Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Cậu nhóc vừa ăn bánh ngọt vừa rời khỏi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, sau lưng vác một chiếc máy quay phim, trông cũng khá đáng thương.
Lưu Toàn Phúc lại không hề thương xlà bánh ngọt của cậu mà, bánh ngọt ngon như vậy, thế mà lại bị người khác ăn mất rồi!ót, đó
Hôm nay tổng cộng cũng chỉ có ba cái bánh ngọt, Diệp Dư Chiêu và Sư Huyền mỗi người lấy một cái, chỉ còn lại duy nhất một cái, vốn dĩ đã không đủ chia, thế mà lại bị người khác lấy mất một miếng to như vậy!
Tức quá đi!
Vẫn là Sư Huyền sướng nhất, cái bánh ngọt đấy của anh ta, có thể ăn một mình!
Lưu Toàn Phúc tức giận đi vào trong quán ăn, sau một hồi mọi người bàn bạc, tiếp tục đi tìm Hoàng Thượng.
Mà tìm là tìm cả ngày trời.
Ăn cơm tối xong, người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký tiếp tục tìm Hoàng Thượng.
Nếu lúc trước còn có chút hy vọng đi tìm thì bây giờ sắp tuyệt vọng rồi.
Hoàng Thượng nhỏ như vậy, nếu thật sự bị mấy người phóng viên đem đi mất thì rốt cuộc đem đi làm cái gì?
Hoàng Thượng nhỏ như vậy, cũng không đến hai lạng thịt, có lẽ sẽ trở thành thú cưng đi.
Nhưng nếu nó thật sự bị bán đi rồi, chủ nhân mới của nó có đối xử tốt với nó không?
Yêu cầu ăn uống của nó cao như vậy, sữa bột cũng không chịu ăn, chủ nhân mới có thể chăm sóc nó tốt không? Có đánh nó không?
Cứ nghĩ đến những việc không tốt này, người của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký lại có chút tuyệt vọng.
Hoàng Thượng mày đang ở đâu thế!
Mà trong lúc này, tại thành phố Bắc Kinh.
Sư Huyền ngồi ở trong biệt thự mới thuê, trợ lý và người quản lý mới đều ở đây.
“Tôi còn không nghĩ tới, Huyền Tử cậu vậy mà lại để tôi làm người quản lý của cậu, cậu cũng biết, năng lực của tôi cũng tầm thường.” Người quản lý mặc dù kích động về lựa chọn của Sư Huyền nhưng cũng không nhịn được nói.
Sư Huyền lắc đầu: “Không sao, tôi chọn chú chính là tín nhiệm chú.”
Chủ yếu lần này quay về với lần trước không giống nhau nữa, trước đây anh ta trong giai đoạn phát triển muốn cùng quản lý vạch kế hoạch, lần này quay về, anh ta chỉ muốn tập trung quay phim.
Chỉ cần quay phim, các hoạt động khác đều tùy vậy.
Đối với tình huống hiện tại của anh ta, một người quản lý cực kỳ có chủ kiến chưa chắc đã là việc tốt.
Người quản lý hiện tại vừa hay phù hợp, thật ra để mà nói, chính là cũng có chút năng lực, nhưng cũng không quản được Sư Huyền.
Nhưng không thể nói ra như vậy.
Do đó, người quản lý quả nhiên rất cảm động.
Ông ta vừa cảm động tức khắc muốn làm việc chính, vội nói: “Những thông báo và phỏng vấn đều không nhận sao?”
“Không nhận, một cái cũng không nhận.” Sư Huyền chắc như đinh đóng cột.
Thông báo và phỏng vấn bên ngoài lúc này tìm anh ta đều muốn hỏi về bệnh trầm cảm của anh ta và tại vì sao mắc bệnh trầm cảm, tiêu thụ cái vấn đề đang được dư luận quan tâm nhất, nhưng Sư Huyền không hề muốn trả lời câu hỏi này.
Anh ta chỉ muốn quay phim.
Nhưng mà… Anh ta chỉ có chút tiền vay được ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, phải nhanh chóng kiếm tiền, nếu không sắp không có tiền để sinh sống rồi.
“Trước mắt kịch bản gửi đến có những cái nào?”
Người quản lý ngay lập tức trả lời: “Có mười mấy cái rồi, nhưng sau khi tôi chọn lọc thì chỉ còn lại bốn cái, hai bộ phim điện ảnh, hai bộ phim truyền hình.”
“Hai bộ phim truyền hình nào?”
Người quản lý có chút tò mò sao Sư Huyền lại muốn nhận quay phim truyền hình hơn, nhưng vẫn nghiêm túc trả lời:
“Một bộ là phim chính kịch về đề tài chiến tranh, một bộ là thể loại phim thần tượng ngôn tình ngọt ngào.” Ông ta ngừng một chút, lại nói: “Kịch bản bộ đầu không tồi, kịch bản bộ thứ hai có chút gây cười nên tôi giữ lại.”
Ông ta nhìn sắc mặt của Sư Huyền, lập tức nói thêm câu nữa: “Huyền Tử nếu cậu không thích, trước mắt cứ xem thử ba bộ đi.”
Sư Huyền mới không giống là người sẽ nhận bộ phim truyền hình thứ hai, lúc đó ông ta giữ lại cũng là thuận tay, không hề nghĩ Sư Huyền sẽ chọn phim truyền hình, không ngờ rằng anh ta thật sự muốn quay phim truyền hình.

Ads
';
Advertisement