Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Phó hội trưởng Thạch xê dịch tầm nhìn, một lúc sau mới nói: “Tôi cảm thấy Phó hội trưởng Hướng nói có lý.”
Vẻ mặt của mấy người khác tràn đầy sự kinh ngạc.
“Ha ha.” Phùng Bình Nam thực sự đã bật cười.
Ông ấy không ngờ rằng Hiệp hội này vậy mà nhiều người đã không quan tâm đến Hiệp hội, không quan tâm đến truyền thống Mỹ Thực như vậy, lại hướng về lợi ích!
Phùng Bình Nam thực sự rất thất vọng, ông ấy không biết rốt cuộc thì bản thân mình đang kiên trì vì cái gì?
Hai người Phó hội trưởng vậy mà toàn là hướng về lợi ích!
Đã như vậy rồi nhưng ông ấy lại không nỡ từ bỏ.
Nếu như từ bỏ rồi, có phải có một ngày nào đó bởi vì thiếu khai thác và quản lý, cũng thiếu chứng thực và uy tín mà dẫn tới nhiều đầu bếp truyền thống phải thua bởi những kẻ lưu manh giả làm đầu bếp truyền thống của nhà hàng Đỉnh Ngư sao? Bị dồn nén đến không thể tiếp tục phát triển sao?
Những món ăn bình dân đặc sắc và kinh điển đó đều bởi vì không ai tìm kiếm, hỗ trợ và chứng thực uy tín một cách có hệ thống, liệu chúng có dần dần bị người khác xem nhẹ rồi sự lưu truyền cũng chậm rãi biến mất?
Sẽ chứ, có không ít mỹ thực đều biến mất như vậy.
Phùng Bình Nam tuyệt đối sẽ không bằng lòng nhìn thấy chuyện này!
Ánh mắt của ông ấy trở nên sắc bén nhìn về phía Hướng Lượng rồi đột nhiên lạnh lùng cười một tiếng: “Phó hội trưởng Hướng, ông muốn thay thế tôi sao? Vậy thì ông thắng kiện trước đi rồi nói.”
Mọi người đều sững sờ, không hiểu rõ ý nghĩa là gì.
Kiện? Kiện cái gì?
“Có ý gì? Ông muốn kiện tôi sao?” Hướng Lượng nhìn Phùng Bình Nam.
Đúng lúc này điện thoại trong tay Hướng Lượng rung lên.
Ông ta cầm điện thoại lên xem, là một dãy số lạ, Hướng Lượng đã chuẩn bị gác máy.
Nhưng ông ấy lại muốn biết rốt cuộc Phùng Bình Nam có ý gì!
“Ông vẫn là nhận đi.” Phùng Bình Nam cong môi.
Hướng Lượng nghi ngờ nhận điện thoại, sau đó không biết đầu bên kia nói cái gì mà vẻ mặt của Hướng Lượng thay đổi.
Đợi đến khi đã cúp điện thoại rồi, Hướng Lượng chỉ Phùng Bình Nam: “Ông có ý gì?!”
“Tôi không có ý gì hết, người kiện ông là Trình Ký, bọn họ cảm thấy ông ảnh hưởng đến việc làm ăn của bọn họ, tin đồn đã được chuyển tiếp hơn năm trăm rồi, bọn họ muốn dốc sức thưa kiện ông.” Ngón tay Phùng Bình Nam đặt trên mặt bàn gõ gõ, ánh mắt nhìn lướt qua cả đám.
Nếu không phải vừa rồi đứng bên ngoài quan sát thì e rằng ông ấy còn không biết Hiệp hội Mỹ Thực có bao nhiêu người đã bị nhà hàng Đỉnh Ngư thu mua rồi!
Nếu mấy người này ở lại Hiệp hội thì chẳng mấy chốc bọn họ nên được gọi là: Hiệp hội Đỉnh Ngự!
“Phùng Bình Nam! Mấy người có chứng cứ nói tôi bịa đặt không?”
“Ông có chứng cứ chứng minh ông không bịa đặt không? Nếu như không có vậy thì chính là bịa đặt.” Phùng Bình Nam lạnh nhạt nói một câu rồi nhìn biểu cảm căng thẳng của đối phương, ông ấy cười nhạo ở trong lòng, đây chỉ mới là bắt đầu mà thôi.
Hướng Lượng bị nghẹn, mắt trừng lớn, vẫn luôn không tin rằng bọn họ vậy mà lại kiện mình?!
Ánh mắt Phùng Bình Nam quét qua cả đám người: “Phó hội trưởng Hướng sắp phải thưa kiện với người khác rồi, theo tôi được biết thì Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã thuê bộ phận pháp lý của tập đoàn Quảng Diệp, vụ kiện lần này của Phó hội trưởng có lẽ không hề dễ dàng gì, mọi người có xác định được rằng sắp tới ông ta có rảnh để quản lý Hiệp hội không?”
Tập đoàn Quảng Diệp!
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký vậy mà lại có tập đoàn Quảng Diệp nâng đỡ!
Bọn họ là người Thượng Hải nhưng không đại biểu là bọn họ không biết tập đoàn Quảng Diệp, rất nhiều đồ dùng trong sinh hoạt đều là Quảng Diệp sản xuất, bọn họ đều đã từng thấy qua công ty chi nhánh trong một tòa nhà lớn như vậy ở trung tâm thành phố.
Chỉ là thực sự không ngờ rằng Tiệm Mỹ Thực Trình Ký vậy mà lại có tập đoàn Quảng Diệp ở sau lưng nâng đỡ!
Mọi người ngay lập tức cạn lời.
Lúc này điện thoại của Phùng Bình Nam rung lên, tin nhắn của Trình Nguyên Hoa vẫn hoàn toàn đơn giản như trước đây—
– Nhà hàng Đỉnh Ngư, hoàn thành.

Ads
';
Advertisement