“Sư phụ Nguyên Hoa, tới đây, đây là măng tây cô thích ăn.”
“Còn cả miếng lòng này nữa, tôi vừa nhúng xong, cho cô đấy.”
…
Cái chén trống của Trình Nguyên Hoa đã lập tức bị họ chất đầy.
Nụ cười trên khóe môi cô càng thêm rõ ràng, má lúm đồng tiền như ẩn như hiện.
Trong phòng bếp, Diệp Dư Chiêu ngơ ngác nhìn chén đũa, lặng lẽ thở dài.
Câu nói vừa rồi của anh là:
Bởi vì… Anh thích em.
Khó khăn lắm anh mới dám nói ba chữ này trước Trình Nguyên Hoa, kết quả trời xui đất khiến thế nào cô lại chẳng nghe thấy.
Ánh mắt Diệp Dư Chiêu hơi lóe lên cô đơn.
Bữa lẩu này ăn tới mười giờ tối, ước chừng kéo dài hơn hai tiếng.
Số thức ăn lúc đầu thực khách đinh ninh sẽ không ăn hết kia, không chỉ hết sạch mà trong bữa còn phải bỏ thêm hai lần, lúc này mới đủ cho họ ăn.
Ai nấy đều ăn no căng cả bụng, ngã ngửa trên ghế, không muốn đứng dậy.
Tuy rằng tức bụng rất khó chịu, nhưng không thể không nói thật sự rất là thỏa mãn!
Họ còn sôi nổi nói với nhau:
“Đúng là rất ngon, tôi cảm thấy cá viên ăn cực ngon!”
“Tôi lại thích bò viên, đương nhiên cá viên, và gà viên ăn cũng cực kỳ ngon.”
“Những loại viên đó ăn vốn rất ngon rồi, lại thêm cả nước lẩu của tiệm mỹ thực Trình Ký, thậm chí cả chén dầu này ăn cũng cực kỳ ngon, bữa lẩu này đúng là cực kỳ tuyệt vời, tuyệt lắm!”
“Chuyến đi này thật sự rất đáng giá, không đến sẽ không biết rốt cuộc lẩu cũng có thể ngon tới mức này!”
“Đồng ý!”
…
Lúc Trình Nguyên Hoa ngồi trong bếp đã nghe thấy có người hỏi:
“Có thể gói nước dùng thừa mang về không? Tôi muốn mang về nấu ăn tiếp!”
Trình Nguyên Hoa giật mình ngạc nhiên.
Sau đó cô mỉm cười, nói: “Nhiễm Lệ, đi nói với họ là có thể đóng gói nước dùng thừa về.”
Cô không hề lo lắng chuyện bị lộ công thức, nếu nếm nước lẩu thừa mà họ có thể nghiên cứu ra công thức, Trình Nguyên Hoa thật sự bội phục họ luôn, hệ thống này có giả thiết bảo mật, trừ khi cầm công thức, nếu không sẽ không làm được.
Mấy người Nhiễm Lệ, Lưu Toàn Phúc đi ra ngoài giúp đỡ đóng gói nước lẩu thừa, Trình Nguyên Hoa đi ra sân sau, nhìn lên trời nhẩm tính thời gian.
Ngoài cửa lớn, Sư Huyền dẫn người đi đốt lửa trại, bên trên có một con dê nướng, còn trên đống lửa bên cạnh đặt một cái nồi to, trong đó chứa đầy nước.
Tang Ngu lấy hết can đảm đi châm lửa đốt pháo hoa.
Vì thế, vừa mới đóng gói nước lẩu thừa xong, các thực khách đã nghe thấy bên ngoài cửa rộn ràng tiếng pháo hoa.
Họ lập tức để đồ trong tay xuống bước nhanh ra ngoài.
Thấy pháo hoa nở rộ trên đầu, họ lập tức reo hò:
“Ôi! Không ngờ lại có bắn pháo hoa nữa!”
“Chỗ bọn tôi bắn pháo hoa không an toàn, đã mấy năm rồi tôi chưa được xem pháo hoa gần như vậy đó!”
“Thật là đẹp! Mẹ nhìn kìa, đẹp ghê!”
“Tôi muốn chụp ảnh, tiệm mỹ thực Trình Ký đúng là quá tuyệt vời.”
…
Có thực khách đã chạy ra bên ngoài rồi quay lại, kích động nói: “Bên ngoài có lửa trại! Đang nướng dê!”
Các thực khách lập tức mặc áo bông vào rồi nối đuôi nhau đi ra ngoài.
Trời đã tối rồi, Trình Nguyên Hoa gỡ mũ đầu bếp xuống, đi cùng họ ra bên ngoài.
Tiệm mỹ thực Trình Ký thành lập vào ngày tết Nguyên Tiêu, các thực khách vì muốn nếm món ăn của tiệm mỹ thực Trình Ký đã không quảng ngại xa xôi đến đây, Trình Nguyên Hoa chuẩn bị tặng thêm cho họ phúc lợi, cùng họ đón tết Nguyên Tiêu.
Khi pháo hoa hạ màn, các thực khách đều chạy ra bên ngoài, đống lửa vang lên tiếng nổ tách tách.
Các thực khách còn đang luôn miệng nói chuyện, Trình Nguyên Hoa cười nói: “Mọi người yên lặng một chút.”
Giọng của cô rõ ràng rất nhẹ và dịu dàng, nhưng chẳng hiểu sao lại làm những người khác im lặng.
Ánh sáng vốn ảm đạm, vị trí Trình Nguyên Hoa đứng còn ngược sáng, bọn họ chỉ có thể thấy một dáng người nhỏ xinh, nghe thấy giọng nói thanh thúy vui tai, chứ không hề thấy rõ khuôn mặt cô.
Cô cười nói: “Nướng dê dành tặng mọi người, những ai không muốn về nhà lúc này có thể ở lại đây chơi một lúc, có thể nhảy hoặc khiêu vũ, tiệm mỹ thực Trình Ký đã chuẩn bị bánh trôi Trình Ký cho mọi người.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất