“Ghép bàn với chúng tôi đi, chúng tôi đã đợi cả ngày rồi, chúng tôi chỉ muốn canh Dưỡng sinh thôi!”
Từ sau khi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký có món canh Dưỡng sinh thì người đứng đợi ở cửa càng lúc càng nhiều rồi.
Blog chính thức của Trình Ký đã đăng Weibo về việc này, nói rõ cho dù chỉ ăn qua một lần cũng không có gì, sẽ không bị tái phát, không có hại cho thân thể nên không cần lo lắng.
Nhưng vẫn luôn có người tin chắc rằng uống canh Dưỡng sinh có tác dụng gì đó nên cần phải uống thêm một khoảng thời gian, quấn lấy Tiệm Mỹ Thực Trình Ký không được nên đứng ở ngoài chờ người khác vào cùng.
Dù sao thì canh Dưỡng sinh cũng đắt đỏ, nhiều người vẫn chưa uống qua sẽ không gọi.
Trình Nguyên Hoa cũng rất sầu não nhưng họ lại không thể xóa bỏ cái lỗ hỏng này, nếu không thì bọn họ sẽ không có cách nào cung ứng được cho số người ngày càng nhiều trong tương lai.
Nếu như vậy, cho dù cô có mệt đến chết thì cũng không thể giải quyết được thói quen dưỡng sinh của mấy người giàu có, mỗi ngày đều muốn uống một bát canh Dưỡng sinh.
Hai người này trông có vẻ nghèo nên vốn nghĩ rằng sẽ có cơ hội vào theo để mua canh Dưỡng sinh về, ai biết được người phụ nữ trung niên lại liều mạng lắc đầu.
Trông chị ta có vẻ không phải là người biết từ chối người khác, nhưng lần này lại cắn chết một câu không buông: “Chỉ hai người chúng tôi!”
Lưu Toàn Bội đã từng nghe Lưu Toàn Phúc nói qua trường hợp này, tất cả đều phải tôn trọng ý kiến của khách hàng.
Cho nên cô ta mời bọn họ vào, sau đó khách nói hai câu với khách hàng ở trước cửa rồi đóng cửa lại.
“Mời hai người đi bên này!” Lưu Toàn Bội bắt chước cô gái tiếp đón khách ở Nhà hàng Lưu Gia.
Rõ ràng hai người lớn tuổi này rất thận trọng, đợi khi vào đến khu gọi món thì cũng vừa lúc bắt gặp Từ Tú Uyển đang cầm bút viết gì đó mà không ngẩng đầu lên.
Lưu Toàn Bội liền hỏi: “Hai người muốn gọi gì?”
Người phụ nữ trung niên lập tức nói: “Canh Dưỡng sinh!”, ánh mắt nhìn về phía Từ Tú Uyển đang ngồi mang theo sự hổ thẹn dày đặc.
Lưu Toàn Bội gật đầu rồi lại hỏi: “Còn gì nữa không? Còn muốn gì nữa không?”
“Không muốn nữa.” Người phụ nữ lắc đầu.
Lưu Toàn Bội vô cùng kinh ngạc, vì bình thường khách hàng đến tiệm này đều sẽ tranh thủ cơ hội gọi món, phần lớn đều gọi hết, ăn không hết thì mang đi, rất ít người chỉ gọi một món như vậy.
Hơn nữa canh Dưỡng sinh….. Không dùng với cơm.
Người đàn ông lại nói: “Thêm một món Gà hầm nấm và Thịt cua viên đầu sư tử hầm đi.”
Người phụ nữ kéo kéo anh ta, giọng nói mang theo sự đau lòng: “Đắt, không phải đã nói chỉ cần canh Dưỡng sinh cho anh thôi sao? Em không ăn, em trở về tự mình xào đồ ăn ăn.”
Người đàn ông mỉm cười yếu ớt: “Em thích Gà hầm nấm của chỗ này nên gọi cho em một món, Thịt cua viên hầm vẫn chưa ăn qua, chúng ta cũng ăn thử đi.”
Người phụ nữ không nói thêm gì nữa, gật gật đầu: “Được thôi, vậy ba món đó đi.”
Lưu Toàn Bội gật gật đầu nhưng trong lòng lại càng thêm ngạc nhiên.
Nghe lời này…. Có vẻ như người phụ nữ này đã từng ăn qua Gà hầm nấm của chỗ này rồi.
Nhưng cô ta nhìn hai người này lại cảm thấy hơi cảm động, người phụ không nỡ chi tiền, nhưng lại chịu chi mười ngàn tệ mua canh Dưỡng sinh cho người đàn ông, người đàn ông lại đau lòng vợ mình nên gọi hai món cho chị ta.
Giọng nói của cô ta dịu lại: “Được, hai người vào ngồi đi, món ăn rất nhanh sẽ được mang lên.”
Từ Tú Uyển nghe báo món xong cũng gật đầu rồi sau đó ngẩng đầu lên: “Đúng vậy, tôi ghi lại….”
Lời bà cụ bỗng nhiên im bặt, lúc nhìn kỹ lại mặt của hai người này thì nhíu chặt chân mày: “Cô còn dám đến chỗ chúng tôi sao?! Châu Quyên, cô còn muốn làm tổn hại chúng tôi nữa sao!”
Đúng vậy, hai vợ chồng này chính là Châu Quyên và Vương Chí Hướng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất