Ngay cả Diệp Dư Chiêu cũng chẳng còn hơi sức đâu quan tâm việc khác, nhấc đũa ra tay với miếng thịt kho tàu.
Chỉ ngửi thôi cũng thấy miếng thịt kho tàu này rất thơm, dù không có cơm ăn kèm nhưng không hề ngấy, trái lại hương vị còn rất ngon, vừa cắn một miếng đã tan ngay ra trong miệng, thơm ngon mềm tan.
Diệp Dư Chiêu ăn một miếng, vị giác đã bị miếng thịt này chiếm đoạt hoàn toàn, thật sự là quá quá quá quá quá ngon!!
Chẳng trách cậu bạn mập mạp trước kia lại thích như vậy, hóa ra đây là hương vị của thịt kho tàu!
Tuy rằng vẻ mặt Diệp Dư Chiêu hết sức bình tĩnh nhưng ánh mắt anh lại hiện lên vẻ say mê, thậm chí thoạt nhìn giống như ngân ngấn lệ.
Cậu bạn mập không lừa anh!
Thịt kho tàu thật sự rất ngon!
Anh cũng có thể ăn được ba bát cơm!
Tiếc là một phần thịt kho tàu ít quá, mỗi người chỉ được ăn hai miếng, hai miếng còn lại để dành cho Dương Lâm và Từ Tú Uyển.
Những người còn lại chờ mong nhìn hai phần ở bên cạnh, họ nuốt nuốt nước miếng, hiển nhiên vẫn còn muốn ăn nữa.
Trình Nguyên Hoa: “Buổi tối ăn tiếp.”
Diệp Dư Chiêu: “…” Buổi tối anh có được ở lại đây ăn cơm không?
Cuối cùng anh vẫn không ở lại, dù sao vẫn còn có công việc cần giải quyết, nhưng lúc đi, anh đóng gói mang thức ăn theo.
Sau đó… trơ mắt nhìn Trình Nguyên Hoa gói một trong hai phần thịt kho tàu để lại, dưới ánh mắt tiếc nuối của đám Lưu Toàn Phúc.
“Anh mang về đi, lần sau tôi lại nấu cho anh tiếp!” Trình Nguyên Hoa cười tủm tỉm đưa cho anh.
Diệp Dư Chiêu gượng gạo gật đầu, lúc đi đường lâng lâng như bước trên mây.
Lần này lại nấu cho anh nữa đó…
Bà chủ Trình đối xử với anh tốt quá…
Cô cô cô… chẳng lẽ cô thích anh sao?
Tuy rằng Diệp Dư Chiêu chưa trải qua mối tình nào nhưng chẳng hiểu sao bây giờ trái tim lại mất kiểm soát, đập rộn ràng.
Dọc đường đi, anh lái xe mà vẫn lâng lâng.
Đợi đến khi về đến nơi, trợ lý mang văn kiện đến chờ anh giải quyết.
Diệp Dư Chiêu không vội vàng làm việc mà hỏi ngược lại: “Trợ lý đặc biệt Cao, hiện tại cậu có bạn gái không?”
Trợ lý đặc biệt Cao: “???”
Một ngày 24 giờ cậu ta đều phải hầu hạ sếp tổng này đây, làm gì có thời gian yêu đương!!!
Cậu ta hơi cúi đầu: “Không…”
Diệp Dư Chiêu nhìn cậu trợ lý bằng ánh mắt ghét bỏ, anh ho khan một tiếng rồi nói: “Vậy trước ai cậu đã từng yêu ai chưa?”
“Từng yêu rồi…” Tại sao hôm nay ông chủ lại quan tâm vấn đề này vậy?? Có ý gì hả??
Online chờ! Cực kỳ gấp!
Diệp Dư Chiêu: “Từng yêu rồi cơ à… Vậy cậu thử nói xem, nếu một cô gái, khụ khụ, lúc nào cũng tươi cười với một người đàn ông, lại còn cười rộ lên rất đẹp, rất ngọt ngào… Điều đó có phải chứng tỏ cô ấy thích người đàn ông này đúng không?”
Trợ lý đặc biệt Cao: “???”
Cậu ta chần chờ một lát rồi vẫn đáp: “Cũng không chắc là vậy đâu…”
Diệp Dư Chiêu nhíu mày, bàn chân hơi giật giật một chút, vội vàng nói: “Cô ấy còn nấu cơm cho người đàn ông, hỏi anh ấy muốn ăn món gì, cố ý nấu món đó cho anh ấy ăn…”
“Cố ý nấu cơm cho? Phụ nữ bây giờ đều không thích việc bếp núc, vậy chứng tỏ cô ấy đúng là thích…” Trợ lý đặc biệt Cao nghĩ ngợi rồi nghiêm túc trả lời.
Ánh mắt Diệp Dư Chiêu sáng rực lên, khóe miệng hơi cong lên, không thể giấu được ý cười.
Anh không nhấn mạnh nghề nghiệp của cô gái kia là đầu bếp…
Chắc là cũng không ảnh hưởng lắm đâu nhỉ?
Bà chủ Trình đối xử với anh tốt như vậy, chắc hẳn là phải lòng anh rồi!
Anh đã thắc mắc lý do, chẳng trách bỗng dưng bà chủ Trình quan tâm anh như vậy, hóa ra là bởi vì nguyên nhân này ha!
Không biết tại sao nhưng khóe miệng Diệp Dư Chiêu càng ngày càng không kìm nén lại được.
Anh là người chưa từng yêu ai. Ngoại trừ hồi nhỏ từng đến trường đi học, về sau hầu như anh không đến trường nữa, việc học tập của anh là mời các gia sư đến nhà dạy riêng.
Lúc học đại học chính quy, anh ra nước ngoài học tập. Nhưng do anh muốn tốt nghiệp trước thời hạn nên lúc nào cũng tất bật cày hết sách vở kinh tế học.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất