Thước nhíu mày, ánh mắt trầm xuống càng khó coi hơn.
Có người của tập đoàn Quảng Diệp chống lưng cho cô?
Rốt cuộc là ai đã chống lưng cho cô?
Ông ta trầm mặc suy nghĩ, nếu nói muốn ông ta buông tha công thức thì đó là chuyện không thể nào, đối với công thức này, ông ta phải có cho bằng được.
Nhưng phải ra tay thế nào, còn phải chú ý xem người chống lưng cho cô ở tập đoàn Quảng Diệp.
Người đó giúp Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, là chỉ giúp một lần, hay là… Lần nào cũng giúp đỡ?
Có lẽ, ông ta ra tay với Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, người của tập đoàn Quảng Diệp sẽ không có thời gian đi giúp đỡ Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Dù sao, cho dù người đó là giám đốc điều hành của tập đoàn Trình Ký, thì cũng không phải là công ty của anh ta, anh ta không có khả năng lần nào cũng ra tay giúp đỡ.
Tá Thước đang suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào.
Làm sao mới có thể lấy được công thức, lại không chọc đến tập đoàn Quảng Diệp?
Bên cạnh, ánh mắt Trình Trường Đông phức tạp, sớm biết sẽ như vậy thì ông ta đã không đưa Tá Thước đến.
Vốn tưởng có thể lấy được chỗ tốt gì, nếu bọn họ hợp tác với nhau, không chừng còn có thể làm dịu lại mối quan hệ với Trình Nguyên Hoa…
Không ngờ, không lấy được chỗ tốt, còn mang đến phiền phức cho Trình Nguyên Hoa.
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Trình Nguyên Hoa bị đả kích, buổi tối muốn bãi công.
Cô là “một người nghèo” lại phải nuôi đám phú hào này, chuyện này khoa học sao?
Trình Nguyên Hoa cảm thấy đương nhiên là không khoa học!
Cho nên, tối hôm đó, cô bãi công.
Đây là tin tức lớn đó!
“Bà chủ Trình, cô làm đi mà, chúng ta làm trợ thủ cho cô!”
“Sư phụ, đồ ăn tôi làm còn kém xa lắm, đến bản thân tôi còn không muốn ăn!”
“Sư phụ Nguyên Hoa, tôi chỉ muốn ăn đồ ăn mà cô làm!”
“Tôi đã chọn món rồi, chỉ đợi đầu bếp ra tay thôi.”
“Bà chủ Trình, cầu xin cô đừng làm khó bụng của tôi, nó đáng thương như vậy, lúc này đang khóc đó.”
…
Sắc mặt Trình Nguyên Hoa không thay đổi, yếu ớt mở miệng: “Bây giờ các người có thể đi tìm chú Nam, ông ấy cũng biết làm đồ ăn.”
Chú Nam: “… Tôi không muốn làm đồ ăn, tôi cũng muốn ăn đồ do Nguyên Hoa làm.”
Ông ấy là hội trưởng hiệp hội mỹ thực, tay nghề tất nhiên cũng rất tốt, nhưng rốt cuộc vẫn kém Trình Nguyên Hoa rất xa.
Đã ăn quen đồ ăn mà cô làm, sao có thể khiến bụng của mình ấm ức được chứ?
Trình Nguyên Hoa hừ một tiếng, chỉ là không muốn nói chuyện, dựa vào trên ghế ở sân sau, vẻ mặt nhàn nhã.
Sư Huyền vẫy tay, gọi tất cả mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đến.
“Rốt cuộc bà chủ Trình làm sao vậy?” Sư Huyền thấp giọng nói, vẻ mặt mờ mịt hỏi.
Diệp Dư Chiêu và Lưu Toàn Phúc, Lưu Toàn Bội lắc đầu, cũng không hiểu thế nào.
Lại nhìn Nhiễm Lệ, càng ngây thơ hơn cái gì cũng không biết.
Chỉ có vẻ mặt của Tang Ngu không giống với mọi người, ánh mắt mang theo sự tỉnh ngộ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất