Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Sau đó tôi phát hiện ra khuyết điểm của cô nhưng ai lại không có khuyết điểm, tôi lại thử kết nạp con người thực sự của cô….”
Mặt Trình Kiều Vân tràn đầy nước mắt, ngây ngẩn nhìn Hạ Gia Thịnh.
Cho nên…. sự ngụy trang của cô ta đã bị hắn nhìn thấu từ sớm rồi sao?
“Cô luôn muốn ở trước mặt tôi giả bộ tất cả đều tốt so với những ý nghĩ đó của cô càng khiến người ta thất vọng. Tôi vốn tưởng rằng tâm tư của cô chỉ là muốn được nuông chiều nên tôi đều có thể chấp nhận được.”
Hắn dừng lại một chút rồi thở dài: “Nhưng vấn đề của cô không phải muốn được nuông chiều mà là độc ác. Tôi không biết cô giả thành dáng vẻ đó khiến tôi thích là vì Hạ Gia Thịnh này hay là vì người thừa kế nhà họ Hạ? Hay cũng là vì vị hôn phu của Trình Nguyên Hoa?”
Câu hỏi lại cuối cùng khiến Trình Kiều Vân mạnh mẽ lùi về sau một bước.
“Tôi vẫn luôn không đề nghị chia tay với cô là vì không bằng lòng thừa nhận tôi sai rồi, nhưng bây giờ tôi buộc phải thừa nhận rằng tôi thực sự nhìn sai người rồi.” mắt hắn nhìn Trình Kiều Vân, nói một chữ dừng một lần: “Kiều Vân, không có gì là có thể giấu được cả đời, lời nói dối cuối cùng cũng sẽ bị vạch trần.”
Hắn nói xong thì xoay người chuẩn bị rời đi.
Hạ Gia Thịnh vẫn chưa thể rời đi, những người đến tham gia đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực đều là người cần hắn tiếp đãi, đây là công việc của hắn, hắn không thể vì tình cảm cá nhân mà ném chuyện này ra sau đầu được.
Hắn vừa đi được hai bước thì Trình Kiều Vân ở sau lưng ôm lấy hắn khóc lóc: “Anh Gia Thịnh! Em thích anh, em thích anh là sự thật, tại sao anh lại muốn chia tay với em? Là vì Trình Nguyên Hoa sao?! Chắc chắn là vì cô ta!”
“Đủ rồi—” Hạ Gia Thịnh cắt lời cô ta.
Sau đó anh vương tay tách tay Trình Kiều Vân ra, than thở: “Cho dù không có Trình Nguyên Hoa, chúng ta cũng sẽ chia tay thôi, khoảnh khắc lời nói dối ấy bị vạch trần thì chúng ta đã không còn khả năng nữa rồi.”
Nói xong hắn tiếp tục đi về phía trước chỉ để lại một câu—
“Trình Kiều Vân, sau này tự giải quyết ổn thỏa đi.”
Hắn sẽ không giúp cô ta nữa, không giúp cô ta làm việc nữa, cũng sẽ không giúp Nhà hàng Trình Gia nữa.
Hai người không còn liên quan gì nhau nữa.
Hạ Gia Thịnh lại vào Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, Trình Kiều Vân ôm mặt gào khóc lớn.
Cô ta thực sự…. không còn gì nữa.
Buổi chiều vẫn như cũ là các đầu bếp giao lưu học hỏi nhau, lần này mỗi người đầu bếp đều xuống bếp nấu ăn, làm ra vô số các loại món ngon đa dạng và đủ loại ẩm thực vùng miền.
Để một phần trong phòng bếp, một phần đưa ra bên ngoài, người bên trong bên ngoài đều ăn no nê.
Suy cho cùng thì buổi trưa chỉ có bốn món nên mọi người đều chưa ăn no, buổi chiều mới bù lại.
Hầu hết các loại bánh ngọt mà Tiệm Mỹ Thực Trình Ký dự trữ trước đó đã hết hơn phân nửa, không còn lại bao nhiêu.
Tối nay Trình Nguyên Hoa phải tiếp tục làm bánh ngọt mới được, nếu không thì ngày mai thực sự không có bánh ngọt để ăn.
Trình Nguyên Hoa và các đầu bếp ở trong bếp làm đồ ăn, Lưu Toàn Phúc ở trong sân làm Trác tương miến.
Nghe nói tối nay cũng không chuẩn bị gì nhiều nên người bên ngoài trên cơ bản đều mỗi người bưng một bát Trác tương miến.
Đồ của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký quá ngon rồi!
Món Trác tương miến này khiến người ta ăn một bát rồi còn muốn ăn tiếp bát thứ hai, nếu không phải trong phòng bếp không ngừng đưa món ra ngoài thì bọn họ chắc chắn ăn Trác tương miến đến no!
“Cha, đừng ăn nữa, cha ăn nhiều quá rồi đó.” Mẹ Diệp rất lo lắng cho sức khỏe của cha chồng.”
Ông cụ Diệp lắc lắc tay: “Cho cha thêm một quả trứng luộc nước trà!”
“Cha! Hôm nay cha ăn hai quả rồi, ăn nhiều cholesterol…”
Ông cụ Diệp cắt ngang lời bà: “Không sao, chỉ một ngày như vậy uống bát canh Dưỡng sinh vào là được!”

Ads
';
Advertisement