Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Mẹ Diệp: “….”
Nói đến canh Dưỡng sinh thì Trình Nguyên Hoa cảm thấy kỳ lạ.
Canh Dưỡng sinh của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký mới thực sự là món ngon, gần như mấy người đã từng uống qua thì ngày hôm sau không có ngán, nhưng tại sao mấy đầu bếp hôm qua mỗi người đều uống một bát….
Đều yên tĩnh như vậy?
Chuyện này thực sự không khoa học!
Bọn họ hoàn toàn không nhắc đến chuyện canh Dưỡng sinh, giống như chuyện canh Dưỡng sinh chưa từng tồn tại vậy, giống như tối hôm qua bọn họ không có uống qua.
Trình Nguyên Hoa không hiểu chuyện gì nhưng bởi vì do bận rộn nên không có thời gian quan tâm đến canh Dưỡng sinh, tạm thời để chuyện đó ra sau đầu.
Buổi tối, tuyết trên trời đã ngừng rơi.
Sân sau và sân trước đều châm lửa, Lưu Toàn Phúc và mấy người khác của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký dẫn người ở sân trước vây quần với nhau nói chuyện, sưởi ấm.
Muốn ăn cái gì, đầu bếp, học trò nhiều như vậy, muốn ăn cái gì đều có thể tự mình làm.
Mà Trình Nguyên Hoa và Trịnh Uyển đang mang thai, cả hai vợ chồng Dương Lâm thì ở cùng với Hội trưởng, Phó hội trưởng và mấy đầu bếp khác ở sân sau.
“Buổi tối ăn gì vậy?” Ông Tần tò mò.
So với sự kiêu ngạo khi ông ta mới đến Tiệm Mỹ Thực Trình Ký thì bây giờ chuyện ông ta nghĩ đến nhiều nhất ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chính là— chút nữa ăn cái gì.
Chữ ăn này thực sự là chuyện hạnh phúc nhất trên đời.
Ăn món ngon nữa thì chính là chuyện càng hạnh phúc hơn nữa.
Trình Nguyên Hoa mỉm cười, chỉ vào cái vại lớn đang treo ngọn lửa.
Là một chiếc vại đen bình thường.
Mũi mọi người động đậy, tạm thời vẫn chưa ngửi ra được mùi vị quá rõ ràng nhưng hương thơm dường như có như không này mới càng hấp dẫn người khác.
Không bao lâu theo lửa càng ngày càng lớn thì nước cũng nồi cũng đã bắt đầu “sùng sục, ục ục” sôi lên rồi.
Hương thơm phân tán khắp nơi, ngây ngất đến nỗi làm cho mọi người nóng lòng muốn nhào vào ăn ngay.
“Đây là món gì vậy?”
“Đợi chút nữa thì biết.” Trình Nguyên Hoa cười nói.
Cứ như vậy sôi khoảng nửa tiếng đồng hồ, bọn họ cũng nói chuyện với nhau nửa tiếng đồng hồ rồi Trình Nguyên Hoa mới nói: “Có thể mở nắp rồi.”
Không cần Trình Nguyên Hoa ra tay đã có đầu bếp gấp gáp đợi không được mở nắp ra rồi.
Bên trong cái nồi lớn… chân gà xuất hiện trong mắt mọi người.
“Chân gà sốt hàu hầm!” Có người kinh ngạc ra tiếng.
Đều là mấy người đầu bếp lớn tuổi có kinh nghiệm, đặc biệt là ông cụ Cốc, đây là Ẩm thực Quảng Đông của bọn họ, ông ấy sao có thể không nhận ra chứ.
Trình Nguyên Hoa vươn đũa ra gặp một miếng lên, trực tiếp dùng tay ăn.
Cô vừa ăn vừa gật đầu.
Ông cụ Cốc và mấy người khác cũng vội vàng vươn đũa gắp, mỗi người cầm một cái trên tay gặm.
Bởi vì răng của vợ chồng Dương Lâm không được tốt như vậy nên Trình Nguyên Hoa thích ăn những thứ mềm một chút, món Chân gà sốt hàu hầm chính là như thế, vừa nhấp đã tan rồi, mùi vị còn hấp dẫn hơn so với ngửi nữa!
“Ngon!” Ông cục Cốc là người đầu tiên mở miệng khen ngợi.
Ông ấy nói: “Quy trình làm món Chân gà sốt hàu hầm chính thống rất phức tạp, tôi làm món này không tốt, sư phụ tôi làm món này cực kỳ ngon, các lãnh đạo lớn đều đã từng khen ngợi. Tiếc là sau khi ông ấy đi, tôi vẫn chưa từng được ăn món Chân gà sốt hàu hầm đặc biệt ngon như vậy.”
Chú Nam vỗ vỗ vai ông ấy: “Không sao, không phải là đã được ăn rồi sao?”
Ông cục Cốc nhìn về phía Trình Nguyên Hoa không ngừng gật đầu: “Món này cô làm rất ngon, mặc dù mùi vị không giống với sư phụ tôi làm nhưng lại là một hương vị ngon khác! Tay nghề tôi làm món Chân gà sốt hàu hầm này không bằng cô.”
Trình Nguyên Hoa cười lắc đầu: “Tôi chỉ là múa rìu qua mắt thợ thôi, chỉ là có thể nói là món Chân gà sốt hàu hầm này là đặc sắc của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, hương vị có thể đuổi kịp những món kinh điển cũng là nhờ phối phương bí truyền.”

Ads
';
Advertisement