Bước đầu tiên…. kiện bọn họ, hoàn thành một nửa. Bước thứ hai, dùng tin đồn đánh trả bọn họ, hoàn thành một nửa.
“Cái gì?”
“Giải quyết tận gốc.”
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều mù mịt.
Nhưng ở nhiều nơi của đất nước Trung Hoa, rất nhiều đầu bếp nổi tiếng đã nhận được tin nhắn từ Lưu Cẩm Vinh…
Sau khi xem nội dung thì bọn họ đã đưa ra quyết định rất nhanh.
Hiệp hội Mỹ Thực.
“Nói xong rồi sao?” Phùng Bình Nam nói nhẹ nhàng nhưng âm thanh lạnh lùng.
Mọi người theo tiềm thức im lặng, chỉ có mình Hướng Lượng hất cầm hừ một tiếng: “Vậy Hội trưởng Phùng người đã gây tất cả chuyện này có ý kiến hay gì đây?”
Phùng Bình Nam với ông ta nhìn nhau, ánh nhìn của hai người đều sắc bén giống nhau.
Phùng Bình Nam nói: “Phó hội trưởng Hướng, ông có gì muốn nói? Muốn sắp xếp cho tôi như thế nào?”
Khóe miệng Hướng Lượng cong lên: “Đúng thật là tôi có một đề nghị, chúng ta đều muốn tốt cho Hiệp hội Mỹ Thực, điểm xuất phát cũng đều là vì Hiệp hội này. Hiện nay Hiệp hội gặp phải sóng gió và đã đe dọa rất nhiều đến danh dự và uy tín của Hiệp hội. Tôi cảm thấy cần nói rõ với cộng đồng mạng, tuyệt đối không thể để lời đồn tiếp tục được lan truyền. Cho nên tôi đề nghị tạm dừng công việc của Phùng Bình Nam lại, nói với bên ngoài là đang điều tra rõ ràng Hội trưởng Phùng, còn có hướng gió bình luận bây giờ của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký không được tốt, năm nay không thể để bọn họ tổ chức đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực được.”
“Ha ha, Hội trưởng của chúng ta trong sạch, chúng ta không nghĩ ra biện pháp giúp ông ấy chứng minh mà lại dừng chức vụ của ông ấy? Vậy thì những người khác sẽ cho rằng Hội trưởng đã làm chuyện gì không tốt thì sao?” Lập tức có người phản kích: “Không cho Tiệm Mỹ Thực Trình Ký tổ chứ? Chẳng lẽ để nhà hàng Đỉnh Ngư tổ chức sao?!”
Người đó ngừng lại một lát rồi lập tức nở nụ cười: “Phó hội trưởng Hướng nói có lý, tạm thời dừng chức vụ của Hội trưởng Phùng là một cách nói rõ với cộng đồng mạng, đợi qua một khoảng thời gian nữa lại để Hội trưởng Phùng khôi phục chức vụ là được rồi. Mà Tiệm Mỹ Thực Trình Ký thì đợi đến khi bọn họ có chút danh tiếng rồi lại cho bọn họ tổ chức đợt tiếp theo, đợt này giao cho nhà hàng Đỉnh Ngư đi.”
Thật sự cách chức rồi còn có thể khôi phục lại mới lạ.
Ánh mắt Phùng Bình Nam lộ ra sự thất vọng, ánh mắt của ông ấy nhìn về phía mấy người khác: “Tôi bị cách chức rồi vậy ai thay thế tôi?”
“Đương nhiên là Phó hội trưởng rồi!” ông Uông lập tức tiếp lời.
Phùng Bình Nam không quan tâm, ánh mắt nhìn về phía mấy người khác: “Mọi người cũng cảm thấy như vậy sao?”
Ông ấy vừa nói xong thì mấy người quản lý khác đều nhao nhao nói, có sáu người quản lý, ba người đứng về phía Hướng Lượng, ba người đứng về phía Phùng Bình Nam.
Chuyện này khiến ánh mắt Phùng Bình Nam lại ảm đạm hơn.
Không ngờ… nhiều người đã hướng về lợi ích như vậy rồi sao?
Một người quản lý đứng về phía Phùng Bình Nam kích động nói: “Hướng Lượng, chúng tôi đều ủng hộ Hội trưởng, chúng tôi không đồng ý, ông không có tư cách cách chức Hội trưởng!”
Hướng Lượng không vội: “Ai bảo mấy người không đồng ý thì không được? Trong hội chúng ta có hiệp nghị, nếu như Hội trưởng không làm tròn trách nhiệm, có thể để ban hội đồng bỏ phiếu, hơn phân nửa số phiếu là có thể thực hiện.”
“Đó cũng là hòa phiếu, không thể cách chức Hội trưởng!”
“Còn có Phó hội trưởng Thạch vẫn chưa bỏ phiếu, đúng không?” Hướng Lượng cười nhìn về phía Phó hội trưởng Thạch.
Mấy người khác theo lời nói của ông ta đều nhìn về phía Phó hội trưởng Thạch.
Tính cách của vị Phó hội trưởng Thạch này rất tốt, hơn nữa trên cơ bản đều là ủng hộ Hội trưởng, ban đầu khi tranh cử Hội trưởng, ông ta cũng đồng ý Phùng Bình Nam mà phản đối Hướng Lượng.
Bọn họ đều chưa từng nghĩ đến— người này sẽ có khả năng đứng về phía Hướng Lượng.
Tất cả mọi người đều nhìn Phó hội trưởng Thạch, bao gồm cả Phùng Bình Nam.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất